|
Chúa nhật
01 Tn C :
Lễ Quán Tẩy
Is 42:
1-4, 6-7; Cv 10: 34-38; Lc 3: 15-16, 21-22
An Phong op : Thiên Chúa Bước Xuống Ḍng Sông Cuộc Đời
G. Nguyễn Cao Luật op :
Người Con Của Thiên Chúa
Fr Jude Siciliano, op : Hăy nhập cuộc với Đức Kitô
Fr. Jude Siciliano, op :
Anh em sẽ được rửa trong Thánh Thần và Lửa
Lm An Hạ op :
Khi Trời Mở Ra
Giacôbê Phạm Văn Phượng, op : Ư Nghĩa Phép Rửa
Lm An Phong op
Thiên Chúa Bước Xuống Ḍng
Sông Cuộc Đời
Lc 3: 15-16, 21-22
Hôm nay, chúa nhật lễ Chúa Giêsu chịu phép Rửa. Đức Giêsu vô tội, nhưng
đă gánh tội trần gian. Đức Giêsu vô tội, nhưng đă tự hoà ḿnh với các
tội nhân để chia sẻ thân phận của họ. Đức Giêsu vô tội, nhưng Ngài vẫn
đến xin Gioan làm phép Rửa, một phép Rửa chuẩn bị cho mọi người bước vào
thời đại cứu thế. Khi Chúa Giêsu chịu phép Rửa, "Trời mở ra và Thánh
Thần Chúa ngự xuống trên Người dưới h́nh chim bồ câu", và có tiếng từ
trời phán : "Con là con yêu dấu của Cha, Con đẹp ḷng Cha". Đây thực là
một mạc khải về Chúa Ba Ngôi : Cha - Con - Thánh Thần, một đời sống
thông hiệp, liên kết sâu xa.
"Người
sẽ rửa anh em trong Chúa Thánh Thần và trong lửa" (Lc 1,16). Gioan Tẩy
giả đă công bố về phép Rửa của Đức Giêsu, khi chính Đức Giêsu lại hạ
ḿnh để lănh phép Rửa của Gioan như bất cứ một người Do Thái nào khác
vào thời bấy giờ. Đây là phép Rửa mà mỗi kitô hữu lănh nhận để được tha
thứ tội lỗi, trở nên những con cái Thiên Chúa, đồng thời là thành viên
trong đại gia đ́nh t́nh yêu của Thiên Chúa – Giáo hội. Phép Rửa trong
Chúa Thánh Thần và trong lửa đă làm nên đời sống Kitô giáo đích thực.
*
Trong Thánh Thần tức là được Chúa Thánh Thần hướng dẫn và đạt đến sự
viên măn của Đức ái. Chúa Thánh Thần là nguyên lư sống, hoạt động, tăng
trưởng. Người làm cho đời sống Kitô giáo được viên măn. Nhờ Người, đời
sống Kitô giáo trở nên một đời sống vui tươi và ân sủng. Kitô hữu là
người sống nhờ Chúa Thánh Thần, tức là tràn đầy "t́nh yêu và chân lư".
Chúng ta được mời gọi sống trong Thánh Thần khi lănh nhận bí tích Rửa
tội. Phải chăng chúng ta đang sống và lớn lên trong Chúa Thánh Thần,
Đấng là nguyên lư sự sống, t́nh yêu và viên măn đời kitô hữu.
*
Khi Đức Giêsu lănh phép Rửa, trời mở ra, tức là giữa Thiên Chúa và con
người có một mối thâm t́nh mới. Không c̣n rào cản giữa trời và đất. Rào
cản mà tội lỗi đă dựng nên nay được phá bỏ nhờ t́nh yêu. Từ nay con
người diện đối diện với Thiên Chúa. Tuy là thân phận tội lỗi, nhưng
Thánh Thần đă thắp lên trong con người ngọn lửa mới, ngọn lửa thiêu đốt
những hẹp ḥi, xấu xa; ngọn lửa xua tan bóng đêm của tội lỗi; ngọn lửa
sưởi ấm những cơi ḷng lạnh băng. Phép Rửa trong lửa mà Đức Giêsu thực
hiện nơi mỗi kitô hữu đă khơi nguồn một t́nh yêu mới, một lối sống bác
ái mới, một cuộc giải thoát mới. Như thế, khi lănh phép Rửa trong lửa,
chúng ta được mời gọi để sống một t́nh yêu mới, một lối sống mới, và một
tự do của con cái Thiên Chúa. Phải chăng chúng ta đang sống mầu nhiệm
phép Rửa trong Thánh Thần và trong lửa ?
Mừng lễ Chúa Giêsu chịu phép Rửa là dịp để chúng ta cùng suy nghĩ về
phép Rửa trong Chúa Thánh Thần và trong lửa của ḿnh.
Mừng lễ Chúa Giêsu chịu phép Rửa là dịp để chúng ta chiêm ngưỡng "một
vinh quang hạ ḿnh", Đức Giêsu tự ḥa ḿnh với các tội nhân, để đưa họ
thoát khỏi ách nô lệ tội lỗi.
Lạy Chúa,
Mỗi ngày trong đời sống của con là ngày của Chúa.
Ngày của ân sủng, ngày của T́nh Yêu Chúa.
Như thế, th́
con phải sống và đón nhận mỗi ngày của con
như một ngày của Chúa.
Làm sao biến đổi những chuỗi ngày phàm trần của con
thành những ngày của Chúa.
Lạy Chúa,
chỉ có Ngài mới cho con bí quyết đó được mà thôi.
Để con có thể yêu thương cuộc sống thường nhật
như ḍng thời gian gửi đến.
Yêu thương đến nỗi biến đổi mỗi ngày của con
thành một ngày hồng ân có điểm tới là Chúa.
T́nh yêu đó chỉ có Ngài mới ban cho con được mà thôi.
G. Nguyễn Cao Luật op
Người Con
Của Thiên Chúa
(Mt 3, 13-17)
Bây giờ cứ thế đă …
Khi "xuất hiện" bên bờ sông
Gio-đan, theo cái nh́n bên ngoài, Đức Giêsu không có vẻ ǵ là người đặc
biệt. Người ḥa ḿnh vào đoàn dân, vào giữa làn sóng người tuốn đến xin
Gioan làm phép rửa. Người là một người giữa muôn người.
Lúc ấy, tiếng tăm của Gioan lừng
lẫy khắp nơi. Lời giảng của ông làm rung động ḷng người. Thiên hạ t́m
đến với ông để xin thanh tẩy, kể cả hàng đầu mục Do-thái, cả những người
thu thuế và binh lính (x. Lc 3,10-14). Đó là cả một ḍng người đi t́m ơn
cứu độ, là ḍng lịch sử nhân loại chờ mong được cứu thoát. Và Đức Giêsu
đă đi vào trong ḍng người đó, thể hiện tính cách "ở cùng" đến tận căn
bản : tham dự trọn vẹn vào cuộc sống con người để rổi từ đó đưa con
ngươi đi lên.
Mặc dầu đi giữa đoàn người sám
hối, nhưng Đức Giêsu không hề có tội để được tha thứ. Người muốn đồng
hóa ḿnh với nhân loại đến nỗi đă tự nhận ḿnh là "Con Người". Chính v́
vậy Người đă ḥa ḿnh vào ḍng người đến xin Gioan làm phép rửa.
