![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||
|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
|
NỐI V̉NG TAY LỚN |
|||||||||||||||||||||||||||||||
|
Phanxicô X. Đào Trung Hiệu op Đặc Trách TĐXH |
|||||||||||||||||||||||||||||||
|
Đáp lại nhiệt t́nh của các đơn vị và thân hữu Đa Minh, đă hưởng ứng lời kêu gọi của cha Giám tỉnh Giuse Nguyễn Cao Luật ngày 05-10-2006, về việc cứu trợ các nạn nhân của cơn băo Xangsane. Chúng tôi quyết định phải đến tận nơi, để chứng kiến tận mắt, nghe tận tai, cũng như biểu lộ sự hiệp thông sâu xa hơn với bà con nạn nhân miền Trung, và đặc biệt, được chia sẻ với những ưu tư của Ṭa giám mục Đà Nẵng. Theo vé máy bay, chúng tôi khởi hành lúc 10g20 sáng thứ năm 26.10.2006. Thật cảm động khi đến sát giờ lên đường chúng tôi c̣n nhận được phần đóng góp thêm của tu viện Mai Khôi, và khi đến Đà Nẵng, c̣n nhận được điện thoại của tu viện thánh Martinô yêu cầu tạm ứng phần quà của tu viện. Món quà tỉnh Ḍng đă gửi đến Đà Nẵng và mang theo lần này chính là t́nh nghĩa của nhiều đơn vị, đó là : Tu viện và giáo xứ Mai Khôi Tú Xương ; Tu viện và giáo xứ Mân Côi G̣ Vấp ; Tu viện thánh Martinô Hố Nai ; Chị em Nữ Đan viện Đa Minh Việt Nam ; Quỹ T́nh Thương và cha Phaolô Trần Trung Dung phụ tỉnh Calgary, Canada ; Cha Phêrô Phạm Văn Hương và giáo xứ Vancouver, Canada ; Cha Đa Minh Trịnh Thế Huy và giáo xứ Lavang Houston ; Cha Giuse Nguyễn Thuận và giáo xứ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam tại Phoenix ; Một số ân nhân khác qua cha Giuse Đỗ Văn Chung. V́ khí hậu thất thường, trời Đà Nẵng sáng 26/10 mưa tầm tă, máy bay của chúng tôi phải lượn thêm giữa trời cao gần nửa tiếng mới t́m được đường đáp xuống phi trường. Tại đây cha quản lư Phaolô Trần Quốc Việt vẫn kiên nhẫn chờ đợi để đưa về Ṭa giám mục. Ngay chiều hôm đó, cha đă cắt cử thày phó tế Lê Thiện Thuật chở chúng tôi bằng honda đi một ṿng để quan sát quang cảnh Đà Nẵng sau băo, và đến thăm giáo xứ Ḥa Khánh. Nếu không có ǵ thay đổi, Lm Trần Văn Việt OP sẽ phục vụ tại đây trong chức vụ phó xứ. Hôm sau (27/10) cha Bí thư Toà giám mục và cha phó xứ Thạch Nham dẫn chúng tôi đi thăm một vài nơi, để gặp gỡ và trao quà trực tiếp cho một số nạn nhân thuộc giáo xứ Thạch Nham cũng như họ lẻ Đông Vinh. Thay mặt tỉnh ḍng, chúng tôi đă chuyển trao cho giáo phận số ngân khoản của anh chị em Ḍng Đa Minh, và nói lên sự hiệp thông sâu sắc của anh chị em với những mất mát của giáo phận. Nhiều điều chưa biết Có đến tận nơi, mới thấu hiểu tâm trạng của những người dân trong vùng băo Xangsane. Dù đă được báo trước, dù hàng vạn người đă được di tản, nhưng dân chúng vẫn phải trải qua những nỗi kinh hoàng khi đối diện với cơn băo. Hôm ấy, ngày 1-10-2006 khó quên, trời mới tảng