HOME

 
 

Chúa Nhật III Mùa Vọng - năm B
Is 61,1-2a. 10-11 / 1Tx 5,16-24 / Ga 1,6-8. 19-28
 

An Phong op : Có Một Người Ở Giữa Anh Em

Như Hạ op : Tin Mừng Giải Phóng

Fr. Jude Siciliano, op : Đức Chúa sẽ làm trổ hoa công chính

Fr. Jude Siciliano, op : Nhiều nẻo đường chứng tá

Fr. Jude Siciliano, op : Phục Vụ Tha Nhân : Chứng Nhân Của Thiên Chúa

G. Nguyễn Cao Luật op : Đơn Giản Là Như Thế

Giacôbê Phạm Văn Phượng op : Chứng nhân Gioan Tẩy Giả

Lời Chúa và Thánh Thể : Hăy Mừng Vui Lên Trong Chúa

Giuse Trần Văn Đông op : Hăy vui lên Chúa đă đến gần

Fr. Jude Siciliano, op : Làm chứng về ánh sáng

Học viện Đaminh : Vui mừng cùng vị Tiền Hô

Jude Siciliano, op: Hăy vui lên, v́ Chúa sắp đến giải thoát chúng ta

 


An Phong op

Một Người Ở Giữa Anh Em
Ga 1,6-8. 19-28

Trong mùa Vọng, ba nhân vật vẫn được nói đến luôn, đó là : Đức Maria, ngôn sứ Isaia và Gioan - người làm phép Rửa. Bài Tin mừng hôm nay đề cập đến nhân vật thứ ba vừa nói ở trên, với một chứng từ rơ ràng về con người sa mạc ấy. Gioan loan báo Đấng đang đến, Gioan chỉ cho thấy Đấng ấy chính là Đức Giêsu; và một hệ luận tất nhiên : Gioan nhận ra ḿnh không xứng đáng cởi xăng-đan cho Người.

Cùng với Gioan, mùa Vọng hẳn là mùa loan báo và là mùa chỉ cho thấy; đồng thời mùa Vọng là mùa nhận ra ḿnh không xứng đáng.

Thiên Chúa vốn là một vị Thiên Chúa ẩn giấu. Người ta đă hao tổn biết bao giấy mực để cố khám phá vị Thiên Chúa ẩn giấu này. Gần 2000 năm lịch sử trước Chúa Giáng sinh, người ta mặc sức h́nh dung Ngài với những dung mạo khác nhau. Với Abraham, Ngài không có tên; Ngài là "sự sợ hăi của Isaác" (St 31,42), là "Đấng Tối Cao của Giacóp" (St 49,24)... Với Isaia, Ngài là "Người Tôi Tớ đau khổ"...

Như thế, Ngài luôn luôn và vẫn là một vị Thiên Chúa cần được loan báo và cần được chỉ cho thấy. Đôi lúc người ta phác họa chân dung một Thiên Chúa sai lạc, hoặc chỉ ḍ ư tưởng riêng của ḿnh. Hẳn lúc đó, nguời ta sẽ nhận được một câu trả lời "tôi không phải như là các bạn nghĩ đâu"; hoặc "có một người ở giữa anh em mà anh em không nhận ra".

Như thế, cùng với Gioan, chúng ta hẳn phải loan báo và chỉ cho người khác thấy một vị Thiên Chúa t́nh yêu; Loan báo và chỉ cho thấy Thiên Chúa đang đến. Ngài đang ẩn giấu nơi người nghèo, người đau khổ, những phụ nữ "đứng đường"... bởi Ngài là t́nh yêu, là niềm cảm thông sâu xa thân phận con người.

Như Gioan, nhận ra ḿnh không xứng đáng, đó là một sự không xứng đáng trước vị Thiên Chúa t́nh yêu bao la; ta đấm ngực "lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng", nghĩa là dám nhận ra ḿnh c̣n "những điều thiếu sót", chưa làm những điều phải làm để gia tăng t́nh yêu. Victor Hugo đă có lần lên tiếng cảnh tỉnh : Ngày nào chúng ta không thắp lên ngọn lửa sưởi ấm, ngọn lửa t́nh yêu, chắc chắn sẽ có người chết rét".

Như thế, cùng với Gioan, chúng ta cất tiếng cao rao t́nh yêu Thiên Chúa bao la và cố gắng sống bác ái với mọi người.

Lạy Chúa Giêsu,
Hẳn cũng có lần con đấm ngực, dằn vặt tâm hồn
và tha thiết mong Chúa giải thoát nỗi khốn cùng của con.
Hẳn cũng bao lần con đứng trước hang đá, cầu xin Chúa mau đến;

Nhưng h́nh như con chưa dám "đóng vai Chúa"
để đến với những người nghèo khó,
khổ đau chung quanh con.

Và h́nh như con chưa nhận ra Chúa là t́nh yêu,
Chúa đang mời gọi t́nh yêu nơi chính tâm hồn của con.
Lạy Chúa Giêsu, xin Ngài trở nên t́nh yêu trong con
và đốt nóng tâm hồn của con bằng t́nh yêu của Chúa.


Như Hạ op

TIN MỪNG GIẢI PHÓNG
Ga 1,6-8. 19-28

TIN MỪNG đem lại niềm vui cho toàn thể vũ trụ. Nghe lời Chúa hôm nay, chúng ta sẽ hiểu tại sao Kitô giáo là một đạo Tin Mừng, đem niềm vui đến cho toàn thể nhân loại. Đức Giêsu đă xuống trần gian để mạc khải t́nh Cha yêu thương hết mọi người, không trừ ai. Đúng hơn, "Ngôi Lời hằng hữu đời đời đă nhập thể làm người Á châu," (ĐGH Gioan Phaolô II :VietCatholic:8/12/1999) để đem TIN MỪNG giải phóng đến cho miền đầy cơ chế bất công nhất thế giới.

DỌN ĐƯỜNG CHO CHÚA ĐI

Cho đến hôm nay, Đức Giêsu vẫn c̣n là một bóng mờ trên miền đất bao la đó. Hơn khi nào, cần phải nh́n Đức Phật, Khổng Tử, Lăo tử v.v. như những sứ giả dọn đường cho Chúa đến với dân Người. Nhưng hơn ai hết, Gioan Tẩy giả là vị tiền hô lớn nhất. Hôm nay "ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin" (Ga 1:7). Lời chứng Gioan Tẩy giả thật là hùng hồn và ảnh hưởng. Ông ư thức rất rơ sứ mệnh và vai tṛ của ḿnh. Ông chỉ là trung gian giới thiệu Đức Giêsu cho muôn dân, chứ không phải là người muôn dân trông đợi. Bởi vậy khi bị những người thuộc phái Pharisêu bắt bí, ông đă khẳng định: "Tôi là tiếng người hô trong hoang địa : Hăy dọn đường cho thẳng để Đức Chúa đi" (Ga 1:23; Is 40:3). Những người Pharisêu "cứ gặng hỏi xem Gioan Tẩy giả là ai, nhưng Gioan lại muốn cho họ biết Đức Giêsu là ai" (Life Application Study Bible:1991).

Dọn đường cho Chúa đi vào ḷng người. Chúa là nguồn b́nh an và hoan lạc sẽ đem đến cho nhân loại một mùa xuân rực rỡ. Mấy ai phát hiện được mùa hồng ân đang đến ? Bởi vậy Gioan mới nhắc nhở mọi người : "Có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết" (Ga 1:26). Chính v́ thế, vai tṛ Gioan cực kỳ quan trọng. Ngoài Gioan, không ai có thể thấy được Đức Giêsu là "Con Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian." (Ga 1:29) Ông đă đến như một chứng nhân TIN MỪNG. Chính ông đă chỉ cho các môn đệ thấy TIN MỪNG đích thực là Đức Giêsu.

"Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng" (Ga 1:8). Chính khi làm chứng như thế, ông mới giữ trọn được niềm vui cho ḿnh và các môn đệ. Đức Giêsu đă không hề "dập tắt thần khí" (1Tx 5:19) nơi chứng từ Gioan Tẩy giả, ngay cả khi ông hoài nghi về sứ vụ của Người (Mt 11:2-6; Lc 7:18-23). Trái lại, nhiều lần Người c̣n ca ngợi ông cao trọng "hơn cả ngôn sứ" (Mt 11:9) và bất cứ "phàm nhân" nào (x. c.11). Dầu vậy, ông chỉ tự nhận như một tên nô lệ bất xứng : "Tôi không đáng cởi quai dép cho Người" (Ga 1:27).

Đúng thế. Đức Giêsu là Ngôi Lời Thiên Chúa."Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành" (Ga 1:3), trong đó có Gioan Tẩy giả. Một tạo vật làm sao có thể so sánh với Đấng Tạo hóa ?! Nhưng "Ngôi Lời đă trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta" (c.14). Nghĩa là "Người đă đến nhà ḿnh, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận" (c. 11). Chính v́ thế mới cần đến lời chứng Gioan Tẩy giả. Ông đă t́m được niềm vui trong sứ vụ làm chứng. Ông đă thành công rực rỡ tới mức đổ máu v́ sự công chính, một nhân tố làm nên Nước Trời.

NHẬN DIỆN

TIN MỪNG đă bắt đầu vang lên với chứng từ Gioan Tẩy giả. Nhưng TIN MỪNG chỉ thực sự có hiệu lực từ lúc Đức Giêsu xuất hiện trong quyền năng Thánh Linh, một sức mạnh giải thoát. Thực vậy chính Chúa đă công khai xác nhận "hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh" (Lc 4:21) : "Thần Khí Chúa ngự trên tôi, V́ Chúa đă xức dầu tấn phong tôi, Để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đă sai tôi đi công bố Cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, Cho người mù biết họ được sáng mắt, Trả lại tự do cho người bị áp bức, Công bố một năm hồng ân của Chúa." (c.18-19; Is 61:1-2).

Từ nay TIN MỪNG đă trả lại cho tất cả những người cùng khổ nhất tất cả niềm vui ơn cứu độ. Như thế xă hội đă được Phúc Âm hóa. Không hiểu tại sao có người không đồng ư với việc "Phúc Âm hóa Á châu" trong thông điệp "Giáo hội tại Á châu" của Đức Giáo Hoàng ? Nếu Phúc Âm hóa chỉ là đổ mấy giọt nước rửa tội trên đầu, quả thực Giáo hội đang đi ngược ḍng. Nhưng nếu chỉ nhằm đem lại cho xă hội đời sống "công chính, b́nh an và hoan lạc trong Thánh Thần" (Rm 14:17), Giáo hội đáp ứng những ǵ các dân tộc Á châu đang mong đợi nhất. "Giáo hội xác tín rằng trong ḷng dân chúng, văn hóa và tôn giáo tại Á Châu, có một cơn khát "Nước Hằng sống" (x.Ga 4:10-15), một cơn khát chính Thần Khí đă tạo ra và chỉ có ḿnh Chúa Giêsu Cứu thế mới có thể thỏa măn đầy đủ" (Giáo hội tại Á châu:1999). Cơn khát vọng này lớn hơn nỗi mong chờ Đấng Messia của dân Do thái. Cơn khát vọng đó kéo dài cả mấy ngàn năm rồi. Giáo hội đă nêu lên được lư tưởng cao cả nhất của công cuộc Phúc Âm hóa. Giáo hội chỉ muốn phục vụ, chứ không muốn khống chế con người.

Thế nhưng, cho tới nay vẫn có những "chuyên viên" Phúc Âm hóa "lẫn lộn sứ vụ rao giảng Tin Mừng với khát vọng truyền bá các giá trị văn hóa và lối ứng xử kiểu Âu châu" (Cuộc tọa đàm về truyền giáo đại kết tại Hồng Kông, VietCatholic 8/12/1999). Lối khống chế đó đă làm cho công cuộc Phúc Âm hóa Á châu tŕ trệ và thất bại.

Tuy thế, vẫn chưa đến nỗi thất vọng. Thực tế "Chúa Thánh Thần, Đấng hoạt động trên Á châu trong thời các Tổ Phụ và ngôn sứ, và hoạt động c̣n mănh liệt hơn nữa trong thời Chúa Giêsu và Giáo hội lúc đầu, bây giờ vẫn hoạt động ở giữa các người Kitô hữu Á Châu, tăng cường bằng chứng đức tin của họ giữa các dân tộc, các nền văn hóa và tôn giáo của lục địa" (Giáo hội tại Á châu:1999). Chỉ có Thánh Linh mới thấu hiểu và đáp ứng nổi tất cả những khát vọng lớn lao của các dân tộc.

Vậy các dân tộc Á châu đang mơ ước những ǵ ? Chắc chắn sống dưới nhiều cơ chế bất công khác nhau, họ muốn thấy công lư ngự trị. Đây là một cơ hội lớn xây dựng Nước Chúa tại Á châu. Hơn lúc nào hết, chúng ta cố gắng "thiết lập lại công bằng và làm cho công bằng được triển nở ở mọi cấp bực xă hội" (ĐGH Gioan Phaolo II: VietCatholic:8/12/1999). Nhưng muốn thực hiện được công cuộc đó, xin khắc tâm khắc cốt lư tưởng Kitô hữu sau đây :

T̀NH YÊU phục vụ tha nhân,
Sống là TIẾN BỘ, dấn thân suốt đời.
TÍN THÀNH sống đạo làm người,
Hồng ân thắp sáng bầu trời TỰ DO.
Hai vai TRÁCH NHIỆM 'tiền hô' :
TIN MỪNG cứu độ, điểm tô Nước Trời.

Lư tưởng đó đă được Thần Khí khơi dậy nơi Kitô hữu. Nhưng bao lần lư tưởng tuổi trẻ đă bị vùi dập. Bởi vậy, thánh Phaolô cảnh cáo : "Anh em đừng dặp tắt Thần Khí." (1 Tx 5:19) Đặc biệt, nơi giáo xứ Thần Khí đang hoạt động như "trung tâm đời sống phụng vụ" (ĐGH Gioan Phaolô II : CWNews 25/11/2002) và trung tâm đào luyện giáo lư và luân lư cho giới trẻ Kitô hữu. ĐGH cho thấy giáo xứ là tụ điểm quan trọng để giáo dân "uống tận nguồn suối Lời Chúa và truyền thống. Người cũng nhấn mạnh đến tầm quan trọng của bí tích Thánh Thể trong việc nuôi dưỡng đức tin, "bảo vệ chúng ta khỏi tội lỗi, kiện cường chúng ta trong t́nh thân ái, và duy tŕ nỗ lực chúng ta trên cuộc hành tŕnh dương thế." (CWNews 25/11/2002) Không có sức mạnh đó, tuổi trẻ không thể chống lại những ảnh hưởng văn hoá trần tục. Muốn t́m được hứng thú cho cuộc sống, giới trẻ "cần phải tiếp tục cuộc hành tŕnh, khởi sự từ Đức Kitô, nghĩa là từ bí tích Thánh Thể." (ĐGH Gioan Phaolô II: Zenit 25/11/2002) Hôm nay, Giáo hội cần giáo dân "ư thức về ơn gọi rao giảng Tin Mừng" và sẵn sàng đem sứ điệp Tin Mừng vào trần gian. Muốn "làm chứng về ánh sáng"(Ga 1:7.8) là Đức Kitô giữa thế giới ch́m đắm trong bóng tối hôm nay, họ cần giáo xứ hỗ trợ mạnh mẽ (ĐGH Gioan Phaolô II: Zenit 25/11/2002) và trang bị đầy đủ sức mạnh Tin Mừng.


