![]() |
||||
|
Khánh Thành Cầu Hiệp Thông - Cà Mâu Ḍng ĐMVN tài trợ (3-9-2001) Ts. Phạm Hoàng Sinh, OP Ai đă một lần về thăm Cái Cấm hẳn sẽ nhớ h́nh ảnh một vùng sâu không thấy bóng của một chiếc xe, dù đó là một chiếc xe đạp, bởi ở nơi đây kênh rạch dọc ngang làm đường sá trở nên hiểm trở. Việc đi lại của bà con hầu như dựa vào xuồng đ̣. Đi chợ cũng lên xuồng. Đi làm cũng xuống đ̣. Người viết đây cũng đă từng chen chút trên một chuyến đ̣ khách ra chợ vào buổi sáng. Qua sông phải lụy đ̣", nhưng ở Cái Cấm c̣n phải "lụy đập" nữa! Nếu không may gặp một chuyến đ̣ không "chạy suốt", th́ quăng đường 3 cây số ra chợ, người ta phải qua 2 chuyến đ̣, bởi cái đập ngăn mặn ở giữa quăng đường vô t́nh như một "bến xe". Chỉ những chiếc đ̣ khách lớn hoặc những chiếc đ̣ "bao" mới qua đập mà thôi. Tắt một lời, việc đi lại ở Cái Cấm hẳn là một chuyện nhiêu khê ! Vâng, người dân sống ở đây có lẽ rất hiểu được thế nào là "tuy gần mà xa". Từ đây qua ấy bao xa, một con kênh bỗng cũng vô t́nh làm ngăn trở mối quan hệ gần gũi của bà con sống bên đôi bờ. Đă nhiều năm, ước mơ có một chiếc cầu bắc ngang vẫn c̣n là ước mơ của bà con, bởi nơi đây, cuộc sống quá chật vật, đă không thể biến uớc mơ của bà con thành sự thật. Một ngă ba sông, nơi giáp ranh 3 ấp của xă Đông Thới, đó là ấp Cái Cấm, Phong Lưu và Tân Phong, mong mỏi một ngày được nối liền bằng một chiếc cầu. Sự mong mỏi ấy ôi sao thật chính đáng. Ước mơ ấy quả là một ước mơ đẹp.
Con kênh đă vô t́nh làm người ta "tuy gần mà xa", th́ bây giờ, chiếc cầu đă hữu ư làm người ta trở nên "tuy xa mà gần". Chính quyền địa phương tại Cái Cấm và xă Đông Thới đă rất cảm kích v́ tinh thần phục vụ và xây dựng địa phương của bà con Công giáo ấp Cái Cấm nói chung, và đặc biệt là của cha sở Vinh-sơn Trần Văn Thục. Họ đạo Cái Cấm có lẽ cũng không giấu diếm niềm vui và ḷng biết ơn của ḿnh đối với anh em Ḍng Đa minh, là người đă tài trợ kinh phí xây dựng chiếc cầu này. Và cuối cùng, đối với anh em Đa minh, chiếc cầu đă mang anh em gần gũi hơn với đồng bào vùng sâu vùng xa. Anh em có cơ hội để cùng với chính quyền địa phương phục vụ con người, cùng với giáo hội địa phương phục vụ Tin Mừng. Chiếc cầu trong thực tế đă hữu dụng cho bà con xă Đông Thới, nhưng c̣n hơn thế, nó đă trở nên một biểu tượng của t́nh hiệp thông, nơi đó, linh mục - giáo dân, ḍng - triều, đời - đạo, tất cả đều nh́n về một hướng, trong cùng một t́nh thương phục vụ. "Phong Lưu, Cái Cấm, Tân Phong Hôm nay gần gũi, Hiệp Thông nối liền Ḍng tu, Giáo họ, Chính quyền Hiệp Thông, dấu chỉ kết liên t́nh người". Ts. Phạm Hoàng Sinh, OP
|
||||