Xưa kia, lúc lên 12 tuổi, Người
đă nói đến bỗn phận của Người là thi hành ư muốn của Chúa Cha. Lúc này,
Người cho thấy thánh ư Chúa Cha là ǵ : loài người được cứu độ. Tại Đền
thờ, Người đă nhấn mạnh đến nguổn gốc thiêng liêng của ḿnh, đến lệnh
truyền của Chúa Cha. C̣n tại sông Gio-đan, Người cho thấy rơ Người "nên
một" với nhân loại.
Với Đức Giêsu, lịch sử cứu độ
bước sang một khúc quanh mới, khúc quanh có tính cách quyết định. Đức
Giêsu đă ḥa ḿnh trong đám nạn nhân của tội lỗi để phục vụ họ. Người đă
tự nộp ḿnh trong tay những kẻ tội lỗi và để cho họ tố cáo, mặc dù Người
chẳng hề vương tội lỗi. Người cũng đă chịu cắt b́ đúng theo Lề Luật, như
là người đă bị ô uế bởi tội, và giờ đây, cùng với mọi người, Người đă
đến với Gioan...
Một sự ḥa ḿnh đến tận
cùng !
Đàng khác, theo thánh Mát-thêu,
phép rửa Đức Giêsu lănh nhận nơi Gioan gợi lại và tóm tắt toàn bộ lịch
sử của dân Ít-ra-en, một dân không ngừng vượt qua "bởi nước" (tức là đi
xuống tận vực sâu, để rổi từ đó đi lên và được sống - nhờ ân sủng Chúa
ban). Như vậy, thánh Mát-thêu có ư nhấn mạnh rằng Đức Giêsu là người nối
tiếp của dân Ít-ra-en, là người làm cho "dân được tuyển chọn" đạt được ư
nghĩa cao cả nhất của ḿnh.
Trong ḍng người đông đảo ấy,
Gioan đă nhận ra Đức Giêsu. Sững sờ và kinh ngạc, ông thưa : "Chính tôi
mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi" (Mt 3,14).
Gioan biết rơ thân phận ḿnh, ông thấy ḿnh bất xứng và đă từ chối làm
phép rửa cho Đức Giêsu, nhưng Người đă trả lời "Bây giờ cứ thế đă...".
Bây giờ cứ thế đă... để thánh ư
Chúa Cha được chu toàn : Đức Giêsu nên giống mọi người.
Bây giờ cứ thế đă... biến cố hôm
nay mới chỉ là khởi đầu cho những điều lớn lao hơn, lạ lùng hơn.
Với Gioan, điều xảy ra hôm nay
khó có thể chấp nhận, nhưng đó chưa phải là tất cả. Hôm nay mới chỉ là
khúc dạo đầu cho một phép rửa khác có năng lực đem lại ơn cứu độ.
Một Cuộc Tấn Phong
Trong tŕnh thuật của thánh
Mát-thêu, người ta thấy có tất cả những dấu hiệu về việc sáng tạo :
+ Gioan, người sống trong sa mạc,
dấu hiệu về sự đoạn tuyệt.
+ Nước sông Giođan, từ đó Đức
Giêsu bước lên, như ra khỏi ḷng mẹ.
+ Các tầng trời mở ra.
+ Thánh Thần dưới h́nh chim bồ
câu.
Thực ra, tiếng nói từ trời công
bố Đức Giêsu là Con yêu dấu của Chúa Cha, vĩnh cửu không phải là nói lên
một điều ǵ mới. Không phải lúc này Chúa Cha mới công nhận Đức Giêsu là
Con. Đức Giêsu muôn đời vẫn là Con Thiên Chúa. Hôm nay chỉ là lời công
bố long trọng về một sự việc vẫn có trong vĩnh cửu, và hôm nay được tỏ
hiện trong thời gian cho mọi người được biết: Đức Giêsu là Đấng Trung
Gian giữa Thiên Chúa, là Đấng nối kết trời với đất.
H́nh ảnh Đức Giêsu ch́m trong
nước gợi lại việc sáng tạo và lụt hồng thủy; đất ch́m trong làn nước;
đồng thời h́nh ảnh Mô-sê và đoàn dân ra khỏi Biển Đỏ.
Như vậy, việc Đức Giêsu chịu
phép rửa tại sông Gio-đan là biến cố kết thúc cuộc đời ẩn dật của Người,
và mở ra đời sống công khai. Khi Người bước xuống ḍng sông, người ta
chỉ biết Người như mọi người khác, là con bà Ma-ri-a. Nhưng khi từ dưới
sông bước lên, Người tỏ ḿnh ra - và được công nhận - là Đấng Vĩnh Cửu,
là Con Thiên Chúa. Trong khi trở nên hoàn toàn giống nhân loại, ngoại
trừ tội lỗi, Người vẫn là Con Thiên Chúa. Và Thánh Thần đă tấn phong, đă
thánh hiến Người, Chúa Cha đă nói rơ Người là Con chí ái. Thực là một
cuộc tấn phong, một cuộc xức dầu đặc biệt. Xức dầu để sai đi.
Trong cuộc tấn phong long trọng
này, Đức Giêsu vẫn thể hiện tính khiêm tốn. Ở đây, người ta nhớ lại lời
ngôn sứ I-sai-a diễn tả về Người Tôi Tớ của Thiên Chúa : "Không kêu
la... không bẻ gẫy cây sậy bị giập" (Bài đọc I), và "đi tới đâu là Người
thi ân giáng phúc tới đó" (Cv 10,38). Đức Giêsu được sai đến trần gian
không phải để thống trị, nhưng là để hiến mạng sống hầu chuộc lại con
người cho Thiên Chúa.
Dầu vậy, trong nét khiêm tốn và
hiền lành, Đức Giêsu vẫn cho thấy tính cương quyết. Khiêm tốn nhưng
không yếu đuối, hiền lành nhưng không nhu nhược. Người đă vững vàng thi
hành trọn vẹn sứ mạng đă được trao phó, dù phải hy sinh cả tính mạng.
Nh́n xa hơn, cuộc tấn phong này
là biến cố báo trước cuộc tử nạn và phục sinh. Sau này, trong cuộc đời
công khai, Đức Giêsu đă nói đến một thứ phép rửa khác Người phải chịu,
tức là cuộc Thương khó, một phép rửa bằng máu (x. Mc 10,38; Lc 12,50).
Phép rửa trong nước hôm nay là bước khởi đầu, c̣n phép rửa trong máu là
điểm kết thúc. Do đó, h́nh ảnh Đức Giêsu từ ḍng sông Gio-đan bước lên
cũng báo trước việc Người sẽ bị d́m trong sự chết, được mai táng trong
mổ, và sẽ bước ra khỏi đó vào ngày phục sin. Và lời tuyên phong của Chúa
Cha cũng sẽ đạt được ư nghĩa trọn vẹn trong mầu nhiệm Phục Sinh.
Như thế, cuộc hiển linh hôm nay,
tuy có tính cách dịu dàng và long trọng, nhưng chỉ mới là khúc dạo đầu
cho một cuộc chiến đấu, mới chỉ là những tuyên bố đầu tiên cho một tương
lai dài. Tất cả đều hướng tới mầu nhiệm Tử Nạn và Phục Sinh. Vinh quang
hôm nay hứa hẹn cho vinh quang trọn vẹn của Ngày Phục Sinh.