Fr. Jude Siciliano,OP.

Đức Chúa sẽ làm trổ hoa công chính
(Ga 1, 6 - 8; 19 - 28)

Thưa quí vị.

Chúa Nhật 3 mùa Vọng thường được gọi là Chúa Nhật "mừng vui lên". Tiếng Latinh là "Dominica Gaudete". Tiêu đề này lấy từ thơ thánh Phaolô gởi tín hữu Thessanolica trong bài đọc 2. Trong phụng có thể dùng màu hồng. Điều đó gợi lên chút ít nội dung tổng quát về ngày lễ. Ngay từ bài đọc 1, ngôn sứ Isaia đă nói nhièu về công chính và trật tự b́nh an. Thiên Chúa hứa với tuyển dân sẽ có một vị Thiên sai đến rao giảng Tin mừng cho những ai đang buồn sầu, thất đảm. Thiên Chúa đầy ḷng nhân ái sẽ chữa lành những tấm ḷng tan vỡ. Thời kỳ lưu đày đă chấm dứt. Mọi người sẽ được hưởng một năm hồng ân. Việc phục hưng xứ sở chắc chắn sẽ được thực hiện, chắc chắn như "đất đâm chồi, vườn nẩy lộc".

Đoạn sách này thường được gọi là Isaia đệ tam, viết bằng ngôn ngữ Hy Lạp phỏng vào năm 550 trước công nguyên, khi dân Israel vừa trở về từ cuộc lưu đầy Babylon. Họ ngậm ngùi nh́n quê hương hoang tàn đổ nát, nhân dân bị giết hại, đền thờ không c̣n nữa. Ruộng vườn bị phá huỷ. Gần như tuyệt vọng, những người trở về cần được giúp đỡ gầy dựng lại quê hương xứ sở và nghe tin vui mừng từ Đấng Thánh của Tổ tiên. Liệu Thiên Chúa c̣n bỏ quên họ nữa không ? Họ đă cay đắng trông thấy h́nh phạt lưu đày và tội lỗi ḿnh. Họ kêu xin Ngài tha thứ sự bất trung quá khứ, và giúp đỡ xây dựng lại quê hương, canh tân mối dây giao ước thiêng liêng đă bị họ bẻ găy. Thực ra, bài đọc 1 gồm 2 đoạn văn độc lập với nhau. Đoạn 1: Isaia 61 câu 1 đến 2a, bỏ phần 2b nói về ngày báo phục của Thiên Chúa, chỉ nói đến ơn gọi rao giảng Tin mừng. Đoạn 2: lời hứa với Giêrusalem (61, 10- 11). Như vậy, bài đọc 1 có hai bối cảnh. Bối cảnh thứ 1 tiên báo về Chúa Giêsu Kitô và bối cảnh thứ hai về Hội thánh và Đức Maria.

Ngày nay, cầm bất cứ tờ báo nào trên tay, chúng ta cũng thấy t́nh h́nh thế giới gần giống như thời Isaia đệ tam: Các nước thuộc thế giới thứ ba mong mỏi được giảm bớt hoặc xoá bỏ nợ nần, những vùng đất nghèo nàn , hạn hán, đang van xin lương thực, thực phẩm, các miền có chiến tranh đang khao khát hào b́nh. Về phương diện nhân quyền (kỉ niệm vào 10/ 12 hằng năm) hầu hết các quốc gia trên thế giới đều vi phạm, thậm chí trong một vài nước, người dân bị tước bỏ quyền căn bản như quyền sống, quyền được hạnh phúc, tự do, nhân phẩm, có công ăn việc làm…cho nên hàng trăm triệu người đang gióng lên cũng những câu hỏi như thời đệ tam Isaia khi nh́n xem những đổ nát xung quanh ḿnh. Liệu Thiên Chúa c̣n đoái thương thế giới, xă hội loài người ? Liệu Ngài c̣n nhớ đến chúng ta nữa không ? Chúng ta đă phạm những tội lỗi ǵ mà phải chịu những h́nh phạt ghê gớm như vậy ?

Để trả lời các câu hỏi trên và những thắc mắc tương tự do hoàn cảnh gây nên, ngôn sứ Isaia đă thật sự mang đến cho chúng ta Tin Vui Mừng khi loan báo sự xuất hiện của một vị Thiên sai. Chúa Nhật tuần vừa qua (Isaia 40,1- 5) Thiên Chúa đă dịu dàng yên ủi Giêrusalem và loan báo một ngày trở về của những kẻ lưu đày Babylon. Các bài đọc tuần này, việc trở về đă được thực hiện (bởi thế mới gọi là Isaia đệ tam kẻo lẫn với Isaia đệ nhất và đệ nhị). Nhưng c̣n Đấng Thiên sai th́ chưa được gởi đến. Đấng Thiên sai này là tôi tớ của Thiên Chúa, được Thần khí xức dầu đem tin vui mừng và công lư cho dân Thiên Chúa đang bị tan tác.

Đúng là một tin vui, bởi lẽ quê hương đang cần được phục hồi xây dựng lại. Người tôi tớ Thiên Chúa sẽ làm đúng những mong ước của nhân dân: Công bố năm hồng ân, phóng thích các tù nhân, băng bó tâm hồn tan nát, trả lại đất đai đă bị cầm cố, nô lệ được phóng thích… Như ruộng vườn không thể không sản xuất hoa màu th́ công lư của Đức Chúa không thể không ngự trị trên quê hương xứ sở. Chẳng những cho dân tộc Israel mà thôi, c̣n cho mọi quốc gia trên toàn cơi địa cầu "Như đất đai làm đâm chồi nảy lộc. Như vườn tược cho nảy hạt sinh mầm, Đức Chúa là Chúa Thượng sẽ làm trổ hoa công chính. Làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân".

Giáo hội cho chúng ta được đọc lại đoạn văn này vào tuần III mùa vọng, bởi lẽ nó liên kết chặt chẽ với lễ Giáng Sinh Chúa Cứu Thế, Đấng sẽ thực hiện sự giải thoát cho nhân loại. Khi khởi sự rao giảng nước Trời, Chúa Giêsu cũng dùng đoạn văn này tại hội đường Nazareth (Lc 4, 16- 30), và khẳng định lời hứa của Thiên Chúa đă được ứng nghiệm nơi chính bản thân Ngài. Như vậy, trật tự cũ của xă hội hiện thời đă bị đảo lộn. Người quyền thế sẽ té nhào, kẻ nghèo khổ sẽ được nâng lên, tù nhân sẽ được phóng thích, người thân cận sẽ thành kẻ ở ngoài, kẻ xa lạ sẽ trở thành con dân Thiên Chúa.

Trong ngôn ngữ b́nh dân từ "công lư" có một nghĩa rất hẹp ḥi, nó vẽ ra một toà án với các luật pháp đă được quy định: h́nh phạt cho kẻ vi phạm, phần thưởng cho ai tuân giữ… Nhưng công lư của Thiên Chúa rộng răi hơn nhiều, nó không chỉ thưởng, phạt theo ư nghĩa trần gian, mà chủ yếu là rao giảng và phát triển ḷng nhân lành của Thiên Chúa. Nói đến Ngài nhân lành là nói đến t́nh thương, lượng hải hà, sự tha thứ, sự thánh thiện của Ngài. Công lư của Thiên Chúa không lạnh lùng, cứng nhắc, đứng ngoài và bên trên con người. Ngược lại, nó cùng hoạt động với con người, ở bên trong tâm hồn người ta. Thiên Chúa đến cư ngụ với công lư để cho linh hồn được thánh thiện, an b́nh và trật tự. Như vậy Isaia đă động viên đồng bào ông đang chán nản ngă ḷng, biết tin tưởng và hy vọng vào lời Thiên Chúa hứa. Ông cũng thúc giục chúng ta, những thính giả tân thời của ông biết hành động cho công lư và hoà b́nh, dập tắt mọi bất công, giải thoát cho những ai đang chịu đựng áp bức bách hại. Tất cả mọi ngôn sứ nhất là tiên tri Isaia hôm nay, đều cho biết Thiên Chúa muốn chúng ta hoạt động để lập lại trật tự thế giới, trong linh hồn và ngoài xă hội, đi tiên phong là Đấng Thiên Sai " mặc áo hồng ân cứu độ", " choàng đức công minh, chính trực". Nếu như dân Israel trở về, trung thành với Thượng đế, Đấng đă giải phóng họ khỏi kiếp nô lệ, th́ họ cũng phải đối xử tương tự với các lân bang, đừng ức hiếp họ, đừng bóc lột họ. Ngược lại, cứu giúp những ai khốn khổ, che chở trẻ mồ côi, goá bụa, cho khách đỗ nhờ, cơm ăn cho người đói khát… Đức Chúa là Thiên Chúa của t́nh thương, sự trợ giúp chứ không phải thiên lôi độc ác vô tâm. Chỉ khi nào dân Israel thi hành những công việc đó, lúc ấy mới phản ánh h́nh ảnh của Đức Chúa, Đấng tạo dựng và tái tạo họ. Nếu không thi hành công lư, b́nh an và trật tự thánh thiện th́ trên thực tế họ đă từ chối thờ phượng Thiên Chúa của cha ông. Thông điệp của vị ngôn sứ Isaia đệ tam vẫn c̣n nhức nhối cho chúng ta ngày hôm nay. Chúng ta đă hành động ra sao cho hoà b́nh thế giới, cho nghèo đói tràn lan và bất công chồng chất ? Chúng ta đă thực sự tôn vinh Thiên Chúa theo đường lối Ngài muốn ? Lời kinh thánh không phải để nhắn nhủ những người đă chết, nằm trong mồ mả, mà là cho những con người c̣n sống, sinh hoạt giữa ḷng đời.

Thực ra, công lư và hoà b́nh là vấn đề muôn thủa của xă hội. H́nh ảnh đám cưới và ngôi vườn của ngôn sứ đệ tam Isaia có ư nghĩa đặc biệt đối với những ai thao thức về chuyện này. Chống áp bức, chống chiến tranh phỏng có ích ǵ nếu chúng ta không mở ra cho thế giới một con đường. Con đường đó là đám cưới cho toàn thể nhân loại và khu vườn Thiên Chúa cho trái đất này. Trong Tân ước Chúa Giêsu thường được mô tả như tân lang của Giáo hội, của loài người (Ga 3, 29). Ngài yêu mến nhân loại không chi so sánh được, đến nỗi hy sinh cả mạng sống để bày tỏ t́nh yêu mến đó. Giáo hội cũng được thánh Phaolô miêu tả như tân nương của Đấng Cứu Thế, không tỳ ố, không vết nhơ hay điều chi tương tự. Vậy th́ giấc mơ của tiên tri Isaia đă trở thành hiện thực sau Chúa Cứu Thế. Do đó, thánh Gioan Tông đồ có lư khi nói đến tiệc cưới của Chiên Con trong tác phẩm khải huyền (Kh 19,79; 21, 1- 2). Toàn thể nhân loại đă được mời gọi tham dự tiệc cưới đó.

Năm 1511 tại Haiti và cộng hoà Dominica các cha ḍng Đaminh đứng đầu là Antonio de Montesinos và Bartolomeo de Las Casas rao giảng chống lại thực dân Tay ban Nha. Các ngài tuyên bố trái đất này là mảnh vườn sự sống của Thiên Chúa. Ở đó ai cũng có quyền sống, quyền hạnh phúc, được tự do, không ai được phép tước đoạt đất đai của kẻ khác, bắt thổ dân làm nô lệ. Chính quyền thực dân ép buộc các ngài ngưng việc rao giảng. Nhưng chân lư bao giờ cũng toàn thắng, dù có phải trả giá đắt. Ngày nay tư tưởng ngôi nhà chung đang được triển khai trong thế giới chính trị. Đó là điều đáng mừng. Phải chăng nó đă bắt nguồn từ Montesinos và Las Casas ? Đến lượt ḿnh hai nhà giảng thuyết trên đă chịu ảnh hưởng từ thánh kinh ? Trái đất này thực sự là ngôi vườn xinh đẹp, đâm chồi nẩy lộc t́nh thương, hoà b́nh và công lư đúng như bài đọc 1 hôm nay tuyên bố. Cựu ước đă từng gọi dân Israel là cây nho xum xuê của Đức Chúa, cây Ôliva xanh tươi hoặc cánh đồng lúa bao la bát ngát. Nhưng những tâm hồn thánh thiện, Giáo hội và Đức Maria mới thực sự là mảnh vườn thơm ngát. Nghĩa là trái đất này và các cư dân của nó sẽ trở thành Jerusalem mới như ngôn sứ Isaia đă nh́n thấy trong tâm trí ḿnh hàng ngàn năm về trước. Chúa Cứu Thế sinh bởi Đừc trinh Nữ Maria sẽ là nguồn sống, nguồn vui và sự thịnh vượng cho Hội thánh cùng toàn thể loài người. Công việc của chúng ta là loại trừ tội lỗi, tham lam, áp bức, chiến tranh để cho ngôi vườn có thể đâm chồi nẩy lộc xanh tươi. Chúng ta không làm điều này một ḿnh, nhưng bổn phận của chúng ta là phải cố gắng mỗi ngày trong môi trường ḿnh sống.

