HOME

 
 

CỨU TRỢ TẠI GP. VINH, THÁNG 10.2009
 

Để gió cuốn đi !!!

Lm Giuse Đỗ Trung Thành OP

 

Tôi đặt chân đến Vinh ngày 20 tháng 10 năm 2009, bầu trời của Vinh hôm nay không được tươi sáng cho lắm, không khí có vẻ hơi ảm đạm mặc dù kim đồng hồ mới điểm 15 giờ. Có lẽ dư âm của trận băo lũ vừa qua vẫn c̣n chưa dứt cơn; vả lại, nghe văng vẳng đây đó người dân truyền tai nhau cho biết đang có cơn áp thấp nhiệt đới đang đổ bộ vào bờ biển phía đông miền Bắc Trung…

Vâng, băo th́ băo, lũ th́ lũ, nhưng đối với bà con miền Trung, chuyện sóng to gió lớn dường như đă trở thành quen thuộc như là “cơm tháng” – có người nói “có năm nào mà không rứa”… Đành phải vâng theo ư trời thôi…rên đường đi đến Toà Giám Mục Xă Đoài, quang cảnh thành phố Nghệ An, ngoài một số ngôi nhà mặt tiền và ở trung tâm th́ có vẻ bề thế và sang trọng, c̣n lại, đại đa số là những căn nhà xiêu quẹo, mái lá, mái tôn chắp vá để che chắn tạm bợ khi nắng khi mưa để sống trọn kiếp người … “Sống cảnh nghèo nàn thiếu thốn như rứa rồi cũng quen, có “răng mô” (sao đâu) - một người dân nói thế.


Cha Thư kư Ṭa Giám Mục

Đất đai miền Trung, không như miền Nam được thiên nhiên ưu đăi, toàn là sỏi đá và đất khô cằn, cỏ hoang thi nhau mọc um tùm… Trồng cấy ǵ để mà kiếm cái ăn sống qua ngày cũng không phải là chuyện khả thi đối với bà c̣n ở “vùng ni”... Chẳng trách ǵ, nhiều chị em, những cô gái, những người vợ, những phụ nữ Nghệ an Hà Tĩnh đă đi sang xứ người (Đài Loan, Hàn Quốc) để làm “Osin”, kiếm chút tài chánh gởi về nuôi sống gia đ́nh, chồng con… Đó là một vấn đề đang được đặt ra và là mối bận tâm cho giáo hội tại Vinh trong hoạt động Mục Vụ Gia Đ́nh.

Hiện nay có hai linh mục Đaminh đang phục vụ tại giáo phận là Gioan Nguyễn Khắc Tuấn và An-tôn Hồ Hữu Thông. Tại Toà giám mục Xă Đoài, tôi và cha Thông được cha Thư Kư toà giám mục Antôn Phạm Đ́nh Phùng đón tiếp, ngài đưa chúng tôi đến gặp Đức Giám mục Phaolô Maria Cao Đ́nh Thuyên.

Đức Cha tuổi đă cao, 84 tuổi, nhưng Chúa ban cho ngài sự nhanh nhẹn, nụ cười tươi, đặc biệt là trí tuệ rất c̣n minh mẫn - đó là điều ai cũng cảm nhận được khi được tiếp xúc và tṛ chuyện với Đức Cha. Tranh thủ cơ hội, chúng tôi hỏi thăm và bày tỏ ḷng thánh phục trước sự đoàn kết của toàn thể giáo phận trong biến cố gần đây.

Sau đó, chúng tôi đă trao tận tay Đức Cha “ngân khoản sẻ chia lúc hoạn nạn” của Tỉnh ḍng và giáo xứ Đaminh qua sự ủy thác của cha Phanxicô X. Đào Trung Hiệu, trưởng ban Bác ái xă hội Tỉnh Ḍng, cũng là cha Bề Trên chánh xứ Ba chuông. Một chút tấm ḷng sẻ chia, cũng như sự liên đới của Tỉnh Ḍng đối với đồng bào giáo phận Vinh trong đợt băo lũ vừa qua…

Để được tiếp xúc gặp gỡ thực tế, Đức Cha đă cho phép anh em chúng tôi đến thăm một số gia đ́nh nghèo khổ và bị thiệt hại nặng nề đáng kể trong đợt băo lũ vừa qua đang cần được hỗ trợ cách thiết thực… Tôi cùng với cha Thông đă đến thăm và trao quà cho từng gia đ́nh các ông bà anh chị em này … Chúng tôi cảm nhận được những nụ cười rạng rỡ cách sung sướng và hạnh phúc của họ v́ được Đức Cha cũng như quí cha quan tâm và yêu thương đến tận nhà thăm hỏi và tặng quà… Tạ ơn Chúa v́ Chúa luôn yêu thương những người “nghèo” như chúng con…

Có thể nói, Đức Giêsu – Con Thiên Chúa đă cất công từ trời cao đến trần gian chỉ để dạy cho con người trong cuộc sống chung cần có một TẤM L̉NG, và Ngài đă sống với con người bằng một TẤM L̉NG đó một cách tuyệt vời nhất, đích thực nhất, khi trao ban chính mạng sống của ḿnh cho nhân loại.

Và, có lẽ, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng cảm được điều này khi ông viết bài hát “Để gió cuốn đi. Có thể những nỗ lực nhỏ bé của chúng ta cũng chỉ là “để gió cuốn đi…, để nước cuốn trôi” nhưng “sống trong đời sống cần có một tấm ḷng…”