Con Đường Đi Lên
Hôm nay, người Kitô hữu mừng lễ
Rửa tội của ḿnh. Nhờ bí tích Thánh Tẩy, mỗi người đă trở thành Con
Thiên Chúa, và được sống với Người, v́ đă được d́m trong sự chết và sống
lại của Đức Kitô. Ngày nay, không c̣n phép rửa của Gioan, nhưng là mầu
nhiệm Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Kitô.
Tuy vậy, như Đức Giêsu, việc
lănh nhận bí tích Thánh Tẩy mới chỉ là bước khởi đầu, chứ chưa phải là
kết thúc, mỗi người Kitô hữu sẽ cảm nghiệm dần dần về thực tại lớn lao
ấy, đồng thời thể hiện nỗ lực sống của ḿnh để đạt tới tầm mức viên măn
như Thiên Chúa mong muốn.
Bên bờ giếng rửa tội, cũng một
Thần Khí xưa kia xuống trên Đức Giêsu, đă được ban cho người Kitô hữu,
giúp họ sống thân mật với Chúa, và tiến bước trong niềm vui. Nhờ Thần
Khí thúc đẩy, họ luôn trở thành những con người mới trong Đức Kitô, luôn
chiến đấu chống lại các nết xấu, và cương quyết chu toàn những cam kết
của một người con.
"Con là Con Ta"
Đó là lời Chúa Cha nói với Đức Giêsu,
cũng là nói với mỗi người chúng ta.
"Con là Con Ta"
Đó là một hồng ân - một kinh nghiệm
phải đón nhận và sống mỗi ngày.
Fr Jude Siciliano, OP.
Hăy nhập
cuộc với Đức Kitô
(Lc 3,15-22)
Thưa quư vị,
Thánh lễ hôm nay chấm dứt mùa
Giáng Sinh, kỷ niệm Chúa tỏ ḿnh ra cho loài người như hai lễ Sinh Nhật
và Ba Vua. Theo truyền thống lâu đời, người ta trang hoàng đẹp đẽ giếng
rửa tội để gợi nhớ bí tích thanh tẩy nơi mỗi tín hữu. Như vậy, ngày lễ
hôm nay liên kết chặt chẽ với phép rửa tội của chúng ta. Nghi thức rẩy
nước thánh, do đó, được cử hành long trọng trong thánh lễ. Các bài ca
Giáng Sinh vẫn tiếp tục được hát. Hội Thánh kính nhớ Chúa Giêsu xuống
sông Giođan để được rửa do tay Gioan Tiền Hô. Các bài đọc mang cùng ư
nghĩa và thần tính Chúa Giêsu tỏ lộ rơ ràng công khai – suy rộng ra,
chúng cũng nói đến phép rửa của mỗi người và tháp nhập họ vào cộng đoàn
những kẻ theo chân Chúa Giêsu.
Như vậy họ đă nhập cuộc với Chúa
Giêsu, vật lộn với thế gian, xác thịt và ma quỷ, Gioan Tẩy Giả rao giảng
phép rửa ăn năn thống hối và cầu khẩn ơn tha tội. Nhưng v́ lư do nào mà
Chúa Giêsu lại phải lănh nhận phép rửa đó ? Ngài có tội hay sao, hoặc
Ngài cầu ơn tha thứ ? Cả hai lư do đều không đúng. Phép rửa của đạo Do
Thái là một nghi thức thủ tục để dân ngoại cải đạo vào tín ngưỡng
Israel. Như thế phép rửa của Gioan mang ư nghĩa khác. Nó xoá bỏ mọi ranh
giới, đặc ân và loại trừ trên con đường tiến về Thiên Chúa. Tất cả đều
b́nh đẳng, tất cả đều cần ơn tha thứ, tất cả đều là con cái Thiên Chúa,
tất cả đều được thâu nhận vào ṿng tay yêu thương của Đức Chúa Trời, tất
cả đều có quyền tiếp nhận thiên nhan Đấng tối cao. Cho nên qua phép rửa
bởi Gioan, Chúa Giêsu mở ra con đường mới, mạc khải Ngài như người Con
Yêu Dấu, đại diện cho tất cả nhân loại, không phải riêng cho tầng lớp,
giai cấp, quốc gia, tôn giáo nào.
Vậy th́ Chúa Giêsu đánh giá ra
sao năo trạng cục bộ của chúng ta ? Những thái độ quá khích tôn giáo, bè
phái, chính trị, ḍng triều, bành trướng, loại trừ, khoảng cách giàu
nghèo, hố sâu văn hoá, phong tục, tập quán ? Người giàu khinh bỉ kẻ
nghèo, da trắng tẩy chay da màu, các nước giàu bỏ qua những quan tâm,
nhu cầu của các quốc gia chậm phát triển, đảng phái tranh giành quyền
lực, thay v́ thăng tiến điều kiện sống của công dân ? Câu trả lời chắc
chắn là Chúa Giêsu đă d́m ḿnh xuống nước để gánh lấy tội lỗi nhân loại,
liên đới với chúng ta, nên một với loài người, nhất là những người không
có nhân phẩm, bị chà đạp, không có tiếng nói.
Ngài hạ ḿnh để chúng ta được
nâng lên, biết sống thánh thiện như những người con đẹp ḷng Cha Ngài.
Mọi linh hồn đều là quư trước mặt Cha, nhưng tội lỗi đă cướp mất danh
hiệu cao sang đó. Ngài lên khỏi nước và Thánh Thần tuyên bố Ngài là Đấng
được Chúa Cha chọn lựa và sai đi rao giảng mầu nhiệm Nước Trời, chữa
lành bệnh tật và hàn gắn những chia rẻ. Thần Khí của Ngài sẽ được ban
cho tất cả những kẻ chấp nhận Ngài và khởi sự bừng cháy trong tâm hồn
như Gioan tiên báo. Đúng như vậy, nhưng không như Gioan dự kiến, lửa của
Ngài thiêu đốt và tẩy sạch. Tinh thần của Ngài đủ nóng để làm tan ră tất
cả những bức tường ngăn cách giữa các cá nhân, dân tộc, quốc gia và quốc
tế. Nó đánh tan mọi băng giá trong các quan hệ riêng tư, xă hội để chúng
ta xây dựng đoàn kết và tha thứ. Nó củng cố trái tim con người để dấn
thân thương yêu, bác ái, chống chiến tranh, nghèo đói, vô gia cư, áp bức
và tất cả những ǵ làm thế giới đông cứng, lạnh lẽo.
Đọc kỹ Tin Mừng chúng ta dễ dàng
nhận ra một nét thay đổi giữa lời loan báo của thánh Gioan Tiền Hô và
phong cách thực sự của Chúa Giêsu. Ở phần thứ nhất, giọng điệu của thánh
Gioan rất mạnh mẽ. Ông chẳng giống ai, ăn vận lôi thôi lếch thếch, lời
rao giảng như lửa, kích động người ta ăn năn thống hối và mong chờ.
Thiên hạ tưởng chừng ông là Đấng Thiên Sai phải đến để giải phóng dân
tộc khỏi ách nô lệ đế quốc Rôma: “Hồi đó, dân đang trông đợi, và
trong thâm tâm, ai nấy đều tự hỏi: Biết đâu ông Gioan chẳng là đấng
Mêsia ?” Ông Gioan chối phắt và nói : “Có
Đấng quyền thế hơn tôi, tôi không đáng cởi quay dép cho Ngài. Người sẽ
làm phép rửa cho anh em bằng Thánh Thần và bằng lửa”.