Để khởi sự công việc, bài đọc thứ 2 trong thánh lễ hôm nay dạy chúng ta phải làm thế nào ? "Anh em hăy vui mừng luôn măi và cầu nguyện không ngừng… đó là điều Thiên Chúa muốn." Không bắt đầu cầu nguyện chúng ta không thể loại trừ sự dữ ra khỏi thế gian, không thể tạo điều kiện để mảnh vườn thế giới đâm chồi nẩy lộc. Cầu nguyện không phải là sinh hoạt phụ thuộc, diêm dúa của người tín hữu. Nó là hành động căn bản để đón nhận ngày Chúa xuất hiện. Nó đặt linh hồn vào tư thế tương giao liên tục với Thượng đế để mọi tư tưởng, t́nh cảm, việc làm của chúng ta thấm nhuần ánh sáng thần linh, từ đó chúng ta biết hành động thế nào để chống lại Satan: "Anh em đừng dập tắt Thần khí, chớ khinh thường ơn nói tiên tri, hăy cân nhắc mọi sự, điều ǵ tốt th́ giữ, c̣n điều xấu dưới bất cứ h́nh thù nào th́ hăy lánh cho xa." Chỉ nhờ ơn Đức Chúa Trời dẫn dắt, người ta mới làm được như vậy. Chúng ta không rao giảng Tin mừng một cách trừu tượng hoặc theo mốt thời trang nào đó, nhưng phải rất cụ thể, bằng những công việc cụ thể. V́ thế, phải sốt sắng cầu nguyện, để Thần khí hướng dẫn mà dấn thân rao giảng triều đại Thiên Chúa. Dĩ nhiên, chúng ta không bao giờ thành công hoàn toàn theo ư muốn. Nhưng ngôn sứ Isaia luôn luôn nhắc nhớ về lời Thiên Chúa hứa với nhân loại: "Một năm hồng ân trong đó người nghèo khó được nghe Tin mừng, những trái tim tan vỡ được chữa lành, người bị cầm tù được trả tự do, kẻ lưu đày được trở về quê hương cũ". Xin hăy can đảm giữ vững giấc mơ của vị ngôn sứ, có ngày chúng ta sẽ được nh́n thấy "vinh quang Thiên Chúa tỏ hiện" trên nhân loại. Amen.


Fr. Jude Siciliano, op.

Nhiều nẻo đường chứng tá
(Ga 1,6-8. 19-28)

Thưa quí vị.

Liệu tiếng trong hoang địa có cơ hội được lắng nghe giữa những ồn ào náo nhiệt của trung tuần tháng 12 ? Thí dụ, giữa tiếng ḍ t́m kim loại của những máy kiểm soát nơi các phi trường, giữa tiếng máy bay lên xuống, tăng tốc, giảm tốc ầm ầm trên đầu và muôn vàn âm thanh khác nữa ? Ấy là về phần vật chất, c̣n tinh thần th́ rơ ràng tiếng nói của Hội thánh đang ch́m ngập vào khối âm thanh của thế giới duy vật. Ở một vài nơi, người ta chẳng c̣n nghe thấy nữa bởi những gương xấu mới đây. Giáo hội có rao giảng th́ cũng hoàn toàn lạc điệu ? Lấy chi làm chứng cớ cho những lời rao giảng ấy ?

Tuy nhiên, có nhiều điều chúng ta cần nghe, nhiều chân lư loài người phải tôn trọng. Thí dụ, tiếng nói của Hội Đồng Giám Mục Hoa Kỳ tháng 11 vừa qua về chống án tử h́nh. Chúng ta phải nghe từ giữa những âm thanh chói tai của xă hội dân sự. Các nhà giảng thuyết có bổn phận nhắc lại nội dung đó khi thuận tiện cũng như khi gặp chống đối, trên toà giảng cũng như ở quán ăn, quán cà phê. Nhưng thử hỏi có mấy vị dám can đảm làm như vậ ? Cho nên khó mà nói thiên hạ đă lắng nghe thánh Gioan lập lại lời tiên tri Isaia: “Tôi chỉ là tiếng kêu trong hoang địa. Hăy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi.” Thế nên Phúc âm hôm nay ban cho chúng ta một h́nh ảnh sống động, cụ thể để noi gương: “Có một người được Thiên Chúa sai đến tên là Gioan, ống đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin, ông không phải là áng sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.”

Bất cứ tín hữu nào đọc đoạn văn trên cũng phải cảm động và tạ ơn Chúa. Một con người vĩ đại như Gioan, được chính Đức Kitô khen là: “Lớn nhất trong các người nam bởi người nữ sinh ra”. Nhưng đă t́nh nguyện làm người chỉ lối bé nhỏ cho nhân loại, cho mỗi linh hồn nh́n thấy “ánh sáng”. Ông thật khiêm nhường và “tốt bụng” đối với mỗi tín hữu sinh ra trong thế gian này. Chúng ta đang ngồi trong bóng tối tăm dày đặc của quyền lực Satan, mà nay được một Gioan khắc khổ báo cho biết trước “tự do” đang đến. Trong quá tŕnh giảng dạy, Chúa Giêsu cho chúng ta biết rằng các lănh đạo tôn giáo chất vấn Gioan chỉ v́ nghĩ rằng ông toan tính chiếm địa vị cao sang của họ tại hội đường và các đám tiệc. Nhưng sự thực, ông chẳng đ̣i hỏi vị trí nào cả. Trái lại, xa lánh mọi vinh dự và danh hiệu. Ông nói ḿnh chỉ là tiếng kêu trong sa mạc chứ không phải đức Thiên Sai, Elia hay bất cứ tiên tri nào khác. Ông nhấn mạnh rơ nét vai tṛ của ḿnh là người chỉ điểm cho thiên hạ biết Đấng đang ngự đến.

Chúng ta học được rất nhiều nơi cá tính của Gioan: Đơn sơ, thẳng thắn, khiêm tốn, bộc trực, những đức tính cần thiết cho việc rao giảng. Chúng ta sẽ phản bội ơn gọi ngôn sứ mỗi khi chúng ta đ̣i hỏi địa vị mà quên vai tṛ tôi tớ Đức Kitô như Gioan. Bất cứ khi nào chúng ta đ̣i hỏi cơ cấu, quyền lực, phương tiện hoạt động. Bất cứ khi nào chúng ta theo đuổi chức tước, địa vị, ghế ngồi, cấp bậc. Bất cứ khi nào chúng ta khao khát nổi danh; sánh vai với những người quyền cao chức trọng th́ tiếng nói không c̣n trung thực nữa. Nó đă nhuốm màu lợi lộc, tiền tài rồi. Chúng ta đánh mất ơn ngôn sứ của ḿnh. Gioan và Chúa Giêsu đâu có địa vị nào trong tôn giáo và xă hội ? Nên tiếng nói của các ngài hoàn toàn trung thực theo lương tâm và ơn gọi của Thiên Chúa. Chúng ta phải noi gương Gioan rao giảng trong hoang địa, trong những mảnh đất gồ ghề của thế giới tân thời.

Đám đông cần chứng kiến chúng ta bắt chước Gioan chứ không phải quan chức triều đ́nh nhung lụa. Họ đang sống trong tăm tối, lầm lạc, cho nên lời nói hành động của những ngôn sứ rao giảng phải là những yếu tố hướng dẫn họ đến nguồn ánh sáng chân thật. Anh sáng này rực rỡ hơn hừng đông nhưng nhiều người không nh́n thấy, bởi cách ăn, nết ở của các kẻ rao giảng. Nó chẳng khác nào mây mù che khuất. Cho nên một trong các đường lối làm tỏ rạng sự hiện diện của Thiên Chúa giữa thế gian là chúng ta giữ vững đức tin trong các công việc hằng ngày. Tuy thân phận bé mọn, mỏng ḍn, nhưng nhờ sức mạnh của Chúa, chúng ta vẫn có thể trở nên một Gioan tiền hô tân thời, dọn đường để Chúa ngự vào mỗi tâm hồn. Chúng ta thức dậy, đọc kinh ban sáng cùng với gia đ́nh, tham dự Thánh lễ, rước Chúa sốt sáng, đi làm việc, nghỉ ngơi, lo toan hàng núi bổn phận với ḷng trung thành của người tín hữu sốt sáng là chúng ta đă trở nên “chứng tá” cho Thiên Chúa ngự đến. Nhiều công việc tưởng chừng như vô nghĩa, nhưng thực ra giúp ích nhiều cho hàng xóm, láng giềng, sở làm, xă hội. Một bà nội trợ dành thời giờ mỗi ngày ít phút nhặt mảnh chai vỡ, vỏ thuốc sâu ở vệ đường, ngoài đồng ruộng. 40 năm sau, được huy chương quốc gia do Tổng thống ban tặng, biểu dương công lao của bà làm sạch xóm làng. Chuyện như đùa nhưng có thật vào mùa thu năm 2005.

Có lẽ đối với phần lớn chúng ta hôm nay, tiếng kêu trong sa mạc để dọn đường cho Chúa, là thi hành bổn phận cách tốt đẹp nhất. Khởi sự bằng việc xông pha sống cuộc đời tín hữu tích cực. Trước hết, dọn đường cho Chúa không phải là trốn vào nơi kín đáo, riêng tư, nhưng sử dụng hết khả năng ḿnh có, để chu toàn bổn phận, phục vụ tha nhân với những lúc dừng tay coi lại nhiệt huyết xem có đi đúng hướng ? Đoạn đặt câu hỏi với Chúa: “Con phải làm chi tiếp theo ?”

Bất cứ ở nơi đâu, làm việc chi tốt lành, chúng ta đều có thể là chứng dọn đường cho Thiên Chúa đến trong linh hồn tha nhân. Một số được kêu gọi làm ngôn sứ đi rao giảng, số khác làm công nhân, nông dân, số khác làm cha mẹ chăm sóc gia đ́nh, con cái, số khác nữa chăm sóc bệnh nhân, người già cả. Các nẻo đường chứng tá nhiều vô kể. Nẻo đường nào cũng hữu ích và chúng ta không cần hổ thẹn khi sánh ḿnh cùng Gioan tẩy giả, ông có ơn kêu gọi của ông và chúng ta có ơn kêu gọi của ḿnh. Điều cần thiết là noi gương thánh nhân mà chu toàn bổn phận, thẳng thắn và tự do thi hành trách nhiệm. Hôm nay, qua Tin mừng, chúng ta chứng kiến thánh nhân công khai và giữa ban ngày rao giảng sứ vụ, kèm theo nếp sống khổ hạnh. Liệu chúng ta có thể noi gương ? Thiết tưởng được lắm, nhất là trong thế giới ồn ào, tân thời để dọn ḷng nhân loại đón chờ Chúa đến. Xin đừng giả dối. Mặt nạ chúng ta đeo rất dễ bị phát hiện với các máy móc ḍ t́m hiện đại. Xin nhắc lại lời b́nh phẩm của giáo dân khi tham dự Thánh lễ do một linh mục trẻ dâng: “He is not meant to pray” (Ông ta không xứng đáng cầu nguyện). Tai hại thay, hiện thời chúng ta có rất nhiều linh mục như vậy. Cho nên xây đắp con đường ngay thẳng để Chúa đi, h́nh như c̣n phải khát khao nhiều.

Bài đọc 1 nói rơ hơn về sứ vụ của người loan báo Tin mừng. Bài này gom lại hai đoạn Kinh thánh khác nhau: Đoạn 1 (câu 1 và 2a) nói đến ơn gọi của một ngôn sứ vô danh: “Thần khi của Đức Chúa là Chúa thượng ngự trên tôi. V́ Ngài đă xức dầu tấn phong tôi, sai tôi đi loan báo Tin mừng cho kẻ nghèo hèn…” Sau này khi ra giảng đạo công khai, Chúa Giêsu đă áp dụng cho ḿnh lời tiên tri vô danh ấy ở hội đường Nazaret. (Lc 4,18) Đoạn 2 (10- 11) đúng lư về Giáo hội và Đức Maria, hoa quả đầu tiên của sứ vụ Đức Kitô “Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ Đức Chúa, nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở dường bao…” Đây là niềm vui dân Israel được giải phóng, thả về quê cha đất tổ, cũng là niềm vui cứu độ của Hội thánh, nhất là nơi Đức Trinh Nữ Maria trong kinh “Linh hồn tôi”.

Cuộc sống hằng ngày của chúng ta có đầy đủ cơ hội để thực hiện điều vị tiên tri gợi ư: “Để tôi mang Tin mừng cho kẻ nghèo hèn”. Kẻ nghèo hèn th́ ở đâu mà chẳng có ? Địa phương hay quốc tế. Kẻ tù tội giam cầm vô cớ, quốc gia nào mà không tính đến hàng ngàn, hàng vạn ? kẻ bị áp bức bóc lột lại càng nhiều hơn, ở ngay bên cạnh, hàng xóm láng giềng…Tôi biết một phú hộ kia có một thửa ruộng rộng, bất cứ con vật nào chạy ngang qua, ông đều gán cho nhán hiệu “điên”: chó điên, ḅ điên, gà vịt điên. Rồi hô con cháu ra bắt giết thịt. Dân làng rất phẫn nộ nhưng chẳng làm ǵ được v́ gia đ́nh ông rất thế lực và dữ tợn.

Đầu thế kỷ 21 c̣n có những quyền bính như vậy, thử hỏi hy vọng chi với diện rộng, quốc gia, quốc tế ? Cho nên tiên tri Isaia khẳng định rơ hơn vai tṛ của các ngôn sứ, nói cho họ biết rằng sứ giả của Chúa “đă được xức dầu tấn phong” để làm công việc giải phóng. Chúng ta đừng nghĩ nguyên các đấng các bậc mới được ân huệ này. Nhưng bất cứ ai khi đă lănh nhận Bí tích thanh tẩy, đều có bổn phận chữa lành, an ủi và làm chứng cho Đấng đang ngự đến như Gioan tẩy giả. Tác giả Dianne Bergant đưa ra ư kiến rằng thánh Gioan tiền hô là nhân chứng cho ánh sáng. Ông không là ánh sáng, cũng không là đấng ngự đến thế gian, cho nên chính thánh nhân cũng đang ngồi trong bóng tối, ông là tiếng hô từ bóng tối, công bố ánh sáng đang tới. Cho nên, chúng ta vẫn c̣n ở trong bóng tối. Nhiều nơi trên thế giới vẫn chưa được nh́n thấy ánh sáng, hay khước từ ánh sáng, ngay cả trong linh hồn chúng ta. Thí dụ, tinh thần thế tục, không hết ḷng tha thứ, c̣n nhiều ích kỷ, chưa sống bác ái, không ăn năn sám hối trong mùa vọng, không cần thay đổi lối sống v.v.