sáng, nhiều chiếc thuyền đă bị đánh giạt lên bờ. Gió càng lúc càng mạnh dần lên. Hầu hết người dân phải t́m nơi ẩn trú. Cao điểm của băo đổ vào thành phố từ 9g30 đến 10 giờ, với những tiếng gió rít kinh hồn, những cây xanh thi nhau đổ, các bảng quảng cáo bị rách toác ra. Có người kể lại việc họ chứng kiến những chậu cảnh bị gió cuốn lên rồi ném xuống vỡ toang. Thế rồi, người ta bắt đầu nghe thấy những tiếng đổ ầm ầm từ nhiều phía của các căn nhà thiếu kiên cố, chứng kiến những tấm tôn bị cuốn tung lên giữa trời, có nơi c̣n nh́n thấy nguyên một mái nhà, cả tôn lẫn rui kèo rời khỏi vị trí phóng xuống giữa đường. “Có lẽ cảnh tận thế cũng kinh hoàng như thế là cùng”, một người dân phát biểu. Nhiều người có cảm giác cận kề với cái chết. Có người c̣n khoe rằng vảo giờ phút ấy c̣n nhớ đến Chúa để “ăn năn tội cách trọn” nữa. Trong những ngày cuối tháng 9, khi có lệnh di tản, nhiều gia đ́nh cố để lại một người để giữ ǵn tài sản trong nhà. Đến giữa cơn băo họ cũng phải bỏ của để chạy lấy người, dù trên đường chạy trốn vẫn luôn nơm nớp lo sợ gặp tai bay vạ gió. Nhiều nhà thờ, nhà giáo lư, nhà xứ, hoặc tu viện các nhà ḍng cũng được băo chiếu cố. Nhẹ th́ mất một phần mái, nặng như nhà giáo lư Phước Kiều, Thạch Nham, Phú Thượng th́ không c̣n miếng tôn nào; nhà xứ Ngọc Quang th́ sụp đổ b́nh địa, mái nhà thờ An Hạ bị mất khoảng một nửa, c̣n nóc nhà nguyện giáo họ Đông Vinh th́ chỉ c̣n sót lại 5 tấm tôn. Theo thống kê của giáo phận số thiệt hại của các nhà thờ nhà xứ lên đến hơn hai tỉ, nếu cộng với sự thiệt hại của các ḍng tu và cơ sở tôn giáo, con số lên đến gần năm tỉ. Kế hoạch của Giáo Phận Trao đổi với những vị hữu trách tại Ṭa Giám Mục, chúng tôi ghi nhận kế hoạch có tính toàn bộ và lâu dài của giáo phận. Sau chuyến đi thăm các khu vực bị hư hại nặng nề nhất, Đức cha Giuse Châu Ngọc Tri đă ra một văn thư ngày 7/10, để thành lập ban Bái Ái Xă Hội của giáo phận, yêu cầu các giáo xứ gửi thông tin chính xác về những thiệt hại trong địa bàn của ḿnh, của bà con dù có đạo hay không. Một mẫu khai báo được các gia đ́nh điền vào với những chi tiết cụ thể về mức độ thiệt hại nhà cửa 40%, 70% hay 100%. Với sự kư nhận của ban mục vụ giáo xứ và cha sở, các bản khai này được gửi về TGM để tổng kết. Nhờ đó việc cứu trợ năm nay có vẻ được tiến hành cách bài bản hơn. Một phái đoàn muốn cứu trợ chỉ cần thông báo thời gian đến và số phần quà đă chuẩn bị, TGM sẽ bố trí người hướng dẫn phái đoàn về các giáo xứ, ưu tiên cho những vùng thiệt hại nặng hơn. Thế nhưng giáo phận muốn hỗ trợ những gia đ́nh nhà cửa sụp đổ hoàn toàn một cơ hội có căn nhà mới đủ sức đương đầu với băo tố tương tự, bằng kế hoạch hỗ trợ đổ kiềng và các cột bê tông, phần c̣n lại các gia đ́nh sẽ tự lo. Những ấn tượng