Trong Thánh Kinh, lửa mang h́nh
ảnh mạnh mẽ. Lửa thời Môsê đốt cháy bụi gai mà không làm thiệt hại. Lửa
thanh luyện con người, tâm hồn, trí tuệ, tư tưởng và ước muốn. Phần lược
bỏ Phúc Âm hôm nay, thánh Gioan loan báo Chúa Giêsu dùng lửa để loại
thóc lép ra khỏi thóc mẩy: “Tay Người cầm nia, rê sạch lúa trong sân,
thóc mẩy th́ thu vào kho lẫm. C̣n thóc lép th́ bỏ vào lửa không hề tắt
mà đốt đi” (3,17). Nghĩa là những điều gian ác sẽ bị tiêu diệt, điều
lành thánh th́ giữ lại. Thánh nhân không nói về cá nhân mà thôi, nhưng
c̣n về cộng đồng, quốc gia, toàn cầu. H́nh ảnh thánh nhân dùng rất mạnh,
thính giả nghe ông giảng có thể tưởng tượng ngọn lửa đang cháy răng rắc
trong tâm hồn. Họ sợ hăi nghe ông kéo nhau xuống sông để chịu phép rửa
thống hối. Tuy nhiên nếu sử dụng sai, lửa sẽ gây tác hại khủng khiếp như
những nhóm quá khích chúng ta thấy trên thế giới hiện nay. Vậy hăy cầu
xin cho ngọn lửa chân thật thiêu đốt trái tim giá lạnh của chúng ta, hun
nóng đức tin ươn lười của các tín hữu, ban tinh thần sốt sắng cho các
buổi cầu kinh phụng vụ tẻ nhạt, chiếu lệ.
Lửa thật sự đă xuất hiện, nhưng
không phải như Gioan dự kiến. Ngài âm thầm tiến tới ông Gioan xin lănh
phép rửa. Thánh Luca tường thuật biến cố này như một ư nghĩ phụ: “Khi
toàn dân đă chịu phép rửa, Đức Giêsu cũng chịu phép rửa và đang khi
Người cầu nguyện th́ trời mở ra.” Không kèn, không trống, không sấm
sét, mây mù như mỗi khi Thiên Chúa xuất hiện trong Cựu ước. Ngài yên
lặng bước xuống nước sau hết, tức khi mọi người đă xưng thú tội lỗi ḿnh
và chịu phép rửa. Ngài hoàn toàn mang dáng dấp của một linh hồn b́nh
thường, đơn sơ và cầu nguyện chăm chỉ. Chúng ta đă gặp thấy mẫu người
này trong Dacaria, Elisabeth, cụ già Simêon, bà Anna, Giuse và Đức Mẹ.
Họ miệt mài cầu nguyện trong đền thờ, ăn chay. Họ sống thinh lặng và
đựơc Thánh Linh dạy dỗ.
Có nhiều giải thích về ư nghĩa
Chúa Giêsu chịu phép rửa. Ư kiến thứ nhất cho rằng Ngài bày tỏ cảm thức
mạnh mẽ về tội lỗi và hiệu quả ghê gớm của nó trên số phận con người. Ư
kiến thứ hai, Chúa Giêsu cho hay Thiên Chúa tán thành sứ vụ của Gioan
trong dân Do Thái. Ư kiến thứ ba Chúa Giêsu tỏ dấu hiệu liên đới với
những tâm hồn sống ngoài lề luật. Cái chết của Ngài cứu họ thoát khỏi nô
lệ tội lỗi (trong cuộc thương khó Chúa Giêsu đă gọi cái chết của Ngài
là một phép rửa). Ư kiến thứ tư, tin rằng Chúa Giêsu là môn đệ của
Gioan Tẩy Giả và khi nhận phép rửa, Chúa Giêsu khởi sự sứ mệnh mới. Phép
rửa là bước thứ nhất độc lập khỏi ảnh hưởng của Gioan và ra đi giảng đạo
riêng. Phần tôi, tôi nghĩ rằng Chúa Giêsu d́m ḿnh trong cùng một ḍng
nước thiên hạ đă để lại. Ngài thấm ướt bằng chất nước đă đụng chạm tới
người ta và tất cả những thứ người ta bỏ lại sau phép rửa của ḿnh.
Những thứ chi người ta đă mang xuống sông Giođan ?
Tôi nghĩ không chỉ tội lỗi, mà
c̣n nhiều thứ khác: Các nỗi đau của cuộc sống, các vật lộn chống lại cái
xấu chung quanh ḿnh, những đam mê tiền bạc, sắc dục, những áp bức bất
công, khủng bố và những lo sợ hàng ngày ! Điều chi làm trái tim họ nặng
nề khi bước chân xuống nước ? Liệu họ có tin tưởng Thiên Chúa cứu giúp
ḿnh thoát khỏi các rắc rối của cuộc sống hiện tại và tương lai không ?
Đời sống thật lắm nhiêu khê không sao tránh khỏi hoặc lường trước được :
Già cả, bệnh tật, tai ương, chết chóc, chiến tranh, hận thù, vu khống.
Nghèo cũng là cái khổ, không đủ cơm cho con ăn, không đủ thuốc uống cho
mẹ già, không học phí cho con cái, mặt mũi nào mà nh́n thiên hạ ? Chạy
cơm gạo ngày hai bữa chưa xong th́ c̣n tâm trí đâu lo việc Nhà Chúa ?
Làm sao thờ phượng Chúa cho nên ? Làm sao tưởng nghĩ về Ngài cho nghiêm
chỉnh ? Tôi giả dụ, cộng đoàn giáo xứ chúng ta hôm nay cũng bước xuống
sông Giođan, chúng ta sẽ có cảm nghĩ thế nào ? Mang theo những ǵ ? Liệu
chúng ta ước ao Chúa xuống nước với ḿnh ? Liên đới với những nhọc nhằn
khó khăn trong từng gia đ́nh ! Tư tưởng thật lạ lùng, nhưng rất thực tế.
Chắc hẳn chúng ta muốn Chúa gánh chịu những nặng nề của kiếp sống trần
gian : Đau khổ, bệnh tật, đói nghèo, kỳ thị. Chúa Giêsu không ở xa nhân
loại, phán xét từ trên cao – Ngài đă hạ ḿnh cùng loài người, sống kiếp
lầm than, gánh chịu lỗi lầm, đả kích và cả đến cái chết nhục nhă tức
tưởi như một phạm nhân xấu xa nhất, là để tập hợp chúng ta đợi chờ Thánh
Thần và lửa.
Trong Phúc Âm thánh Luca có hai
đề tài yêu thích : Chúa Thánh Linh và Cầu Nguyện. Chúa Giêsu cầu nguyện
trong những giờ phút quan trọng, như khi chọn các tông đồ, biến h́nh,
trong vườn cây dầu… hôm nay Ngài cầu nguyện để được Chúa Thánh Linh.
Ngài hoàn toàn lệ thuộc vào Đức Chúa Cha trong ư hướng, mục tiêu, sứ vụ
và kết thúc đời ḿnh qua Chúa Thánh Thần. Cho nên không lạ ǵ Chúa Ngôi
Ba đă được loan báo trong ngày sinh nhật của Gioan Tiền Hô (1,15). Đức
Mẹ mang thai (1,35). Bà Elisabeth ca ngợi ḷng tin của Đức Maria (1,41).