Rồi đến những mảng tối tăm trên thế giới về quyền lợi, ư thức hệ, giầu nghèo…Cho nên trước bàn thờ Thánh Thể hôm nay, chúng ta cầu nguyện cho thế giới mau nhận ra t́nh trạng khốn đốn của ḿnh. Chúng ta can đảm hạ quyết tâm làm việc chi đó để đón chờ Chúa đến cho xứng đáng, như liên đới với người nghèo khó, thiệt tḥi trong xă hội, tẩy trừ dốt nát bất công. Theo nghi lễ La tinh, Chúa nhật này gọi là Chúa nhật mừng vui lên, bởi ca nhập lễ, xướng hát lời thánh Phaolô: “Mừng vui lên anh em, tôi nhắc lại, anh em hăy mừng vui lên v́ Chúa sắp đến”. Chủ tế mặc áo màu hồng và cây nến màu hồng cũng được thắp lên trên bàn thơ. Tất cả đều để nhắc nhớ Đấng chúng ta mong đợi đă đến và ngự giữa nhân loại. Đúng là một tin vui khi biết rằng ḿnh không vật lộn đơn độc với thần dữ và bóng tối, bề trong cũng như bề ngoài. Chúa Kitô đứng bên cạnh mỗi người. Ngài chẳng để chúng ta thất bại, ch́m ngập măi trong bóng tối.

Thánh Gioan chỉ rơ một đặc điểm khác nữa nơi Chúa Giêsu, cần chúng ta lưu ư: Đấng ông loan báo đang ở giữa nhân loại: “Có một Đấng đang ở giữa các ông mà các ông không biết Người”. Không chỉ những quyền bính Do thái mà nhiều người trong chúng ta cũng không nhận ra. Bởi v́ Ngài khiêm nhu và hiền lành, vô danh tiểu tốt như mọi phàm nhân khác. Ngài không địa vị, quyền lợi, tiếng tăm, tài khéo. Nếu như Ngài là một quân vương quyền uy, một tướng lănh quân sự, một triết gia nổi danh, hẳn mọi người đă biết tới. Miệng người sang có gang có thép. Thói đời là như vậy. Ngày nay cũng thế thôi. Sự thật và lẽ phải không có vàng bạc đi kèm th́ cũng nhẹ kư lắm. Không ai thèm nghe. Thế giới sẽ được Ngài cứu độ, nhưng thế giới lại khinh dể lời Ngài.

Tuy nhiên Đấng thiên sai đầy Thánh Thần sẽ lật đổ mọi giá trị mà con người trân trọng. Ngài bị ghen ghét và giết chết, nhưng ánh sáng của Ngài không hề bị dập tắt. Trái lại, nó sẽ cháy bùng lên trong trái tim các môn đệ nhiệt thành. Như chúng ta đă biết vũ khí của Ngài là t́nh yêu, ḷng thương cảm, chữa lành, tha thứ và an b́nh. Nó mạnh hơn bom nguyên tử, thắng được bom khinh khi, huỷ diệt hàng loạt. Chúng ta được kêu gọi để chia sẻ t́nh yêu và ḷng tốt của Ngài cho mọi người.

Từ hôm nay cho tới ngày 16 tháng 12, trong khu xóm chúng tôi sống có tục lệ đẹp đẽ gọi là: “Las posedas” (những kẻ bộ hành). Tục lệ này được những di dân Mễ Tây Cơ mang đến đây. Các gia đ́nh đi thành từng nhóm tới các vùng lân cận, vào từng nhà xin trọ qua đêm. Họ diễn lại hoàn cảnh của Thánh Gia Thất. Đầu tiên các chủ nhà khước từ, nhưng khi nhận ra thánh Giuse và Đức Maria mang thai, họ vội vàng đón tiếp. Las posedas nhắc nhở mọi người Hoa Kỳ đều là di dân t́m kiếm cuộc sống nơi các miền xa lạ. Nói chung các tín hữu hoàn toàn là khách hành hương hay di dân lệ thuộc vào ḷng thương xót của Thiên Chúa. Chúng ta phải mở ḷng đón nhận, giúp đỡ nhau, chứ đừng hẹp ḥi ích kỷ. Ngày 12 tháng 12 c̣n là ngày lễ Đức Mẹ Guađalupe.

Tương truyền rằng Đức Mẹ đă hiện ra với một thổ dân da đỏ tên là Juan Diego trên đường đi lễ. Ngài nói chuyện với ông ta bằng thổ ngữ, ăn mặc như thổ dân, lúc ấy đang bị Tây Ban Nha chà đạp, dầy xéo. Đức Mẹ cho Juan biết t́nh liên đới của Con Mẹ với dân chúng trong vùng, và khuyến khích họ yêu thương giúp đỡ nhau để thoát khỏi nô lệ ngoại bang. Phải chăng đây cũng là việc Thiên Chúa đi bước trước để giúp đỡ chúng ta ? Nhất là trong mùa vọng này, chúng ta mong chờ Ngài đến giải thoát nhân loại khỏi tội lỗi và sự chết. Nói cho đúng, nếu chúng ta yêu mến Thiên Chúa, chúng ta vẫn có thể nghe rơ lời Ngài giữa muôn vàn ồn ào của thế giới văn minh. Tương tự như chúng ta vẫn nghe được tiếng người thân quen giữa một siêu thị náo nhiệt. Chúng ta không nghe thấy lời Ngài là v́ chúng ta không yêu mến Ngài, hay chỉ giả đ̣ yêu mến Ngài mà thôi. Vậy tiếng Gioan kêu trong sa mạc là tiếng của ai ? Xin lắng đọng tâm hồn để suy nghĩ. Ước chi chúng ta mau t́m ra được sự thật. Amen.


Lm. Jude Siciliano, OP (Chuyển ngữ FX Trọng Yên, OP)

Phục Vụ Tha Nhân : Chứng Nhân Của Thiên Chúa
Ga 1: 6-8, 19-28

Anh chị em thân mến

Anh chị em thử tóm tắt những từ nói về Mùa Vọng như thế nào ? Hy vọng ? Chờ đợi ? Mong đợi ? Trông đợi ? Ngày Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng, chúng ta nghe ngôn sứ Isaia cầu khấn "xin Ngài mau trở lại v́ t́nh thương đối với tôi tớ Ngài... Phải chi Ngài xé trời mà ngự xuống" (Is.63:17,19). Đức Giêsu khuyên các môn đệ "Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức" (Mc 13:33). Ngày Chúa Nhật thứ hai chúng ta lại nghe thánh Phêrô khuyên "Nhưng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm.." (2Pr. 3:10) và "...chúng ta mong đợi trời mới đất mới..."(2Pr. 3:13). Thánh Gioan Tẩy Giả công bố rằng "Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến..."(Mc. 1:7). Hai tuần đầu Mùa Vọng chắc chúng ta trông mong và chờ đợi Thiên Chúa hành động. Chúa nhật này, nỗi mong chờ đó trong mỗi người càng nhiều hơn, v́ chúng ta đă nghe lời mời gọi của Thiên Chúa và đang thực hiện.

Chúa nhật hôm nay chính là "việc đáp lại lời mời gọi". Ngôn sứ Isaia cho chúng ta biết "ĐỨC CHÚA đă xức dầu tấn phong tôi" (Is.61:1). Đó là phần ngôn sứ lănh nhận từ nơi Thiên Chúa. Chúa xức dầu cho ngôn sứ Isaia không phải chỉ để cho ngôn sứ nên thánh thiện hơn, nhưng v́ Chúa muốn sai ngôn sứ làm việc cho Ngài là "đi báo Tin mừng cho kẻ nghèo hèn"(Is.61:1). Thiên Chúa có mục đích, Ngài có việc phải làm và biến ngôn sứ Isaia trở nên khí cụ để thực hiện mục đích của Thiên Chúa.

Nơi Bàn Tiệc Thánh hôm nay, chúng ta có thể xin Chúa Thánh Linh, Đấng đă xức dầu cho ngôn sứ Isaia để thi hành nhiệm vụ của Ngài, ban cho chúng ta ơn khôn ngoan, qua đó, nhận biết những ǵ Thiên Chúa muốn chúng ta phải thực hiện trong lúc này. Ngôn sứ Isaia được sai đi rao giảng cho mọi dân tộc, nhất là những người đang nóng ḷng chờ đợi với niềm tin là Thiên Chúa sẽ đến để giúp đỡ họ. Có lẽ nhiệm vụ Thiên Chúa sẽ giao cho chúng ta không bao quát nhiều như vậy. Nhưng, cũng như ngôn sứ Isaia, mọi người chúng ta là Kitô Hữu đă chịu phép Rửa để rao giảng "Tin Mừng" cho những ai đang mong đợi, bằng lời nói và việc làm. Có lẽ chúng ta mừng v́ thấy nhiều tôi tớ Chúa đă được những ơn riêng, như chính chúng ta cũng đă được lănh nhận những ơn đặc biệt của Chúa ban. Mỗi người trong chúng ta có ơn gọi riêng, chúng ta có công việc phải làm, vậy việc đó là ǵ ?

Trong Thánh vịnh Đáp Ca, Đức Maria mừng khen Đức Chúa, mặc dù Người là phận "nữ tỳ hèn mọn", nhưng Đấng Toàn Năng đă làm cho Người biết bao điều cao cả. Người sẽ sinh Đấng Cứu Thế, ngay cả trước khi điều đó xảy ra, Người đă đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa. Người đă cất lời cao rao điều Thiên Chúa đă thực hiện nơi Người và Ngài cũng sẽ làm cho kẻ đói nghèo là những người đă kêu đến Thiên Chúa. Mỗi khi Thánh Linh Chúa đến với một người nào như Isaia và Đức Maria, người đó không nên giữ Tin mừng trong ḷng mà họ phải loan báo cho kẻ khác biết.

Đó là việc mà mọi người trong cộng đoàn chúng ta phải làm. Họ đă nghe lời kêu gọi của Thiên Chúa. Họ đă được "xức dầu.. và đă được sai đem Tin mừng cho người nghèo khó", và họ đă làm việc đó. Họ tiếp giúp những người khổ đau, rao giảng lời Chúa trong các hội đoàn, ngồi kề bên những người hấp hối, an ủi những gia đ́nh đau khổ, mang Ḿnh Thánh Chúa đến những người già yếu và đau ốm, bênh vực những người vô gia cư, làm việc với những cơ quan giúp đỡ người vô gia cư, dạy các học sinh biết ǵn giữ môi trường sống v.v..."Đem Tin mừng cho người nghèo" gồm nhiều khía cạnh cũng như cộng đoàn chúng ta vậy. Chúng ta là những thành phần đă chịu phép Rửa tội và đă được xức dầu Chúa Thánh Linh để chúng ta có thể thi hành nhiệm vụ mà Thiên Chúa đă giao trong thế giới này.

"Hăy nghe đây, hăy nghe đây". Đây là cách khởi sự một phiên ṭa ở Mỹ. Một lục sự hô lớn lên để cho mọi người lắng nghe và đứng lên chào vị chánh án. Phúc âm thánh Gioan mở đầu bằng việc giới thiệu thánh Gioan Tẩy Giả như lời báo tin trong phiên ṭa vậy. Những người đă được nghe Tin mừng của các Phúc âm trước, đă biết về thánh Gioan Tẩy Giả. Tin Thánh Gioan Tẩy Giả sinh ra đă được báo trong Phúc âm thánh Luca. Cả ba Phúc âm trước đă nói về sự rao giảng và phép rửa của Thánh Gioan Tẩy Giả. Thật ra Ông đă được quá nhiều người biết nên có người coi thánh Gioan Tẩy giả như một ngôn sứ c̣n lớn hơn cả Chúa Giêsu. Nên thánh Gioan nói về nhiệm vụ của Gioan Tẩy Giả bằng từ: "không phải là..". Ông "không phải là Đấng Kitô...không phải là tiên tri Elia...không phải là ngôn sứ". Ông chỉ là người được "Thiên Chúa sai đến để làm chứng". Ông đă được xức dầu để làm nhiệm vụ mà Thiên Chúa đă sai đi: Loan báo tin Chúa Giêsu sẽ đến.

Cuối Phúc âm thánh Gioan, Chúa Giêsu sẽ bị đưa ra ṭa xử, sẽ bị buộc tội và bị xử tử h́nh. Nhưng Phúc âm hôm nay cho chúng ta biết là chính loài người chúng ta sẽ được đưa ra xét xử. Phiên ṭa đă bắt đầu và người làm chứng thứ nhất là Thánh Gioan Tẩy Giả. Ông được gọi ra để làm chứng cho Chúa Giêsu là Đấng tự xưng ḿnh là "đường, là sự thật và là sự sống".

Thánh Gioan Tẩy Giả là người thứ nhất làm chứng cho Chúa Giêsu. Sau này sẽ có nhiều người làm chứng khác. Nhưng chính những dấu đặc biệt của Chúa Giêsu mới thật sự làm chứng Ngài là ai. Ngài sẽ cho kẻ đói ăn, Ngài là bánh hằng sống. Ngài sẽ cho kẻ khát uống, Ngài là nước hằng sống. Ngài làm cho Lazaro sống lại, chính Ngài là sự sống. Ngài sẽ mở mắt người mù, Ngài là ánh sáng thật đă đến ở thế gian. Chúa Giêsu đă thật sự đáp lại những câu hỏi về những việc Ngài đă làm. Việc Ngài chữa người què vào ngày sabat là việc chứng tỏ rằng "Chúa Cha, Đấng đă sai tôi, chính Người cũng đă làm chứng cho tôi" (Ga.5:37). Thiên Chúa cũng đă làm chứng cho chúng ta về Chúa Giêsu.

Những ai nghe Phúc âm hôm nay và nghe các chứng nhân sẽ có quyết định: Có phải Chúa Giêsu là Đấng để chúng ta đặt niềm tin vào hay không ? Chúng ta theo Ngài, có dám từ bỏ những ǵ nhằm phục vụ cho những thỏa măn, thèm khát trong cuộc sống đời thường không ? Nếu phiên ṭa đă bắt đầu và những chứng nhân đă được gọi ra, chúng ta sẽ quyết định: Có chấp nhận những điều Phúc âm hôm nay nói về Chúa Giêsu không ? Nếu chấp nhận, nó sẽ ảnh hưởng đến đời sống của chúng ta ra sao ?

