HOME

 
 

 

Cảm Nhận Sau Chuyến Đi

CTXH Cao Nguyên tháng 05.2009

 

 

Đă lâu lắm rồi tôi chỉ biết sống vun vén cho bản thân, chỉ muốn sống cho riêng ḿnh, muốn “t́m một con đường, t́m một lối đi riêng”. Tôi cứ đi hoài t́m hoài để rồi chợt nhận ra cuộc đời vốn chỉ là “Một cơi đi về !”

Thế nhưng có một chuyến đi làm ḷng tôi vốn cứng ngắc nguội lạnh chợt rung lên bối rối ! Có một chuyến đi để tôi cảm thấy “hạnh phúc ngọt ngào như hoa cỏ”. Chuyến đi ấy làm trái tim tôi mềm hơn và dịu dàng hơn !

Bắt đầu lúc 2h sáng ngày 14/05 tôi đến với cộng đoàn giáo xứ Đa Minh - Ba Chuông. Đó là cái hẹn đầu tiên và là buổi gặp gỡ đầu tiên của tôi với đoàn từ thiện. Chiếc xe đưa tôi cùng mọi người lên với xứ núi Pleiku-Kontum, đến với những buôm làng, thôn xóm, những gia đ́nh phong cùi nghèo khó.

Họ sống ở một thế giới biệt lập, một thế giới hoàn toàn đối nghịch với thế giới mà tôi đang “tồn tại” : Mọi thứ tôi nh́n thấy, cảm nhận, lắng nghe được hoàn toàn trái nghịch với nơi tôi đang sống và làm việc. Cảnh vật không ồn ào náo động nhưng trầm mặc, an b́nh. Cuộc sống giản dị, đơn sơ nghèo khó không sa hoa phù phiếm. Âm thanh, giọng nói tiếng cười bẽn lẽn, trong veo, ánh mắt trong trẻo đẹp tinh tuyền như những giọt sương mai. T́nh yêu thương chan ḥa và nếp sống sẻ chia của người dân làm ḷng tôi tan biến đi những đam mê tầm thường, tiền tài danh vọng… Đôi bàn tay nhỏ nhắn và gương mặt hốc hác gầy guộc lấm lem bùn đất cũng khiến tim tôi rung lên và chợt nhận ra các em bé ấy sao mà đẹp tuyệt vời đến như thế ?

Nói là chuyến đi công tác từ thiện nhưng sao tôi lại thấy chính ḿnh đang rất nghèo nàn và đang giơ tay lên đón nhận những tấm chân t́nh mộc mạc. Tôi muốn ôm về cho ḿnh tinh thần, tấm ḷng nhân ái của các soeur, những người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng lại có một t́nh yêu bao la như biển cả, trái tim sâu thăm thẳm như đại dương. Có một con đường và một lối đi đẹp như thế sao tôi vẫn lặng lẽ quay đầu về và không dám lựa chọn ?

Băng qua núi đồi tôi được đến viếng Đức Mẹ Măngđen, đứng dưới chân Đức Mẹ tôi tha thiết nguyện xin Mẹ hăy chia sẻ bớt cho tôi trái tim dịu hiền của Mẹ, xin cho t́nh yêu của Mẹ lan tỏa trong trái tim tôi” Cho tôi được biến đổi tâm hồn thành một người mới”

10 tối ngày 16/05 chuyến xe về đến giáo xứ (Đa Minh) Ba Chuông, trở về với cuộc sống hằng ngày nhưng ḷng tôi vẫn c̣n xôn xao, rộn ră.

Cuối cùng tôi xin mượn lời nhà thơ Tố Hữu để diễn tả lại tâm hồn của ḿnh sau một chuyến đi :

“Ngày ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lư chiếu qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim”

Gia Đ́nh Truyền Tin xin cảm ơn Cha bề trên chánh xứ Đa Minh Ba chuông, quỹ T́nh Thương Canada, Các Bà Mẹ Công Giáo Và Quư Ân Nhân đă đồng Hành cùng chúng con

Xin Thiên Chúa luôn đổ tràn đầy thánh ân của xuống trên quư Cha, Quư Ân Nhân để các ngài luôn cùng sánh bước với Gia D́nh Truyền Tin Làm xứ vụ Tông Đồ Mà chúa đă trao.