Thánh Linh thúc đẩy cụ Simêon và bà Anna đến gặp Chúa trong đền thờ
Giêrusalem. Thật lạ lùng, hôm nay thánh Luca kết hợp hai đề tài đó trong
biến cố Chúa chịu phép rửa: “Đức Giêsu cũng chịu phép rửa, rồi đang
khi Người cầu nguyện th́ trời mở ra và Thánh Thần ngự xuống trên Người
dưới h́nh dáng chim bồ câu”. Ở đây thánh nhân cũng giúp luôn độc giả
liên tưởng đến chim bồ câu trong tàu ông Noe (St 8,11) khởi sự một trật
tự mới của thế gian. Liền sau đó thánh Luca kể : “Đức Giêsu bắt đầu
rao giảng, Người trạc ba mươi tuổi. Thiên hạ vẫn coi Người là con Giuse”
(3,23).
Như vậy Thánh Linh đă làm việc
toàn thời gian với Chúa Giêsu v́ phần rỗi nhân loại. Không cầu nguyện,
không xin Thánh Linh, liệu chúng ta có thể sống đời tín hữu đích thực
không ? Đừng nói chi tu tŕ, dâng hiến. Thật đáng nghi ngờ những nếp
sống không siêng năng, nghiêm chỉnh cầu nguyện. Trong Giáo Hội vai tṛ
của Đức Thánh Linh thật đa dạng, khó mà hệ thống hoá được. Nó bàng bạc,
muôn màu muôn vẻ trong Tông đồ công vụ và Phúc Âm thánh Luca. Hai tác
phẩm của cùng một người viết. Nhưng tựu trung Thiên Chúa hành động v́
phần rỗi loài người. Trong kinh Magnificat của Đức Maria, với Chúa Giêsu
sắp sinh ra và quyền năng Chúa Thánh Thần, thế giới tội lỗi với những
sinh hoạt, các tiêu chuẩn, các bảo đảm, các đường lối suy nghĩ, hành
động, sẽ bị đổ nhào. Quyền lực thế gian khi nghe Chúa Giêsu rao giảng đă
giận điên lên và cố gắng dập tắt Chúa Thánh Linh. Họ thành công tạm thời
: Giết được Gioan và đóng đinh Chúa Giêsu. Tuy nhiên thành công đó không
bền. Họ chẳng thể nào ngăn cản được hoạt động của Thiên Chúa. Thánh Linh
của Ngài không thể bị ngăn cản, loại trừ.
Làm thế nào biết được như vậy?
Chúa Giêsu lặng lẽ nhập cuộc hôm nay cho chúng ta một bảo đảm. Dĩ nhiên
trong lịch sử tuyển dân, Thiên Chúa đă từng ra tay oai hùng, làm những
việc kỳ diệu. Nhưng nếu chúng ta trông đợi như vậy, chắc chắn sẽ thất
vọng. Chúa Giêsu khởi sự sứ mệnh như một kẻ vô danh, thậm chí đám đông
đầy ḷng đợi trông cũng không thể nhận ra. Tiếng từ trời phán chỉ Ngài
nghe thấy, c̣n đám đông chẳng cảm thấy chi. Bởi lẽ loài người cần ơn
Thánh Linh như lửa thiêu, để đốt cháy những tấm màn che phủ đôi mắt,
thanh luyện tâm hồn, ngơ hầu nh́n thấy Chúa đang đi vào từng cuộc đời
tin kính – những linh hồn lành thánh, biết thờ phượng Đức Chúa Trời cho
phải đạo – nhất là những tấm ḷng khiêm cung, nghèo khó. Xin Chúa cho
chúng ta nhập hàng ngũ với ho, để được Ngài hướng dẫn, thánh hoá, và yêu
thương. Amen.
Chúng ta chỉ là chứng nhân
của Chúa Giêsu, không phải là kẻ thay thế Ngài. Chính Ngài hoạt động,
chúng ta là dụng cụ.
Lm. Jude Siciliano, op (FX
Trọng Yên, op
chuyển ngữ)
Anh em sẽ
được rửa trong Thánh Thần và Lửa
Lc 3: 15-16, 21-22
Khi bạn xin lỗi một người
nào, bạn muốn nghe người ấy trả lời như thế nào? “Để tôi suy
nghĩ một chút” hay “nếu bạn làm như vậy thì tôi sẽ bỏ qua cho
bạn”. Hay hoặc bạn muốn nghe một câu trả lời ngắn và dễ chịu
như “thôi quên đi, chuyện gì đã rồi thì hãy để qua đi” Lời nói
ấy có vẻ mau lẹ, nhưng đúng ý thật. Điều gì đã xảy ra thì
hãy quên đi và bắt đầu cái mới. Có câu nói “hôm nay là ngày
đầu tiên của đời sống còn lại của bạn” Nói một cách khác thơ
mộng hơn như Thiên Chúa đã nói qua ngôn sứ Isaia là “Mặc dù các
ngươi đã phản bội Ta, nay các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày
xưa, chớ quan tâm về những việc thuở trước. Này Ta sắp làm một việc mới,
việc đó sắp xuất hiện rồi”.
Thiên Chúa có thể làm được
những sự không thể xảy ra bằng cách nào? Như ăn năn hối cãi,
rồi sẽ được ơn tha thứ hay sao? Thiên Chúa sẽ tự làm điều đó.
Ngôn sứ nói lên thánh ý của Thiên Chúa. Là Ngài sẽ cứu dân
Người do “một Người Ta đã chọn và hài lòng. Ta đã ban Thần Khí
ta trên Ngươi. Ngươi sẽ làm tỏ rạng công lý ta cho các nước.”
Ngươi sẽ là tôi tớ mang ánh sáng cho các dân tộc. Không ai biết
rõ danh tính của ngươi: Các ngôn sứ có thể tự nói về ơn gọi
của mình. Có người nghĩ đó là dân Israel sẽ được giải phóng
và các người bị tù đày trở về lại với Thiên Chúa. Hay đó là
một nhóm người còn lại trong một dân tộc đã được giao phó
trách nhiệm đưa những người bị tù đày trở về để thờ phượng
Chúa một cách trung thực và công chính.
Hôm nay, qua con mắt đức tin,
chúng ta mừng Chúa Giêsu là người có sứ vụ thực hiện chương
trình của Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn chấm dứt cảnh tù đày
nhục nhã của dân Israel. Chúa Kitô thi hành sứ vụ bằng cách
cứu chúng ta ra khỏi ngục tù của tội lỗi, và ra khỏi sự chết.
Gioan làm phép rửa để bắt đầu thực hiện lời hứa của ngôn sứ
Isaia, vì các dân tộc đều được cứu rỗi qua bàn tay của Chúa
Giêsu
Lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa
kết thúc mùa lễ Giáng Sinh, và lễ Hiển Linh. Hôm nay không còn
cảnh yên hàn của hang đá, với một số mục đồng làm nhân chứng.
Thay vào đó phép rửa trở nên một nghi thức của cộng đoàn.
Những người nhận phép rửa chấp nhận sự tối tăm của tội lỗi
trong đời họ, nên họ đến chịu phép rửa của Gioan ở sông Jordan.
Chúa Giêsu cũng bước xuống sông Jordan với họ, và sau khi Chúa
Giêsu đã chịu phép rửa, Thánh Thần ngự xuống trên Ngài. Chúa
Giêsu trở nên “Người Thiên Chúa đã hứa” như ngôn sứ Isaia đã nói
trước. “Người sẽ nên tỏ rạng ra cho các nước”.