Lẽ cố nhiên, khi chúng ta tuyên xưng đức tin vào Chúa Giêsu bằng cách chấp nhận những chứng nhân trong Phúc âm thánh Gioan, th́ chúng ta sẽ trở thành chứng nhân trong hàng ngũ các chứng nhân bắt đầu từ Thánh Gioan Tẩy Giả. Chúng ta hành động ra sao...nói những lời ǵ...chúng ta là ai... Có dấu ǵ làm chứng là chúng ta đă chấp nhận Chúa Giêsu hay đă từ chối Ngài. Những người khác nh́n vào chúng ta, sẽ có phán quyết về chúng ta. Họ sẽ nói " Đúng là một chứng nhân thật của Chúa Giêsu, v́ đời sống của họ đă minh chứng được họ là môn đệ của Chúa Giêsu."

Phúc âm Thánh Gioan dựa vào ư chính là sự làm chứng. V́ vậy, những người đă chấp nhận làm nhân chứng cho Chúa Giêsu phải sống đức tin thật của ḿnh ở trần gian. Kitô giáo không là một tôn giáo của cá nhân, nhưng mọi Kitô Hữu phải sống xứng đáng với bí tích Rửa tội của ḿnh, nhờ đó đă làm chúng ta trở nên "ánh sáng của thế gian". Chúa nhật hôm nay chúng ta đốt ngọn nến thứ ba trong mùa Vọng và được nhắc nhở rằng: Chúng ta đă trở nên như ánh sáng của cây nến cháy mà chúng ta lănh nhận trong bí tích Rửa tội, và chúng ta đă được xức dầu để loan báo Tin mừng như một nhân chứng ở phiên ṭa. "Hăy nghe đây hăy nghe đây".

Ngày 12 tháng 12 là ngày lễ Đức Mẹ Guadalupê. Lễ này mừng ngày Đức Mẹ hiện ra cho thánh Juan Diego vào ngày 9 tháng 12 năm 1531. Thánh Juan Diego là người thổ dân đang trên đường đi dự lễ. Đức Me hiện ra dưới dạng một phụ nữ đang mang thai, mặc áo như các phụ nữ địa phương. Đức Mẹ dùng tiếng địa phương nói nhỏ nhẹ với Juan Diego, không như những người Tây Ban Nha lúc đó, họ không tôn trọng người địa phương. Ngay cả hàng giáo phẩm lúc bấy giờ cũng vậy. Đức Mẹ yêu cầu hàng giáo phẩm xây một đền thờ ở ngoài thành phố Mexico, để những thổ dân địa phương như Juan Diego có thể đến đó cầu nguyện với Mẹ sẽ nhận được sự trợ giúp của Con Mẹ. Đức Mẹ Guadalupê là bổn mạng của Mỹ Châu. Đức Mẹ chứng tỏ Thiên Chúa đă giang tay nâng đỡ những người bị áp bức.

Cha Allan Figeroa Deck, ḍng Tên đă viết: chúng ta hăy nh́n kỹ, Đức Mẹ không những là một nhân chứng đă được thụ hưởng t́nh thương của Thiên Chúa, mà c̣n kêu gọi chúng ta hiệp với t́nh thương và uy quyền của Thiên Chúa, để đáp lại lời mời gọi các Kitô Hữu phải biết phục vụ tha nhân, hầu giúp giải thoát toàn thể nhân loại. Câu chuyện Đức Mẹ hiện ra cho Juan Diego không chỉ là mẩu chuyện về t́nh thương của Thiên Chúa đối với người thổ dân, nhưng c̣n là gợi ư cho chúng ta đáp lại t́nh thương Thiên Chúa qua t́nh thương đối với tha nhân. Lễ này đến vào giữa Mùa Vọng thật là đúng lúc để nhắc cho chúng ta biết Thiên Chúa luôn đi bước trước trong việc thương yêu chúng ta, ngay cả lúc chúng ta c̣n sống trong bóng tối của sự chết. 


G. Nguyễn Cao Luật op

Đơn Giản Là Như Thế
Ga 1,6-8. 19-28

Tôi chẳng phải là ai cả

Câu chuyện xảy ra tại một địa điểm ở phía Bắc Biển Chết, có lẽ cũng là nơi xưa kia dân Do-thái đă vượt qua sông Gio-đan để tiến vào Đất Hứa. Ông Gioan Tẩy Giả đang có mặt tại đó và làm phép rửa bằng nước. Chỉ một nghi thức sám hối này cũng đủ để phân biệt phép rửa của ông với những cách thức thanh tẩy khác nhau vốn đang thịnh hành trong các nhóm thời bấy giờ. Con người này là ai vậy mà biết bao người đang ùn ùn kéo đến với ông để lănh nhận phép rửa ? Con người này có sứ mạng ǵ mà lời rao giảng của ông có âm giọng như tiếng kêu của các vị ngôn sứ, tính cho đến lúc này, đă im vắng được ba thế kỷ ?

Người Do-thái, hay chính xác hơn, một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đă muốn xác định xem ông là ai. Họ đặt câu hỏi và muốn xếp ông vào một trong số những hiểu biết của ḿnh. Họ muốn kiểm chứng, họ muốn tin chắc vào hiểu biết của ḿnh.

Trước hết, họ muốn biết có phải là Đấng Mê-si-a không. Trong giai đoạn căng thẳng lúc bấy giờ, có rất nhiều người mong chờ vị sứ giả của Thiên Chúa đến. Họ đă mường tượng ra dung mạo của vị sứ giả, nhưng là một thứ h́nh ảnh cứng ngắc. Trong thực tế, họ đă có nhiều h́nh ảnh mẫu, tuỳ theo thái độ chờ đợi, tuỳ theo khát vọng của mỗi người. Trong khi đó, các vị lănh đạo dân đang cố gắng kiểm chứng danh tính của những người đang có ảnh hưởng trên dân chúng. Chính họ cũng có quan niệm về dung mạo của con người phải đến. Do đó, họ đă nêu vấn đề với ông Gioan khi thấy đám đông kéo đến với ông để nghe giảng và đón nhận phép rửa.

Ông có phải là ngôn sứ Ê-li-a không ? Một nhân vật khác được nêu lên sau khi ông Gioan đă tuyên bố ông không phải là Đấng Mê-si-a. Từ trước đến nay, người Do-thái vẫn công nhận ngôn sứ Ê-li-a là một chứng nhân vĩ đại về ḷng tin. Ông đă được cất lên trời cách lạ lùng (2 V 2), và ông sẽ trở lại để dọn đường cho Đấng Mê-si-a đích thực. Lúc sinh thời, ngôn sứ Ê-li-a đă bị mọi người loại bỏ. Nhưng giờ đây, người ta đă biết ông là ai. Con người xưa kia bị bách hại, nhưng giờ đây lại được tôn phong.

Người ta vẫn dựa trên những h́nh ảnh quá khứ để nhận định về hiện tại. Nhưng mỗi người có vai tṛ riêng của ḿnh, và ông Gioan Tẩy Giả là một trường hợp rất đặc biệt.

Đơn giản là một chứng nhân

Câu trả lời của ông Gioan cho thấy một thái độ khiêm tốn cần ngạc nhiên.

Ông tuyên bố ông không phải là Đấng Mê-si-a, không phải là Ánh Sáng. Ông không phải là ngôn sứ Ê-li-a trở lại, cũng không phải là vị Ngôn Sứ vĩ đại như người ta vẫn chờ đợi.

Ông chỉ là vị tiền hô, đơn giản là một chứng nhân, có vai tṛ hoàn toàn tuỳ thuộc vào Đấng ông loan báo. Ông là ngọn đèn do Thiên Chúa thắp lên để soi đường cho Đức Ki-tô đến, là tiếng nói của Thiên Chúa. Đơn giản chỉ có thế. Tất cả chỉ có thế. Ngọn đèn để soi sáng, tiếng nói để cung cấp lời.

Cách trả lời của ông Gioan Tẩy Giả cho thấy ông không để cho người ta xác định về ḿnh. Ông không lặp lại quá khứ, nhưng mở ra tương lai. V́ vậy, ông là người của bất ngờ. Người ta không thể đóng khung vào một loại nào. Ông khước từ quan niệm coi ông là điểm dừng, ông chỉ muốn ḿnh là điểm cần đi qua. Ông làm chứng về ánh sáng, một loại ánh sáng luôn vuột khỏi tầm với con người, nhưng lại soi chiếu cho họ trên con đường của ḿnh. Ông Gioan chỉ muốn ḿnh là người chỉ đường và không muốn người ta chăm chú vào ḿnh. Một thái độ tuyệt vời và chính điều này làm ông trở nên cao cả. Đây cũng là đặc tính của mọi ngôn sứ Ít-ra-en.

Đàng khác, câu trả lời của Gioan là một thứ tuyên bố về lư lịch cá nhân, nhưng hoàn toàn tiêu cực, làm cho những người chất vấn chưng hửng, thêm thắc mắc. Người ta không thể xác định về ông, nhưng ông vẫn rất cần thiết và quư giá để chỉ cho mọi người thấy rằng : có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết".

Tuy vậy, phải nói rằng chính ông Gioan Tẩy Giả cũng không biết rơ về Đức Giêsu. Đang khi ông d́m người khác trong nước để thức tỉnh và thanh tẩy họ, th́ chính ông lại sống trong nghi nan. Ông biết rằng ông có sứ mạng dọn đường cho Đấng Mê-si-a đến. Ông cũng biết rằng Đấng Mê-si-a cao cả hơn ông nhiều : "Người đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người" ; "có người đến sau tôi nhưng trỗi hơn tôi, v́ có trước tôi" ; ông cũng cảm thấy một sự đứt đoạn, nhưng ông chưa thấy Người đến. Ông cũng không biết rằng Vị Sứ giả của Thiên Chúa, mà ông là người dọn đường, lại chẳng là ai khác hơn là người bà con của ông tại làng Na-da-rét, là ông Giêsu người thợ mộc.

Ông chỉ biết rằng chính ông không phải là Đấng Mê-si-a, và chỉ là kẻ dọn đường. Ông biết điều này rất rơ và ông sống đến tận cùng. Ông dấn thân trọn vẹn để thi hành sứ mạng ngôn sứ, giới thiệu Đức Ki-tô khi tới thời gian đă được ấn định. Ông biết rằng ông không phải là ánh sáng, nhưng ông có mặt để làm chứng về Ánh Sáng. Rồi đây, ông sẽ đưa tay ra để chỉ vào Đấng phải đến. Người là Đức Giêsu, Người đến và đem lại cho Thiên Chúa vô h́nh, Thiên Chúa không thể đụng chạm tới được một dung mạo, một thân thể.

Về một Thiên Chúa đă biết và chưa biết

Không ai thấy Thiên Chúa, không ai nghe được Thiên Chúa, và cũng không ai đụng chạm được Thiên Chúa.

Làm thế nào bây giờ trước một Thiên Chúa được gọi là Ánh Sáng nhưng không ai nh́n thấy được ? Đấng tự nhận ḿnh là Chân Lư tinh tuyền nhưng lại xuất hiện dưới khuôn mặt không thực, Người là ai ? Đấng hiện diện ở khắp nơi nhưng dường như lại vắng mặt, Người là ai ?

Các nhà thần học luôn t́m ra những lư luận rất hay, nào là Thiên Chúa ẩn ḿnh để tôn trọng sự tự do của chúng ta, hay để tạo cho chúng ta nỗi ngạc nhiên khi chúng ta chết, v.v... Tuy vậy, chúng ta cảm thấy không thoả măn với những giải thích như thế, và chúng ta có cảm tưởng rằng những giải thích này cũng chẳng làm cho những người đă đề ra chúng được thoả măn.

Thiên Chúa là Đấng không thể hiểu thấu : chúng ta phải chấp nhận sự kiện đó, một sự kiện không thể khác được. Chấp nhận không phải để buông xuôi, nhưng là để nh́n rơ chỗ đứng của chúng ta và nhất là để đặt Thiên Chúa vào đúng chỗ của Người, tức là Người có mặt ở khắp nơi, ở bất cứ nơi nào chúng ta đang chờ đợi Người.

Như vậy, nếu Thiên Chúa không để cho cảm giác và lư luận của chúng ta đụng chạm tới Người, nếu Thiên Chúa không để cho chính ḷng tin của chúng ta nắm bắt được Người, thế th́ phải chăng chúng ta bị kết án phải t́m đến Người trong bóng đêm mịt mù ? Phải chăng chúng ta đang có nguy cơ đi lạc đường hay là chỉ chạy theo một ảo ảnh ?

Những câu hỏi như thế vẫn được đặt ra cho chúng ta và có lẽ không bao giờ chúng ta có được câu trả lời đầy đủ. Thiên Chúa vẫn luôn ở phía trước và mở ra những chân trời rộng lớn hơn. Người mời gọi chúng ta bước vào và trở thành nhân chứng cho Người.

Như ông Gioan Tẩy Giả, mỗi chúng ta cũng được mời gọi trở thành người loan báo về một Thiên Chúa đang ẩn ḿnh nhưng vẫn đang đến. Mỗi chúng ta đang được mời gọi đóng vai tṛ rất khiêm tốn nhưng không thể thiếu : giới thiệu về Thiên Chúa đang đến. Nói một cách khác, chúng ta được trao phó trách nhiệm lôi kéo thêm nhiều người cùng gia nhập vào cộng đoàn những người t́m kiếm Thiên Chúa, t́m kiếm Chân Lư và Ánh Sáng, đang khi chính chúng ta phải trở thành ngọn đèn, thành tiếng nói. Đơn giản là như thế. Tất cả chỉ có thế.

* * *

Thiên Chúa của tôi vượt hẳn mọi thứ suy luận và mọi thứ đo lường.
Thiên Chúa của tôi là thế này : kỳ diệu, độc đáo và gây sững sờ.
Người là hữu thể, nhưng lại là chuyển biến,
Người là những ǵ đă có, hiện có và sẽ có,
Người là tất cả, nhưng không có ǵ là Người,
Chúa tôi gây sững sờ
là Đấng người ta tin nhưng không thấy,
người ta yêu mến nhưng không sờ được,
người ta trông chờ nhưng không nghe theo,
người ta chiếm hữu, nhưng không đáng được như thế.
(Juan Arias - Thiên Chúa mà tôi không tin, trang 32)


Giacôbê Phạm Văn Phượng op

Chứng nhân Gioan Tẩy Giả
(Ga 1,6-8.19-28)

Gioan Tẩy Giả là một nhân vật quan trọng luôn được nhắc tới trong Mùa Vọng, v́ ngài là vị Tiền Hô đi trước kêu gọi mọi người chuẩn bị tâm hồn đón Đấng Cứu Thế đến bằng cách thay đổi, cải thiện đời sống. Bài Tin Mừng cho chúng ta thấy một điều nổi bật trong cuộc đời tiền hô của ngài, đó là làm chứng cho Chúa Ki-tô, Ngài đă sống và chết cho vai tṛ chứng nhân của ḿnh.