khó quên. Dù không đi được nhiều, chuyến đi đă để lại trong chúng tôi những ấn tượng khó quên. Tại một vài giáo xứ như xứ Ḥa Khánh, đó là câu chuyện về các cha sở tạm quên việc nhà xứ hư hại, chấp nhận di tản và cư trú cũng như tiếp khách tại pḥng ăn, dành ưu tiên lo cho những mất mát của người dân. Đó là câu chuyện một số giáo dân tại giáo họ Đông Vinh, đội mưa đến sửa nhà thờ, dựng lại các v́ kèo mong manh, chỉ đủ để căng những tấm bạt cho bà con có thể tụ họp dâng lễ cầu kinh, dù chính nhà của họ đă bị sụp đổ. Đó là câu chuyện một linh mục, khi pḥng ngài bị hư mái, nước dột ngay trên giường ngủ, chỉ treo một tấm tôn lên trần để chuyển nước mưa ra khỏi pḥng. Sẽ khó mà quên được cảm xúc khi đứng trước đống gạch vụn hậu quả của cơn băo số 6, khi biết đó là căn nhà t́nh nghĩa do giáo xứ Thạch Nham xây dựng, là thành quả dành dụm của quỹ bác ái giáo xứ suốt một năm ṛng, và từng là món quà quư giá cho một gia đ́nh nghèo nhất xứ. Sẽ khó mà quên được cảm xúc khi chứng kiến những cây me hơn trăm tuổi của giáo xứ Trà Kiệu, bị đổ xuống ngả nghiêng. Cách đây không lâu, chỉ với một gốc me đổ ấy, Đức giám mục hiện nay đă biến thành bàn thờ tại trung tâm hành hương Đức Mẹ, và c̣n làm được hàng trăm chén dĩa dâng lễ, món quà ngài tặng quư khách hành hương ngày ngài đảm nhận giáo phận. Và sẽ khó mà quên được cảm xúc khi đứng trước những nén nhang vẫn nghi ngút cháy bên ḍng sông để tưởng nhớ hương hồn người đă khuất.
Đă gần bốn tuần lễ trôi qua với biết bao nỗ lực để hàn gắn những vết thương từ ngày tai họa ấy, Đà Nẵng lúc này vẫn c̣n đó những vết sẹo, c̣n cần đến sự quan tâm của mọi người. Đó là những công viên với những cây cổ thụ ngả nghiêng mỗi cây mỗi hướng. Đó là những bức tường dài đă đổ sụp chưa kịp xây dựng lại. Đó là những tấm biển quảng cáo chỉ c̣n trơ trọi chiếc khung sắt lạnh lùng. Đó là những tấm tôn lăng tử như vô t́nh, vẫn đong đưa uốn ḿnh trên một vài nhánh cây. Và nhất là những đoạn tường dài dọc bờ biển, xưa đây được ghép bằng đá xanh, nhưng sau tai họa được điền khuyết bằng những viên gạch bông vuông vắn nhưng lạc lơng… Theo tin mới nhất từ báo Tuổi Trẻ hôm nay 29-10-2006, băo Xangsane đă làm 76 người chết và mất tích, 532 người bị thương. Tổng thiệt hại của cả miền Trung là gần 10.400 tỉ đồng (trong đó Đà Nẵng gần 5.300 tỉ), hơn 24.000 ngôi nhà bị sập, trôi hoàn toàn, hàng ngh́n công tŕnh hạ tầng bị hư hỏng nặng. (TTCN trang 3) Giă từ Đà Nẵng về Sài G̣n, chúng tôi vẫn đem theo những ánh mắt xúc động và tri ân của những nạn nhân được nhận quà. Chúng tôi biết rơ sẽ phải cần gấp 2, 3 chục lần những món quà ấy mới đủ bù đắp nổi những ǵ họ mất mát. Thương lắm Đà Nẵng ơi, và xin hẹn ngày trở lại.
Sài G̣n ngày 29-10-2006 |
||||||||||||||||||||||||||||||