Trước kia chúng ta đã đui mù
với Thiên Chúa, thì hôm nay đã được mở mắt ra. Trước kia chúng
ta không nghe được lời Chúa, hôm nay chúng ta được nghe Lời Chúa
phán lúc Chúa Giêsu bắt đầu sứ vụ của Ngài. “Ta sẽ để mọi sự
xa xưa qua đi”. Hoặc nữa như lời “Hôm nay là ngày đầu tiên của
quản đời còn lại của các ngươi”. Những người không có tương lai,
nhờ Chúa Giêsu mà họ được có tương lai. Thiên Chúa làm điều
này như thế nào? Ngài làm thế nào để đổi mới sự không thể
làm được, không những cho dân Israel mà cho “tất cả các nước”?
Hôm nay phép rửa cho Chúa Giêsu làm tỏ rạng ý định của Thiên
Chúa.
Trước hết Gioan Tẩy Giả là
người tiền hô, báo cho dân chúng biết là người họ mong đợi từ
lâu “đã đến”. Hãy tưởng tượng những nỗi vui mừng của dân chúng.
Họ tự hỏi người đó như thế nào? Người đó có vũ khí không?
Có xe ngựa không? Có đạo binh hùng mạnh không? Có bao nhiên loa
kèn chiên trống tiền hô?
Người dân chúng đang mong đợi
lại đến một cách thầm lặng, rồi bước xuống sông Jordan để
chịu phép rửa của Gioan tiền hô. Người đó không khuấy động
nước sông. Thánh Luca không kể phép rửa của Chúa Giêsu như thế
nào, nhưng chỉ kể là sau phép rửa Ngài cầu nguyện. Phép rửa
có vẻ là một việc nhỏ thoáng qua. Điều quan trọng là Chúa
Thánh Thần ngự xuống trên Chúa Giêsu. và việc Chúa Giêsu cầu
nguyện (6:12;9:28; 22:32). Đối với các môn đệ, giáo hội tiên
khởi và chúng ta, việc cầu nguyện là việc quan trọng vì chúng
ta là tôi tớ phục vụ kẻ khác. Nếu không có lời cầu nguyện
chúng ta có thể mắc sai lầm, và tìm thành quả không đúng chỗ,
như chú trọng đến con số, hay thành quả dựa trên sự hài lòng.
Nếu những người nghe Gioan
loan báo tin mừng dựa và dựa vào cách suy nghỉ của họ về
Đấng Mesia thì có thể họ hoàn toàn không nhận ra Chúa Giêsu.
Lời cầu nguyện luôn phải đồng hành với việc phục vụ kẻ khác,
và là nguồn lực hướng dẫn chúng ta trong cách nghỉ và cách
làm. Lời cầu nguyện mở tai, mắt chúng ta để chúng ta nhận ra
Chúa Giêsu khi Ngài ẩn thân trong hình dạng của tha nhân và cảnh
vật thường ngày trong đời sống chúng ta.
Gioan làm phép rửa ở sông
Jordan. Nhưng ông ta lại bảo là ông ta làm phép rửa trong nước,
“có Đấng mạnh thế hơn” ông “đang đến”. “Người sẽ làm phép rửa
cho anh em trong lửa và Thánh Thần”. Chúa Giêsu sẽ khác tất cả
các ngôn sứ đến trước Ngài, ngay cả Gioan “Phép rửa bằng lửa”
là cách mô tả một người có đời sống khổ hạnh và lửa là để
thử người đó. Theo Thánh Kinh “lửa” là dùng để thanh luyện các
chất khác. Nó phá hủy những gì xấu xa chống lại Thiên Chúa.
Người chịu phép rửa trong Chúa Giêsu sẽ được thanh luyện như
luyện vàng trong lửa. Các tạp chất bị thiêu đốt để cho vàng
nguyên chất chảy ra. “Lửa” trong phép rửa của Chúa Giêsu sẽ đốt
cháy đi những di chứng của tội lỗi.
Phép rửa của Gioan ăn năn để
dọn đường cho Đấng sẽ đến. Đấng ấy đem đến sự thanh tẩy hoàn
toàn và làm cho đời sống con người được nên mới. Ngay cả khi
chúng ta ăn năn vì đã lầm lỗi, chúng ta vẫn còn hướng chiều
trở lại sự lầm lỗi trước kia. Vì Chúa Giêsu rửa bằng “Thánh
Thần và lửa” nên sự ăn năn hối cãi sẽ giúp chúng ta tránh
khỏi đường cũ để bắt đầu một đời sống mới. Gioan gọi Thần
Khí đó là “Thánh”, không phải chỉ vì sự thánh thiện của Thần
Khí, nhưng vì nhờ Thần khí mà sự thánh thiện có thể vào
lòng chúng ta.
Thánh Luca diễn tả
Thánh Thần ngự xuống trên Chúa Giêsu “dưới hình dạng như chim
bồ câu”. Dân chúng được Chúa Giêsu đến rao giảng, cần được an
ủi. Họ là những người bị xã hội lãng quên. bị đau khổ, bị
tổn thương và già nua. Họ là những tôi nhân đang sám hối, và
ngững kẻ phạm tội. Chúa Giêsu đến để làm tôi tớ cho những
người đó, một “tôi tớ” hiền hòa như Isaia đã hứa. Thiên Chúa
gọi Chúa Giêsu đến cứu rỗi chúng ta. Người không dùng thanh gươm,
hay loa phóng thanh. Ngài mang phận tôi tớ khiêm nhường đến phục
vụ. Những kẻ sống với Ngài không nhìn thấy Ngài, như trong xã
hội chúng ta ngày nay.
Đây là phần đầu
của phúc âm Luca. Chúng ta đã bắt đầu thấy được rằng để cùng
đi với Chúa Giêsu trên đoạn đường này
sẽ được đặt dưới ảnh hưởng
của Chúa Thánh Thần. Trong mọi việc Ngài làm, mọi lời Ngài
nói, đều có sự hiện diện của Chúa Thánh Thần. Sau khi Chúa
Giêsu chịu chết và sống lại Ngài bảo các môn đệ đợi Ngài ở
Jerusalem (24:49). Trong những đoạn đầu sách Công vụ Luca cho biết
Chúa Thánh Thần như Chúa Giêsu hứa đã ngự xuống trên các môn
đệ đang họp nhau ở phòng trên “rồi họ thấy xuất hiện những
hình lưỡi lửa rải ra đậu xuống trên từng người. Và ai nấy đều
được tràn đầy ơn Thánh Thần (Cv 2:3-4). Thật như Gioan đã nói,
Chúa Giêsu sẽ “rửa anh em trong Thánh Thần và lửa”.
Lm An Hạ OP
Khi Trời Mở Ra
(Lc 3,15-22)
Khi niềm hi vọng xa tầm tay, con
người rơi vào khủng hoảng. Những cuộc khủng hoảng lớn nhỏ đang ṿ nát
tâm hồn nhân loại. Bởi đấy, hơn lúc nào, con người cần lắng nghe và dồn
hết tâm lực đi t́m niềm hi vọng đích thực. Niềm hi vọng đó chính là Đức
Giêsu Kitô, Đấng giải thoát nhân loại bằng sức mạnh Thần khí.