Ngay những trang đầu tiên sách Tin Mừng của thánh Gioan tông đồ đă cho chúng ta biết mục đích cuộc đời trần thế của Gioan Tẩy Giả là làm chứng cho Đấng Cứu Thế : “Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên ông là Gioan, ông đă đến để làm chứng, để chứng thực về Sự Sáng, ngơ hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là Sự Sáng, nhưng là người làm chứng cho Sự Sáng”. Sự Sáng đây là Đấng Cứu Thế và Gioan đă làm chứng cho Đấng Cứu Thế một cách trung thành nhất, bất vụ lợi nhất, kiên tŕ nhất và hoàn hảo nhất. Ngài đă làm chứng bằng lời nói, bằng hành động và bằng máu.

Gioan Tiền Hô đă làm chứng bằng lời nói : chúng ta biết vai tṛ hay sứ mạng của một ngôn sứ là phát loa, là thuyết giảng, là loan báo về Đấng Cứu Thế. Gioan Tiền Hô đă đóng vai tṛ đó, ngài đă nói những ǵ ? ngài bảo cho mọi người biết : “Tôi chỉ là tiếng nói trong hoang địa, chuẩn bị đường đi cho Đấng Cứu Thế, sau tôi một Đấng sẽ đến, Đấng ấy đă có trước tôi, cao trọng hơn tôi nhiều, và tôi không đáng xách dép cho Ngài”. Rồi khi Chúa Giêsu đến, Gioan đă chỉ vào Chúa và nói với dân chúng : “Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh hết mọi tội trần gian”, nghĩa là đây là Đấng Cứu Thế, Ngài sẽ là nạn nhân hiến tế để cứu chuộc mọi người. Bài Tin Mừng Gioan c̣n cho mọi người biết Chúa Giêsu là Đấng thánh hóa các linh hồn, Ngài sẽ rửa mọi người trong Thánh Thần và lửa, đồng thời cũng là Đấng xét xử mọi người : thưởng phạt mỗi người tùy theo công nghiệp của họ. Tóm lại, như một người phát ngôn trung thành, Gioan loan báo cho mọi người biết : Chúa Giêsu chính là Đấng Thiên Sai, là Đấng Cứu Thế.

Không những làm chứng bằng lời nói, Gioan c̣n làm chứng bằng hành động và gương sáng. Chúng ta biết Gioan là một người rao giảng đầy uy quyền, kêu gọi được người ta ăn năn sám hối, trở về với Chúa. Lời giảng của ngài được mọi người đương thời chú ư, tại sao vậy ? bởi v́ ngài chỉ nói sau khi đă làm hay đă sống, đă kinh nghiệm rồi mới nói, bí quyết thành công của ngài là làm rồi mới nói, hoặc nói và làm đi đôi với nhau. Thực vậy, ngài đă lấy cuộc đời khổ hạnh để làm chứng cho người tôi tớ của Gia-vê, ngài đă sống khó nghèo để làm chứng cho Con Người không có chỗ dựa đầu. Thi hành chức vụ tiền hô ngài cũng có một số môn đệ, nhưng ngài rất vui mừng nhường số môn đệ ấy cho Chúa Giêsu, không một chút ghen tương, không một chút luyến tiếc, bởi v́ ngài biết Chúa Giêsu mới là vị tân lang của họ, c̣n ngài chỉ là bạn hữu đến sửa soạn tiệc cưới mà thôi. Nói rơ hơn, Gioan không thể kêu gọi người ta sám hối nếu ngài không sám hối trước, Gioan không thể kêu gọi người ta khiêm nhường nếu ngài không quên cái tôi của ḿnh, Gioan không thể kêu gọi người ta thực hành bác ái nếu ngài không thực sự mến Chúa yêu người, Gioan không thể kêu gọi người ta hy sinh nếu ngài chưa sống khắc khổ và hy sinh v́ người khác. Tóm lại, ngài được mọi người nghe và làm theo lời ngài giảng dạy là v́ ngài chỉ nói những ǵ ngài đă sống, đă làm, đă kinh nghiệm : “Lời nói lung lay, gương bày lôi kéo”, lời nói của Gioan đă làm chuyển biến ḷng người, nhưng đời sống và gương sáng của ngài đă thuyết phục được mọi người.

Sau hết, bởi v́ Gioan luôn sống với tư cách là chứng nhân của Đấng Cứu Thế, nên sau khi đă làm chứng cho Chúa bằng lời nói và hành động, ngài c̣n muốn làm chứng bằng chính máu của ḿnh nữa. Ngài tố cáo cuộc hôn nhân bất chính của vua Hê-rô-đê với bà Hê-rô-đi-a, vợ của anh vua, nên ngài đă bị tống giam vào ngục. Bà Hê-rô-đi-a vẫn chưa hài ḷng, v́ Gioan luôn là mối cản trở cho hành động ngang trái của bà, bà t́m cách giết cho được Gioan, chính v́ thế mà trong bữa tiệc mừng sinh nhật Hê-rô-đê, lợi dụng lúc ông đă ngà ngà say, bà xúi con gái là Sa-lô-mê xin chiếc đầu của Gioan, v́ Hê-rô-đê vui thú trước những điệu múa của Sa-lô-mê và hứa cho cô bé bất cứ thứ ǵ dù là nửa nước. Thế là Gioan đă phải chết, ngài đă chấp nhận cái chết chứ không chịu để cho đạo lư bị chà đạp, chấm dứt nhiệm vụ chứng nhân của ngài.

Cuộc đời chứng nhân của Gioan Tiền Hô là một bài học sáng giá cho chúng ta. Đời sống của một Ki-tô hữu phải bắt chước đời sống của ngài, là làm chứng nhân cho Chúa trong mọi hoàn cảnh : thuận cảnh cũng như nghịch cảnh. Hẳn là Chúa không đ̣i chúng ta phải sống khắc khổ hay đổ máu đào như Gioan, nhưng Chúa đ̣i chúng ta phải là chứng nhân, sống như Gioan trong đời sống hiện tại của ḿnh, nghĩa là chúng ta phải là ánh sáng, là muối, là men của trần gian, phải sống như bông sen giữa bùn lầy, như bông huệ giữa bụi gai, đặc biệt là sống anh hùng như ngài, ngài là một anh hùng của sự thật : suốt đời ngài chỉ sống theo sự thật và nói sự thật, điều ǵ có ngài chân nhận, điều ǵ không có ngài nói không.

Chúng ta hăy kiểm điểm và suy nghĩ : chúng ta có bao giờ nói dối không ? Chúng ta phải nh́n nhận rằng không những chúng ta có nói dối mà c̣n nói dối nhiều nữa, rồi nhiều khi chúng ta c̣n ém nhẹm, giấu diếm, chua ngoa, thề thốt, phân bua cho là ḿnh thật thà, thẳng thắn, vô vị lợi…để lấp đầy đi cái thiếu thành thật của ḿnh. Nếu chúng ta đă sống như thế, chúng ta phải sửa lại, phải sống thành thật, có nói có, không nói không, đừng thêm thắt, bịa đặt. Tuy nhiên, chúng ta phải cẩn thận, v́ sự thật dễ mất ḷng. Chúng ta phải sống thành thật, đó là điều tất nhiên, nhưng sống thật thà không có nghĩa là buộc chúng ta phải nói tất cả những ǵ ḿnh nghĩ, ḿnh biết, đức tính này buộc chúng ta suy nghĩ cẩn thận, chín chắn rồi hăy nói, mà đă nói th́ không bao giờ nói sai, nói thừa nói thiếu, nói dối để khỏi gây thiệt hại cho bất cứ ai. Xin Chúa cho chúng ta quyết tâm sống được như thế luôn măi.


Lời Chúa và Thánh Thể

Hăy Mừng Vui Lên Trong Chúa
Ga 1,6-8.19-28

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể !

Hôm nay, chúng con dành trọn giây phút này để gặp gỡ và thưa chuyện với Chúa. Nói chuyện với Chúa cũng là lúc chúng con xét lại ḿnh, nh́n lại quăng đời đă qua, đă sống. Cuộc đời của mỗi người tín hữu chúng con là một cuộc hành tŕnh đi về, về với cội nguồn của hạnh phúc, đó là Chúa.

Mỗi người chúng con cứ măi đi t́m, hết cuộc vui này tới niềm đam mê khác chúng con không sao thỏa măn được những khát vọng sâu xa và chính đáng của ḿnh. Chúng con mệt mỏi và chán nản trước bao thế sự mà con người cứ phải tính toán. Chúng con mong mỏi t́m thấy được ánh sáng hướng dẫn và để chỉ đường. Chính v́ vậy mà hôm nay chúng con ngồi đây tâm sự với Chúa. Chúng con ước mong cuộc sống bớt khổ đau, những lo toan hằng ngày được vơi nhẹ và con người sống trong an ḥa với nhau. Bài Phúc Âm hôm nay ông Gioan đă tiên báo một tin trọng đại : “Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người” (Ga 1,27). C̣n ǵ vui hơn khi biết rằng điều chúng con ước mong sẽ thành sự thật.

Mùa vọng ! Chúng con đón chờ Chúa đến. Ngài đến để giải thoát mọi người khỏi những lầm than khổ cực, băng bó những tấm ḷng tan vỡ, ân xá cho những người bị giam cầm. Ngài đến để làm trổ sinh sức sống, cho đất đai nẩy hạt sinh mầm, cho vườn cây đâm chồi nẩy lộc và làm trổ hoa công chính trước mặt muôn dân (Is 61, 1-11). C̣n ǵ vui bằng niềm vui bất tận này. Niềm vui có Chúa. Người mà ông Gioan đă giới thiệu là ngay chính ông cũng không đáng cởi quay dép cho Ngài. Thế mà Ngài lại ghé thăm chúng con. Thật vinh dự cho chúng con ! Chúng con đă chuẩn bị mọi thứ để đón Chúa. Nhưng, thay v́ chúng con vui với Chúa th́ chúng con chỉ chạy theo những hào nhoáng bên ngoài. Thiệp chúc mừng, trang trí cây thông, chạy theo mốt thời trang và những bài hát, những lễ hội mà quên mất, tất cả những điều đó chỉ là phụ. Chúa mới là niềm vui chính. Chúng con lơ là và bám víu vào những thực tại chóng qua trước mắt mà không tỉnh thức để nhận ra niềm vui bất diệt. Giống như người Do thái lẫn lộn Chúa với ông Gioan. Họ cử những tư tế và các thầy Lê-vi đến để hỏi : ông là ai, có phải vị ngôn sứ hay không ? V́ ông cũng làm phép rửa. Đứng trước thế giới muôn màu và đa dạng này, chúng con làm sao để nhận ra được Chúa qua các dấu chỉ và biến cố. Ước ǵ chúng con cũng tự hỏi đâu là chính Chúa trong muôn vàn biến sự của đời sống.

Niềm vui trong mùa vọng là niềm vui đón Chúa và có Chúa. Niềm vui của con người có được hạnh phúc đích thực và vĩnh cửu. Nói như vậy không có nghĩa là chúng con chỉ ngồi đó để chờ Chúa đến. Để tiếp một người khách người ta cũng phải sửa soạn đôi chút ; để đón tiếp một người quen người ta cũng phải chuẩn bị cho tươm tất. Trong khi đón Chúa chúng con chuẩn bị ǵ ? Chúng con làm hang đá, chuẩn bị quà, viết thiệp mừng Giáng sinh, mở tiệc vui, và rất nhiều thứ khác nữa. Có lẽ đó chỉ mới là điều chúng con muốn. C̣n điều chúa muốn ? Có lẽ không ǵ quư hơn một hang đá nhỏ là chính tâm hồn mỗi người chúng con. Nhưng tâm hồn muỗi người chúng con có vui ḷng để Chúa ngự vào không, hay là vẫn lạnh lẽo và cánh cửa tâm hồn vẫn đóng chặt. Lạy chúa hăy ngự xuống. Tâm hồn chúng con đă sẵn mở. Hang đá bé nhỏ này luôn được giữ ấm bằng mái tranh và bằng những cọng rơm của việc bác ái và ḷng yêu mến Ngài.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn kiên tâm bền vững trước mọi gian nan thử thách trong khi chờ đón Chúa đến. Chúa đến sẽ xóa tan sự cô đơn và âm u lạnh lẽo trong mỗi người chúng con. Đồng thời, tâm hồn chúng con được sưởi ấm và có được niềm vui trọn vẹn, niềm vui trong Chúa. Xin cho chúng con vui mừng luôn măi và cầu nguyện không ngừng (Tx 5,16-17). Amen


Giuse Trần Văn Đông op

Hăy vui lên Chúa đă đến gần
 
Ga 1,6-8. 19-28

Bước vào Mùa vọng, mỗi người chúng ta được mời gọi để chuẩn bị tâm hồn đón mừng Chúa đến. Đặc biệt Chúa Nhật III Mùa vọng hôm nay, Giáo hội muốn mỗi người Kitô hữu “ hăy vui lên” để đón chờ Chúa đến.

 Tŕnh thuật Tin Mừng của Thánh Gioan hôm nay, cho chúng ta thấy được sứ vụ ngôn sứ của Thánh Gioan tiền hô. Qua đó, Thiên Chúa cũng cho chúng ta thấy được sứ vụ ngôn sứ của mỗi người Kitô chúng ta.

 Để lời rao giảng của chúng ta đạt được kết quả, mỗi chúng ta phải biết thể hiện không chỉ qua những lời giảng, mà sâu xa hơn nữa là đời sống khiêm hạ, chứng tá của chúng ta. Đây chính là điều mà Thiên Chúa muốn, chính Thánh Gioan tiền hô đă thể hiện điều đó khi ngài nói: “ Tôi không đáng cởi quai dép cho Người”

 T́nh yêu và sự hạ ḿnh của Thiên Chúa ngay chính trong cuộc sống của Ngài đă mời gọi mỗi chúng ta hăy trở về với ḷng ḿnh, con người của ḿnh và hăy trở về với căn tính của ơn gọi Kitô hữu: Hăy sống như Đức Kitô đă sống.

 Lạy Chúa Giêsu, cách đây khoảng 2 ngàn năm, Ngài đă thực hiện lời hứa với nhân loại, Ngài đă xuống thế nơi cung ḷng Đức Trinh Nữ Maria để thực hiện chương tŕnh cứu chuộc. Thiên Chúa không muốn để con người phải hư mất đời đời, khi con người đă cố t́nh phạm tội bất tuân Thiên Chúa. V́ vậy mà Chúa Giêsu đă đến để nâng con người đứng lên, phục hồi lại giá trị mà con người đă đánh mất do tội.

 Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

T́nh yêu Thiên Chúa dành cho chúng con thật là lớn lao. Ngài đă thể hiện t́nh yêu một cách diệu kỳ mà không ai có thể hiểu hết được. Từ một vị Thiên Chúa toàn năng lại xuống thế làm người như chúng con. Hơn thế nữa, Ngài lại c̣n chịu nhiều sự đau khổ, bắt bớ của con người. Chúng con đă quá xúc phạm đến Ngài, không biết đáp trả lại t́nh yêu cao vời đó, mà lại c̣n hạ nhục, hành hạ và giết chết.

 Lạy Chúa, thời gian để kỷ niệm ngày con Chúa xuống thế làm người đă gần đến. Xin Chúa giúp chúng con nhanh chóng san lấp những chỗ lồi lơm, những chỗ quanh co nơi tâm hồn để chuẩn bị một con đường thật sạch và đẹp để đón chờ Chúa đến. Xin giúp chúng con, để chúng con biết tẩy rửa tâm hồn thật trắng trong, xứng đáng làm máng cỏ ấm êm cho Chúa ngự vào. Amen


Lm. Jude Siciliano, OP (
Chuyển ngữ: Anh em HV Đaminh G̣-Vấp)

LÀM CHỨNG VỀ ÁNH SÁNG
Gioan 1:
6-8, 19-28

Những tín hữu am hiểu Tân Ước th́ sẽ hiểu ngay bài đọc Isaia hôm nay. Trong Tin Mừng Luca (4,14-30), Đức Giêsu khởi đầu sứ vụ công khai của ḿnh trong hội đường ở Narareth. Người được mời đọc và giải thích Sách Thánh. Thánh Luca kể, khi người ta trao cho Người sách ngôn sứ Isaia, “Người mở ra, gặp đoạn chép rằng…”. Có vẻ như Đức Giêsu cố ư chọn đoạn sách ngôn sứ Isaia này. Sau khi đọc xong, Người ngồi xuống và ai nấy trong hội đường đều chăm chú nh́n Người. Và đây có lẽ là bài giảng ngắn nhất mà Đức Giêsu từng giảng cho họ: "Hôm nay đă ứng nghiệm lời Kinh Thánh quư vị vừa nghe." (Lc 4,21).

Nghe lời tiên báo của ngôn sứ Isaia hôm nay, những người Kitô hữu chúng ta, không thể không liên hệ lời ấy với Đức Giêsu. Chọn cách này làm khởi đầu sứ vụ rao giảng của ḿnh, Đức Giêsu đă tỏ cho thấy Người tự ư thức về ḿnh ra sao. Người tự nhận ḿnh trong vai tṛ của một người tôi tớ. Người sẽ không cai trị bằng quyền lực, nhưng giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi bằng sự bất lực của một người nô lệ vốn sẽ chịu đau khổ.

Có lẽ điều mà các độc giả Kitô hữu ít biết đến là một cụm từ rất ấn tượng đối với các anh chị em Dothái của chúng ta. Vị ngôn sứ, như Isaia cho biết, đến để “công bố một năm hồng ân của Đức Chúa”(6,2). Người tôi tớ của Thiên Chúa sẽ đến để công bố một Năm Hồng Ân cho những người đang sống cảnh tha hương và những ai bị cầm tù. Năm Hồng Ân là năm vĩ đại nhất trong tất cả những năm Sabát. Cứ mỗi bảy năm th́ có một năm Sabát, nhưng phải bẩy lần năm Sabát th́ mới có một Năm Hồng Ân – nghĩa là mỗi 49 năm.

Suốt năm Sabát, đất đai không được canh tác; các nô lệ được trả tự do và nợ nần được xóa. C̣n suốt Năm Hồng Ân, đất đai phải được trả lại cho những chủ đầu tiên. V́ thế, những người chủ đất nghèo, những người đă phải bán đất của ḿnh trong lúc cơ cực, sẽ được nhận lại đất của ḿnh. Sẽ không có sự tích lũy của cải hay những mảnh đất lớn được thuê hàng loạt (Isaia sẽ nói ǵ về sự phân cách giữa người rất giàu và những người khác trong đất nước chúng ta – tỉ lệ 1% và 99%?). Do đó, chẳng có ǵ ngạc nhiên khi Năm Hồng Ân hầu như không bao giờ được cử hành ở Israel.

Nhưng Năm Hồng Ân dần dần có liên quan đến khoảng thời gian lư tưởng tương lai khi Đấng Mêsia đến và hoàn trọn những hy vọng mỏi ṃn. Hăy h́nh dung phản ứng của những người trong hội đường khi Chúa Giêsu công bố bài đọc trích từ sách ngôn sứ Isaia và thêm vào lời công bố ngắn gọn của Người: “Hôm nay đă ứng nghiệm lời Kinh Thánh quư vị vừa nghe”. Những thính giả của Đức Giêsu có lẽ đă nghĩ Người bị điên hoặc quá táo bạo khi dám quả quyết về ḿnh như thế. “Mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ” (4,28?). Thế rồi, thánh Luca cho chúng ta biết, họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực (4, 29).

Chúng ta chưa từng biết đến kinh nghiệm được xóa bỏ nợ nần tài chính, hay xé bỏ những văn tự thế chấp trong thời chúng ta -điều đó chẳng khác thường sao! Nhưng chúng ta tin Đức Giêsu đă hoàn thành lời ngôn sứ của Isaia. Chúng ta không cảm thấy hy vọng và niềm vui mà đoạn văn của vị ngôn sứ gợi lên hay sao? Ông đưa ra lời hứa với chúng ta rằng quá khứ có thể bị gạt sang một bên để khởi đầu một ngày mới. Những người sầu khổ sẽ được ủi an; tất cả được cho những kẻ khốn cùng. Ai có thể mang lại sự chữa lành và sự hồi phục mà chúng ta vẫn thường cố hết ḿnh để đạt cho được, nhưng không thành công? Chỉ có Đấng đă được Thiên Chúa xức dầu mới có thể và Người sẽ đến làm trổ hoa công chính. Khi nhận ra điều này, chúng ta chỉ có thể đáp lại bằng lời ca ngợi (“V́ thế, Đức Chúa là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính, làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân”).

Những vị ngôn sứ như Isaia và Đức Giêsu là những nhà cách mạng; cả hai đ̣i một sự thay đổi toàn diện trật tự xă hội. Đó không phải là điều mà những người có địa vị và những kẻ áp bức muốn nghe. Nên, chẳng có ǵ ngạc nhiên khi họ muốn giết các ngôn sứ. Chúng ta, Giáo hội, được mời gọi để tiếp tực những ǵ ngôn sứ Isaia và Đức Giêsu đă thực hiện. Chúng ta phải loan báo Tin Mừng cho những kẻ tù đày và người bị áp bức, không chỉ bằng lời nói nhưng c̣n qua những việc chúng ta làm. Và v́ đó, chúng ta cũng sẽ phải chịu những hậu quả. 

Qua ngôn sứ Isaia và Đức Kitô, chúng ta được mời gọi đứng về phía Thiên Chúa, Đấng muốn tẩy trừ bất công và tất cả những ǵ làm khổ các thụ tạo của Thiên Chúa. Chủ đề Mùa Vọng này mang lại hy vọng cho sự biến đổi cá nhân và cộng đoàn, và đảm bảo rằng Thiên Chúa sẽ hoạt động với chúng ta khi chúng ta nỗ lực hoàn thành những ǵ mà ngôn sứ Isaia đă thị kiến và Đức Kitô đă đến thực hiện – sự công b́nh, việc chữa lành và sự b́nh an cho khắp thế giới.

Người tôi tớ nói trong đoạn này đă được ban cho một ơn gọi phục vụ cộng đoàn nhân loại. Thần Khí Chúa là nguồn sức mạnh của người tôi tớ. Làm sao một việc như có thể được hoàn thành, nếu không nhờ việc xức dầu của Thần Khí Chúa? Thiên Chúa đă hoạch định Tin Mừng cho mọi người và Tin Mừng đó được thực hiện bởi tác nhân con người là Đức Kitô. Và bởi ai nữa? Bởi tất cả chúng ta là những người đă được rửa tội nhân danh Đức Kitô và được Thần Khí của Người xức dầu. Điều mà ngôn sứ Isaia mơ ước và Đức Giêsu khởi đầu, th́ chúng ta sẽ phải tiếp tục thực hiện.

Việc Đức Giêsu công bố một Năm Hồng Ân không phải là sự kiện có một không hai. Năm Hồng Ân cũng không đến bất ngờ đối với các thính giả của Người. Qua Đức Kitô, Năm Hồng Ân tiếp diễn trong hiện tại và nó diễn ra qua chúng ta. Qua Bí tích Rửa tội và Bí tích Thêm sức, chúng ta được sai đi để công bố Năm Hồng Ân.

Trong ánh sáng của tự do mà Đức Kitô đă ban cho chúng ta, làm cách nào chúng ta có thể trở nên khí cụ của đời sống mới cho người khác? Chúng ta đă có sức mạnh để mang lại tự do cho con người, trong gia đ́nh của ḿnh, trong đám bạn và đồng nghiệp bằng cách tha thứ cho những ai đă xúc phạm đến chúng ta; bớt khắt khe với họ; nâng đỡ những ai đang nỗ lực muốn thay đổi. Chúng ta cũng có thể làm việc theo những chương tŕnh giúp giải thoát con người khỏi sự nghèo đói, khỏi nghiện ngập và bất công. Chúng ta không chỉ được giải thoát. Hơn thế nữa, chúng ta được tự do để thực hiện mục đích ngay lành, loan báo Tin Mừng cho những người bị tù đày dưới bất cứ h́nh thức nào.

Tuần trước, ông Gioan Tẩy giả đă xuất hiện trong những câu mở đầu của Tin Mừng thánh Máccô. Hôm nay ông lại xuất hiện lần nữa, lần này ông được thánh sử Gioan mô tả. Khi những nhân vật quan trọng bước vào chính trường thế giới hay những cuộc tranh luận để được bầu vào chức vụ nào đó, chúng ta thường nghe họ thao thao về những thành tựu của họ. Chắc chắn thánh Gioan cũng xứng đáng và có thể đ̣i được ca ngợi, sau hết, chúng ta nói cho biết rằng: “Gioan được Thiên Chúa sai đến”.

Nhưng tác giả Tin Mừng có vẻ muốn giảm thiểu tầm quan trọng của Gioan Tẩy giả và giới hạn vai tṛ của ông. Trước hết, ông được mô tả không phải là “ánh sáng”. Sau đó, khi được các nhà cầm quyền Dothái hỏi: “Ông là ai?” Ông trả lời rằng “tôi không phải” như những ǵ người ta nghĩ. Ông không phải là Đấng Kitô, cũng chẳng phải là Êlia. Trong cuộc đời của ḿnh, ông Gioan Tẩy giả đă thu hút một lượng người đáng kể và hăng say theo ông suốt đời. V́ thế, tác giả Tin Mừng đang cố gắng sửa mọi thứ cho thẳng, v́ ngay khi sách Tin Mừng cuối cùng này được viết ra th́ cũng có người xem Gioan cao trọng hơn Đức Giêsu. Sau hết, họ đă cho rằng, chẳng phải Đức Giêsu đă làm theo lời Gioan lúc chịu phép rửa của ông sao?

Mục đích của ông Gioan Tẩy giả là giới thiệu Đức Giêsu cho người ta biết và rồi nhường chỗ cho Người. Những người chất vấn ông không biết ông là ai. Qua Tin Mừng này, những vấn đề đặt ra cho Gioan th́ cũng được đặt ra cho Đức Giêsu. Đức Giêsu sẽ kéo mọi người đến với Người, v́ họ nhận ra nơi Người ṿng tay yêu thương của Thiên Chúa. Những người khác cũng sẽ đặt ra cho Ngài nhiều vấn đề; không phải là những câu hỏi chất vấn, nhưng là những vấn đề nhằm dồn Người vào đường cùng. Người sẽ giải đáp những vấn đề của họ, nhưng tâm hồn khép kín và tâm trí của họ sẽ không mở ra để bước vào mối tương quan niềm tin với Ngài.

Mỗi chúng ta cũng có phận sự khi lănh nhận Bí tích Rửa tội. Giống như Gioan Tẩy giả, chúng ta phải dọn đường cho Đức Kitô. Trước hết, Người xếp chúng ta vào hàng chứng nhân của Người – “làm chứng về ánh sáng”. Chúng ta có nghĩa vụ làm chứng cho sự hiện diện của Người giữa chúng ta, đặc biệt là nơi những người nghèo và những người hèn mọn.

Chúng ta sẽ mừng sinh nhật của Đức Kitô trong hai tuần nữa. Nhưng lưu ư cách chúng ta đă quan tâm thế nào đến Người như một người trưởng thành trong những đoạn Tin Mừng của Mùa Vọng. Trong đó có một thông điệp: trước tiên chúng ta phải được Đức Kitô trưởng thành lôi cuốn và biến đổi. Sau đó chúng ta sẽ thấy được ư nghĩa về việc Người sinh ra giữa chúng ta. Nếu Người không biến đổi cuộc đời chúng ta và chúng ta không đón nhận đường lối của Người, th́ hài nhi trong máng cỏ sẽ chỉ là một đứa trẻ đáng yêu được trưng bày trong một khung cảnh đẹp như tranh nơi những cửa sổ của tiệm tạp hóa và trên những tấm thiệp chúc mừng. 


Học viện Đaminh

VUI MỪNG CÙNG VỊ TIỀN HÔ
Ga 1,6-8. 19-28

Phụng vụ của tuần thứ ba Mùa Vọng mang một màu sắc đặc trưng, màu sắc của sự vui mừng. Ngôn ngữ b́nh dân thường gọi Chúa Nhật này là “Chúa Nhật Hồng”. Có lẽ cách gọi ấy xuất phát bởi một số linh mục vẫn giữ truyền thống mặc áo lễ màu hồng trong ngày này. Đàng khác, bầu khí phụng vụ cũng đưa người tín hữu tham dự thánh lễ hưởng nếm bầu khí của sự mừng vui qua việc được cho phép sử dụng các nhạc cụ, nhất là lời lẽ mà các câu xướng đáp mang lại: “Anh em hăy vui luôn trong Chúa, tôi nhắc lại, vui lên anh em! V́ Đức Chúa đă gần đến”.