ĐI T̀M NIỀM HI VỌNG
Cuộc vui hôm nay đang cuốn hút
con người vào một cơn lốc vô định. Yêu cuồng sống vội. Thực tế, “lối
sống vô luân và những đam mê trần tục” (Tt 2:12) tố cáo sự trống
rỗng lớn lao trong tâm hồn con người hôm nay. Nói khác, hạnh phúc không
có nền tảng. Cuộc vui không tương lai. Chỉ Đức giêsu mới cống hiến cho
nhân loại một nền tảng vững chắc cho niềm hi vọng con người. Là Kitô hữu,
“chúng ta trông chờ ngày hồng phúc vẫn hằng mong đợi, ngày Đức Kitô
Giêsu là Thiên chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta, xuất hiện vinh
quang.” (Tt 2:13) Đó là lư do tại sao chúng ta phải “sống chừng
mực, công chính và đạo đức ở thế gian này.” (Tt 2:12)
Tại sao Đức Giêsu có thể trở
thành niềm hi vọng cho chúng ta ? Trước hết, “Người quyền thế hơn ông
Gioan Tẩy giả trong việc đánh đuổi những lực lượng xấu xa,” (The New
Jerome Biblical Commentary 1990:687) cội nguồn mọi thất vọng và tuyệt
vọng. Sức mạnh Người thể hiện rơ ràng nơi phép rửa đem lại ơn cứu độ cho
toàn thể nhân loại. Khác với ông Gioan, “Người sẽ làm phép rửa cho
anh em bằng Thánh Thần và bằng lửa.” (Lc 3:16) Có ǵ mạnh bằng Thánh
linh và lửa ? Chính v́ thế, niềm hi vọng đó được bảo đảm tuyệt đối.
Tương lai chắc chắn sẽ là ơn cứu độ. Thực vậy, “Người cứu chúng ta
nhờ phép Rửa ban ơn tái sinh và đổi mới do Thánh Thần thực hiện.” (Tt
2:3:5) Như thế, niềm hi vọng đó chính là lời Thiên chúa hứa đă được thực
hiện trong cái chết và sự phục sinh của Người.
Sở dĩ Người có thể thực hiện
được công tŕnh lớn lao đó v́ “Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới
h́nh dáng chim bồ câu.” (Lc 3:22) Thánh linh chính là hồng ân cánh
chung Thiên chúa gởi đến như một bảo đảm cho công cuộc cứu độ thành công
hoàn toàn. Vào thời cánh chung, Thánh Thần sẽ đổ tràn hồng ân sáng tạo
và ngôn sứ cho Dân Thiên chúa. Thánh Thần ngự xuống Đức giêsu để hoàn
thành thánh ư Thiên chúa : giải thoát những ai bị Satan cầm buộc và rao
giảng Tin mừng cho người nghèo khổ.
Công cuộc đó bắt đầu “khi
toàn dân chịu phép rửa, Đức Giêsu cũng chịu phép rửa” (Lc 3:21) để
“tỏ ra t́nh liên đới với ông Gioan trong việc loan báo kế hoạch cứu
độ của Thiên Chúa.” (The New Jerome Biblical Commentary 1990: 687)
Đúng hơn, từ giây phút đó, Đức giêsu hoàn toàn thay thế ông Gioan. V́
chỉ có Người mới mạc khải tất cả kế hoạch cứu độ.
Kế hoạch đó bắt đầu khi “trời mở
ra” (Lc 3:21) và “h́nh dáng chim bồ câu ngự xuống trên Người.” (Lc
3:22) “Biểu tượng ngôn sứ và cánh chung này cho biết Thiên chúa thực
hiện một cuộc mạc khải. Một cuộc thần khải hiển nhiên cho tất cả những
ai có con mắt đức tin.” (The New Jerome Biblical Commentary
1990:687) Bồ câu là biểu tượng cho niềm hi vọng con người muốn yêu
thương, sinh sống và hiệp nhất với Thiên chúa. Hôm nay những niềm hi
vọng này được thực hiện nơi Đức giêsu. Quả thế, trong Thánh linh, Người
đă phá sập những trở ngại sự sống và đă chỗi dậy từ cơi chết để về bên
hữu Thiên chúa. Đúng như lời hứa, Người đă sai Thánh linh ban sự sống
đến cho những ai cầu khẩn danh Người.
Tất cả bắt nguồn từ việc “Người
cầu nguyện.” (Lc 3:21) Nhờ lời cầu nguyện đó, Đức giêsu đă múc được tất
cả sức mạnh cứu độ toàn thể nhân loại. Chúa Cha đă công khai mạc khải
tất cả bản chất sức mạnh đó khi phán với Người: “Con là Con của Cha;
ngày hôm nay, Cha đă sinh ra Con.” (Lc 3:22) Quả thực, nếu không là
Con Thiên chúa, chắc chắn Đức giêsu sẽ không thể thực thi được chương
tŕnh cứu độ của Thiên chúa, một chương tŕnh bao trùm toàn thể vũ trụ
và nhân loại. Từ khi được công khai tấn phong làm Đấng Mêsia, Đức giêsu
“bắt đầu thi hành sứ mệnh giữa dân Chúa.” (Kinh thánh Tân Ước 1995:265)
Đây là tột đỉnh mạc khải về Đức giêsu. Mạc khải này sẽ chiếu sáng toàn
thể niềm hi vọng Kitô hữu.
NH̀N VÀO THỰC TẾ
Thế giới hôm nay thuộc về ai
tràn đầy niềm hi vọng. Tự bản chất, Kitô hữu phải là một người mang niềm
hi vọng vào thế giới. Càng sống ơn gọi Kitô hữu, càng tràn đầy niềm hi
vọng. Kitô hữu có sứ mệnh công bố cho mọi người biết Đức Kitô chính là
niềm hi vọng của toàn thể nhân loại.
Con đường đưa Đức Kitô vào thế
giới hôm nay xuyên qua đối thoại. Quả thực, nhân dip kỷ niệm 60 năm
thành lập phong trào Focolare, ĐGH Gioan Phaolô II viết : “Những đoàn
viên Focolare đă biến ḿnh thành những tông đồ đối thoại, con đường cổ
vơ sự hiệp nhất sáng giá nhất: đối thoại trong Giáo hội, đối thoại đại
kết, đối thoại liên tôn, đối thoại với những người vô tín.” (Zenit
7.12.2003) Nhờ đối thoại, chúng ta có thể gặp gỡ mọi người. Nội dung gặp
gỡ bao giờ cũng là niềm hi vọng. Trong niềm hi vọng đó, Lời Chúa có thể
thẩm thấu vào tận con tim mỗi người.
Trước t́nh h́nh thế giới đầy
biến động hôm nay, nếu không b́nh tĩnh đối thoại, Kitô hữu không thể làm
cho con người thời đại lắng nghe Tin mừng cứu độ. Giữa lúc mọi người bận
bịu với nhiều chương tŕnh lớn nhỏ khác nhau, người ta vẫn thấy thiếu
vắng “nguyên lư nền tảng hiệp nhất mọi kế hoạch và hành động.”
(ĐGH Gioan Phaolô II: Zenit 7.12.2003) Nói khác, nhân loại cần một luồng
sinh khí mới, một linh hồn đem lại cho mọi công cuộc hôm nay một giá trị
đích thực. Hơn lúc nào, “các tín hữu phải khẩn trương tái cam kết đáp
ứng những thách đố trong công cuộc Tân Phúc âm hóa.” (ĐGH Gioan
Phaolô II: Zenit 7.12.2003) Có thế, Kitô hữu mới thấy niềm hi vọng vươn
lên giữa những đổ nát hôm nay.
Lm. Giacôbê Phạm Văn Phượng, OP.