Tôi không phải…

Tuần trước, trong Tin Mừng theo thánh Máccô, chúng ta được biết sứ mệnh của ông Gioan là làm chứng cho Đức Kitô. Trong tŕnh thuật tuần này, những ư tưởng trên càng được củng cố qua những câu trả lời của ông Gioan về những chất vấn đặt ra. Ông đă tuyên bố thẳng thắn, rằng ông không phải là Đấng Kitô, ông cũng không phải là ông Êlia mà sách ngôn sứ nói tới, và ông cũng không phải là ngôn sứ. Ông chỉ tự nhận ḿnh là “tiếng hô”, dựa trên lời ngôn sứ Isaia. Rơ ràng, ông Gioan đă tránh cho người khác hiểu sai về ḿnh, dù rằng thế giá của ông lúc này đang lên như diều. Lời khẳng định về vị trí của ḿnh chỉ là “tiếng” đă lôi kéo thính giả khi ấy thắc mắc t́m hiểu “Lời” là ǵ. Chú giải điểm này, thánh Âutinh cho thấy: “Bỏ lời đi, tiếng c̣n là ǵ ? Ở đâu không có ǵ để hiểu, th́ chỉ là tiếng vang trống rỗng. Không có lời, tiếng chỉ đập vào tai, chứ không cảm hoá được tâm hồn.” Vậy nên ta có thể nói, vị thế cao trọng của ông Gioan có được là bởi ông đảm nhận vai tṛ là “tiếng” cho “Lời”, là “chứng nhân” cho “ánh sáng”.

Có một vị đang ở giữa các ông

Vào lúc ông Gioan thi hành sứ vụ và làm chứng về Ngôi Lời, th́ Ngôi Lời đă đến thế gian và chuẩn bị thực thi sứ vụ công khai. Có đắm ch́m trong nỗi ṃn mỏi trông đợi của dân Chúa khi ấy, ta mới thấy nỗi mừng vui khôn xiết khi biết rằng lời hứa xưa được thực hiện. Trở lại với vấn nạn đặt ra trong phần đầu, ta mới hiểu lư do tại sao Giáo hội đă chọn bài Tin Mừng này để đọc trong Chúa Nhật hôm nay. Nếu như niềm vui đích thực của người Do Thái là được Chúa viếng thăm Dân Người, th́ niềm vui của con người hôm nay đó là có Chúa luôn đồng hành; nếu như niềm vui lớn lao của dân Israel là việc Chúa thực thi lời hứa, th́ niềm vui của người tín hữu hôm nay đó là được cứu độ bằng giá máu của Đức Kitô; và nếu như những thính giả của ông Gioan năm xưa vui mừng khi tin vào lời chứng của ông, th́ người tín hữu ngày nay cũng được mời gọi tin vào cuộc quang lâm lần thứ hai của Chúa Kitô, cuộc quang lâm mà xét theo thời gian, mỗi ngày mỗi gần hơn.

Tóm lại, mỗi người Kitô hữu ngày nay, đang khi cử hành mầu nhiệm, tưởng niệm cuộc quang lâm lần thứ nhất của Đức Kitô và hướng đến cuộc quang lâm lần thứ hai của Người, chúng ta cũng cần biến ḿnh trở thành một chứng nhân như ông Gioan. Trong tiến tŕnh trở thành chứng nhân ấy, họ cần biết ḿnh không là ǵ so với Đấng mà họ phải làm chứng. Và như ông Gioan, mọi người cần xác tín rằng dẫu họ thấp hèn, bất xứng, chính Thiên Chúa lại muốn chọn họ để tỏ ḿnh cho thế giới. Đó chính là niềm vui của người làm chứng và là niềm vui của mỗi người chúng ta.

Gợi ư : Ḿnh mượn công tác từ thiện, bác ái để giới thiệu Chúa cho người khác có được không ? Phải thực hiện như thế nào ?

Lm. Jude Siciliano, OP. 

Hăy vui lên, v́ Chúa sắp đến giải thoát chúng ta

Is 61,1-2a.10-11; Th 5,16-24; Ga 1,6-8.19-28

 

Kính thưa quư vị,

Sân khấu hạ màn bất ngờ ở đoạn kết Tin Mừng hôm nay; và chúng ta bị để lại trước một bí nhiệm. Ngay vào cuối cảnh kết, ông Gioan loan báo điều bí nhiệm này. Ông trả lời cho các tư tế và Lêvi được sai đến chất vấn một cách rơ ràng rằng ông không phải là Đấng Kitô, cũng không phải là một ngôn sứ như Êlia, hay Môsê được nói tới suốt thời gian bốn mươi năm Israel lang thang trong sa mạc.

Ông Gioan từ chối tầm quan trọng của ḿnh, nhưng lại xuất hiện rất nổi bật trong các sách Tin Mừng. Độc giả Tin Mừng quen thuộc với một người được gọi là Gioan. Nhưng chúng ta biết Gioan này là vị Tẩy giả, vị Tiền hô của Đức Kitô. Đoạn cuối của bài Tin Mừng kết thúc với lời loan báo của ông Gioan: “Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết.  Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người”. Màn sân khấu hạ xuống và chúng ta bị bỏ lại ngay tại chỗ này. Có một người trổi vượt hơn ông Gioan đang đến. Vậy ai là “người sẽ đến”?  Ông Gioan cho biết người ấy đă ở giữa chúng ta, vấn đề là làm thế nào để ta nhận ra người? Đây là những câu hỏi của Mùa Vọng để chúng ta suy tư và t́m ra câu trả lời khởi đi từ kinh nghiệm sống của ḿnh.

Vở kịch được bắt đầu với lời từ chối của Gioan rằng ông không phải là ánh sáng, Đấng Kitô, ngôn sứ Êlia, hay Ngôn sứ Môsê; ông nh́n nhận ḿnh thậm chí không xứng để cởi dây giày cho “Đấng sẽ đến.” Ông Gioan là vị tiền hô của một Đấng cao trọng hơn ông, và v́ vậy, vai tṛ của ông là làm chứng cho Đấng sẽ đến. Thế c̣n chúng ta, chúng ta nhận ra được Đấng sẽ đến không? Làm thế nào ta biết được Người? Ta sẽ t́m kiếm những dấu chỉ nào? Phải chăng ta sẽ t́m kiếm cũng những dấu chỉ mà Đức Giêsu đă biểu lộ trong cuộc đời của Người? Hay chúng ta sẽ bị quyến rũ bởi các tiêu chuẩn của thế gian? Và một khi đă nhận ra rằng Đức Kitô sắp đến, liệu những người đă chịu Phép Rửa trong Thánh Thần như chúng ta, sẽ nhận lấy vai tṛ chứng nhân cho Đức Giêsu như ông Gioan đă làm?

Điều ǵ sẽ giúp chúng ta nhận ra Đức Kitô đang ở giữa chúng ta và Người có ư nghĩa ǵ trong đời ta? Tin Mừng theo Thánh Gioan sẽ cho ta những “dấu chỉ”: Nước hóa thành rượu, người què đi được, nước hằng sống ban cho người phụ nữ xứ Samari, Lazarô sống lại từ cơi chết, v.v… Chính những dấu chỉ này sẽ khai ḷng mở trí cho ta đón nhận Đức Kitô. Khi chúng ta khám phá ra ư nghĩa của chúng và nhờ đó nhận ra sự hiện diện của Đức Kitô, chúng ta sẽ có khả năng làm chứng cho Người, Đấng đă trỗi dậy từ cơi chết và đang hiện diện giữa chúng ta.

Tin Mừng đặc biệt chú ư đến nơi và thời điểm mà ông Gioan làm chứng về Đức Kitô - “Việc này đă xảy ra ở Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa.” Ông Gioan bắt đầu làm chứng cho Đức Kitô trong thời đại, nơi chốn và hoàn cảnh của ḿnh. Giờ đây, nhờ vào Phép Rửa trong Thánh Thần mà chúng ta cũng có thể làm chứng cho Chúa trong thời đại, nơi chốn và bối cảnh riêng của ḿnh. Thế gian là một nơi tối tăm và chúng ta, các chứng nhân của Đức Kitô, mang ánh sáng chiếu rọi vào sự tối tăm này, “để tất cả nhờ đó mà tin.”

Sự khiêm nhường và lời chứng về “Đấng sẽ đến” của ông Gioan cho chúng ta, những thừa tác viên của Chúa, một khoảng lặng để suy tư. Chẳng hạn, với tư cách là một vị chủ tế hay vị giảng thuyết, liệu lời nói và phong cách của tôi lại chỉ tập trung về chính ḿnh hay như ông Gioan, tôi chỉ nói và chỉ ra sự hiện diện của Đức Kitô mà thôi? Nếu ông Gioan nói đúng, “Có vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết,” th́ ta phải xem lại cách thức chúng ta xử sự với người lạ và tiếp đón mọi người. Tất cả chúng ta, những thừa tác viên phụng vụ - giúp lễ, người tiếp đón và xếp chỗ, người đọc sách, người lo ca đoàn và thừa tác viên trao Ḿnh Thánh, v.v… - cũng phải tự hỏi liệu cách hành xử của ḿnh trong cũng như ngoài thánh đường có làm chứng về Đức Kitô cho những người biết và đang quan sát chúng ta không.

Ông Gioan Tẩy Giả biết rơ ông là ai cũng như tầm quan trọng của Đấng sẽ đến như thế nào. Vậy ta sẽ trả lời cho những ai hỏi ḿnh: “Ông là ai?” Liệu chúng ta xác định được căn tính của ḿnh trong mối tương quan với Đức Giêsu không? Trong lúc này, chúng ta là những tiếng hô trong hoang địa, “Hăy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi.” Tiên vàn ta phải công bố sứ điệp này cho ḿnh, sau đó cho thế giới. Ta cần phải chuẩn bị tâm hồn, gia đ́nh, cộng đoàn và thế giới của chúng ta cho “Đấng sẽ đến.” Có một cách cụ thể để ta thực hiện điều này, đó là ta sống quảng đại và bắt chước ḷng khiêm nhường và sự cho đi của Người.

Chúng ta nghe ông Gioan mời gọi “Hăy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi”, và v́ vậy, chúng ta hăy cầu nguyện để trong Mùa Vọng này ta được canh tân ḷng nhiệt thành đức tin và tin tưởng vào những ǵ Đức Kitô đă mời gọi chúng ta: từ bỏ lối sống bạo lực, ích kỷ, tham lam của thế gian, sự thờ ơ trước những nhu cầu bức thiết của anh chị em xung quanh ḿnh. Chúng ta hăy dọn đường cho Chúa đến bằng cách họa lại chính cuộc đời của Đức Kitô nơi cuộc đời của mỗi người trong chúng ta. Khi chúng ta lượng giá cuộc sống của ḿnh và của thế giới xung quanh, ta nhận ra rằng ḿnh chưa chuẩn bị đủ tâm hồn để đón Chúa. Lúc này chúng ta đang sống trong t́nh thương của Đức Kitô, v́ vậy ta không sợ hăi khi đợi chờ và hy vọng.  

Trích đoạn trong sách Isaia thật thiết thực cho những Kitô hữu chúng ta. Ở chương 4,16-30 trong Tin Mừng theo Thánh Luca, Đức Giêsu trong hội đường đă dùng đoạn trích này. Người đă nhận chính Người là sự thành toàn của niềm hy vọng đă được diễn tả trong trích đoạn Isaia này. Khi chọn đoạn Sách Thánh này, Đức Giêsu bác bỏ kiểu mong đợi một đấng Mêsia - vị Vua mang màu sắc quân phiệt của nhiều người đương thời. Thay vào đó, “Đấng sẽ đến” tuyệt nhiên không phải là kẻ sẽ chinh phục và thống trị bằng sức mạnh vũ lực. Đức Giêsu nhận ra sứ mạng của ḿnh trong ánh sáng của lời ngôn sứ Isaia: loan báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, kẻ giam cầm được tự do và công bố một năm hồng ân của Chúa - năm hồng ân vĩ đại nhất trong các năm hồng ân, khi đất đai không được canh tác, các nô lệ được trả tự do, và nợ nần được xóa bỏ. Đây là cơ hội ngh́n năm có một dành cho toàn thể cộng đồng.

Theo truyền thống, ngày hôm nay được gọi là “Chúa Nhật hân hoan” - Nhắc ta nhớ lại lời khuyên nhủ của thánh Phaolô gửi cho giáo đoàn Thêxalônica, “Anh em hăy vui mừng luôn măi.” Trong thế giới ngổn ngang này, ta có lư ǵ để vui mừng được? Chúng ta chú tâm đến những ǵ ông Gioan ra dấu cho chúng ta: Đấng sắp đến sẽ công bố tin mừng, giải thoát chúng ta khỏi mọi sự giam hăm. Năm hồng ân mà Đức Giêsu công bố đă bắt đầu, nó đang diễn ra và chúng ta là một phần trong đó. Chúng ta cũng đă được xức dầu tấn phong để ra đi loan báo tự do cho những ai bị giam cầm cách này cách khác qua chính lời nói cũng như hành động của chúng ta.

Chúng ta đă cảm nghiệm được năm hồng ân trong cuộc đời chúng ta chưa? Một số người đă có được cơ hội làm lại cuộc đời v́ đă được giải thoát khỏi cơn nghiện ngập ma túy, rượu chè và khỏi những mối tương quan tiêu cực để có một cuộc sống mới. Những người khác lại có cơ hội để khởi đầu lại v́ tội lỗi của ḿnh được tha thứ. Sự chữa lành nội tâm này giúp họ bớt âu lo và sống một cuộc đời có ư nghĩa hơn.

Tóm lại, ngôn sứ Isaia hứa một Đấng sẽ được Thiên Chúa sai đến để chữa lành tâm hồn tan nát và ban cho chúng ta tự do và cảm nghiệm được niềm vui trong mối tương quan với Thiên Chúa. Ông Gioan Tẩy Giả mời gọi dân chúng hăy chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận lời hứa của Thiên Chúa sẽ được thành toàn nơi “Đấng sẽ đến.” Đức Giêsu đến luôn mang lại sự giải thoát và canh tân trong cuộc đời chúng ta, như lời ngôn sứ Isaia đă hứa. Đó cũng chính là những ǵ ông Gioan rao giảng. Chính v́ thế, thánh Phaolô cho thấy kết quả của việc Đức Kitô đến, những người tin như chúng ta nên làm điều rất tự nhiên đó là “anh em hăy vui mừng luôn măi!”