Ư NGHĨA PHÉP RỬA
Lc 3,15-16.21-22
“Đông Ca-mê-lô” là tên một cuốn phim,
trong đó nêu bật cuộc đối đầu liên tục giữa vị linh mục và ông thị
trưởng. Xem ra hai bên lúc nào cũng hoạt động sát cánh bên nhau để phục
vụ công ích, nhưng lúc nào cũng bảo vệ quan điểm của ḿnh : một bên là
niềm tin Công giáo, một bên là ư thức hệ vô thần. Một trong những cảnh
trong đó dường như ông thị trưởng muốn thỏa hiệp với tôn giáo, đó là
cảnh ông lén lút đưa đứa con mới sinh đến nhà thờ xin vị linh mục rửa
tội. Nhưng đến khi đặt tên thánh cho con ông lại đưa ra một cái tên là
Sta-lin.
Cũng như ông thị trưởng trên đây, ngày
nay có nhiều người Công giáo đưa con mới sinh đến nhà thờ xin linh mục
cử hành bí tích rửa tội mà không hiểu ư nghĩa tôn giáo cũng như các cam
kết mà bí tích này đ̣i hỏi. Nói khác đi, người ta trở thành Kitô hữu mà
không sống cho đến cùng niềm tin tôn giáo của ḿnh. Ông thị trưởng trên
đây cũng có thể nh́n vào bí tích rửa tội như nhiều người ngoài Kitô giáo.
Họ xem nghi thức này như một thứ ma thuật, bùa chú, có hiệu năng bảo vệ
con người khỏi nghịch cảnh và bất hạnh trong cuộc sống. Nhiều người khác
cũng có thể nh́n vào bí tích này như một thứ mê tín dị đoan cần phải
loại bỏ. Vậy đâu là ư nghĩa đích thực của bí tích rửa tội ?
Chúng ta hăy trở lại ḍng sông Gio-đan
bên Pa-lét-tin, nơi Chúa Giêsu đă đến d́m ḿnh trong nước. Tại đây,
Gioan Tẩy Giả đă lôi kéo được đông đảo dân chúng đến nghe giảng và tỏ
dấu sám hối bằng cách d́m ḿnh trong nước. Chúa Giêsu cũng chen lẫn
trong đám đông ấy để xin Gioan thanh tẩy cho Ngài. Nhưng là một người
không vương tội lỗi, Chúa Giêsu đến d́m ḿnh trong nước không phải để
thể hiện sự sám hối. Ngài muốn nói lên một ư nghĩa khác, đó là loan báo
cái chết và phục sinh của Ngài : d́m ḿnh xuống nước là biểu hiệu cái
chết. Trồi lên khỏi nước là loan báo sự sống lại. Đây cũng là ư nghĩa bí
tích rửa tội. Khi chúng ta lănh nhận phép rửa tội, Chúa Giêsu cũng muốn
chúng ta tham dự vào mầu nhiệm sự chết và sống lại của Ngài. Chúng ta
vào đời khi được sinh ra, và vào đạo Thiên Chúa khi được rửa tội. Trong
nghi thức rửa tội, chúng ta được d́m trong nước hoặc đổ nước trên đầu để
chỉ việc tẩy rửa khỏi tội tổ tông và mọi tội riêng, được sinh lại làm
con cái Thiên Chúa và gia nhập vào Giáo Hội. V́ thế, Giáo Hội coi bí
tích rửa tội như một cuộc tái sinh : người được rửa tội trở thành một
con người mới. Họ thấy đâu là ơn gọi và định mệnh của con người, đâu là
ư nghĩa của cuộc đời.
Tôi thấy một số người không mừng sinh
nhật ngày họ sinh ra vào đời, nhưng mừng ngày họ được chịu phép rửa tội.
Thiết nghĩ điều này rất hay, rất đúng, v́ đây mới là ngày trọng đại, cao
quư, như Đức Giáo hoàng Piô XI đă nói với hàng ngàn thanh niên nhân ngày
kỷ niệm rửa tội của ngài : “Ngày cha chịu phép rửa tội là ngày cao quư
nhất của đời cha. Cũng như ngày các con chịu phép rửa tội là ngày cao
quư nhất của đời các con”.
Nhờ phép rửa tội, chúng ta được mang tước
hiệu Kitô hữu. Kitô hữu là người có Đức Kitô. Mỗi Kitô hữu là một Đức
Kitô thứ hai. Mỗi Kitô hữu là một nối dài của chính Đức Kitô. Đó là tước
hiệu cao cả của chúng ta. Tước hiệu ấy không chỉ sáng ngời trong những
dịp lễ lạc, hội hè mà phải luôn chiếu tỏa trong từng giây phút của cuộc
sống.
Nhưng tôi xin phép hỏi : Phải chăng nhiều
người trong chúng ta đă là Kitô hữu một cách miễn cưỡng ? Đức tin chưa
phải là niềm vui sống mà chỉ là một mớ những ràng buộc khiến chúng ta
cảm thấy nặng nề, khó khăn ? Ngoài những ràng buộc của luân lư Kitô giáo
và gánh nặng của những sinh hoạt đạo giáo, biết đâu nhăn hiệu Kitô lại
không là đầu mối của biết bao kỳ thị, thiệt tḥi trong cuộc sống của
chúng ta ? Chúa Kitô đă mang lại cho chúng ta cuộc sống mới của những
người con Thiên Chúa, cho dầu cuộc sống ấy có thể tạo ra nhiều ràng buộc,
có thể đ̣i hỏi nhiều hy sinh và chiến đấu, có thể gây nên những phiền
toái, thua thiệt…nhưng đó là giá để chúng ta đạt được niềm vui đích thực
trong cuộc đời làm con Chúa.
Có thể nói đó là một ước mơ của người
Kitô. B́nh thường có một ước mơ để theo đuổi, đó là sức mạnh giúp người
ta có thể thành công và kiên tŕ trong cuộc sống. Th́ trong đời sống đức
tin cũng thế, xem ra người Kitô cũng theo đuổi một ước mơ. Chẳng hạn :
ngay từ khi c̣n nhỏ, thánh Đông Bốt-cô đă ước mơ được chăm sóc và hướng
dẫn các trẻ em lang thang nơi đầu đường xó chợ. Cả cuộc đời ngài đă cống
hiến để ước mơ ngày trở thành hiện thực. Mục sư Lu-thơ Kinh cũng đă từng
ước mơ một ngày nào đó con cái của những người nô lệ da đen sẽ ngồi đồng
bàn với con cái của những chủ nhân da trắng. Cả cuộc đời ông là một cuộc
tranh đấu cho đến khi ngă gục, để thực hiện ước mơ ấy. Mẹ Têrêxa Can-cút-ta
cũng đă có lần ước mơ được lên tới cổng thiên đàng. Nhưng khi thấy thánh
Phê-tô không cho những người khốn khổ cùng được vào thiên đàng, th́ mẹ
đă trở lại trần gian để tranh đấu cho tới khi nào những người cùng khổ
cũng được vào thiên đàng.
Đâu là ước mơ của chúng ta ? Đâu là động
lực khiến chúng ta tiêu hao tất cả cuộc sống ? Đâu là lẽ sống của đời
chúng ta ? Đó là một cuộc sống đúng danh nghĩa người Kitô. Đó là hạnh
phúc nước trời. Đây chính là ước mơ, là động lực, là lẽ sống của đời
chúng ta. |