Back

 
 

 

Cuộc Sống Mến Thương 

Giới Trẻ Gx. Chính Ṭa Đà Nẵng

Ngày 08/03/2008

Gặp gỡ và giao lưu văn nghệ

Vào ngày 8 tháng 3,2008, trời mưa nhẹ, đường phố Đà Nẵng tràn ngập những cánh hoa đủ sắc màu nhân kỷ niệm ngày Quốc tế Phụ nữ, chúng tôi, Giới trẻ Giáo xứ Chính Ṭa Đà Nẵng, trên những con ngựa sắt với những phần quả khiêm tốn, đến trung tâm Bảo trợ Xă hội, Đà Sơn, Ḥa Khánh, nơi tập trung 250 người, là những thành phần vô gia cư, không nơi nương tựa,… trong chiến dịch “Năm Không” của thành phố. Nơi đây, có đủ mọi thành phần, từ những con người bất hạnh v́ gia cảnh khó khăn, những mảnh đời âm thầm sống những ngày tháng cuối đời khi bên cạnh không có lấy một người thân thích, những em nhỏ sống lây lất với căn bệnh hiểm nghèo, có cả những mầm sống trẻ thơ không ai thừa nhận, tất cả họ đang sống, làm việc, trong những điều kiện vật chất thiếu trước hụt sau, và trông mong vào những tấm ḷng hảo tâm của xă hội.

Trung Tâm Bảo Trợ Đà Nẵng

Cha Trần Văn Việt OP

Lắng nghe tâm sự...

Những người già neo đơn

Đa số các cháu được nhặt về...

Vừa bước vào cổng, Anh Linh, người phụ trách Trung tâm, tay bắt mặt mừng, đón chào bằng một nụ cười dễ mến, và dẫn chúng tôi vào Hội trường. Ở đây, đă có những cụ ông, cụ bà khập khiễng bước cao bước thấp len vào từng hàng ghế ngồi bên cạnh những anh chị thanh niên với những di chứng bệnh tật nào đó; ở những hàng ghế đầu là những em nhỏ áo quần xốc xếch, vô tư đùa giỡn và vui vẻ đón chào chúng tôi. Nh́n mọi người mà chúng tôi cảm thấy chạnh ḷng cho số phận của họ: “Do không ổn định về tinh thần và trí óc, nhiều lúc tỉnh th́ làm việc b́nh thường, có đôi lúc tôi không giữ được bản thân, quậy phá lung tung, làm khổ cả gia đ́nh nên tôi phải vào đây để chữa trị”. Anh Bê tâm sự. Những mảnh đời éo le, khốn khổ cả vật chất lẫn tinh thần. Có những ông bà bị con cái bỏ bê, khi về già phải vào đây, sống những ngày sau cùng, làm bạn với những người cùng cảnh ngộ. Tội nghiệp nhất là các em nhỏ, với những đôi mắt hồn nhiên và vô tư: “Ai học buổi sáng th́ buổi chiều đi bán một số thứ như chổi, tăm… và ngược lại”, với giọng Quăng Nam đặc sệt, em Nhàn tâm sự.

Phần giao lưu văn nghệ thật sự làm sống động vui nhộn cho cả Hội trường. Tiết mục song ca “Anh chàng đẹp trai”, những tràng pháo tay hưởng ứng theo nhịp, hai em nhỏ đă nhiệt t́nh trổ tài hết ḿnh. Cả hội trường dường như vang lên bởi những tiếng vỗ tay. Có cả tiết mục làm thơ của anh chàng sôi nổi, với giọng ngâm thật khó tả, làm cho mọi người vừa cười vừa thán phục. Có cụ già móm mén cũng lững thững đi lên ca vài câu vọng cổ giúp vui. Các bạn thanh niên góp vui bằng những tiết mục múa tập thể trong bầu khí ḥa đồng với nhau.

Đến giờ cơm trưa, theo chân anh Linh, chúng tôi đến thăm và trao quà các cụ ông cụ bà nằm hoặc ngồi một chỗ, hay đi xe lăn. Một đôi lời hỏi thăm, vài cử chỉ thân ái bắt tay chào đón dường như cũng đủ làm cho cả chủ lẫn khách thông hiểu được tâm trạng của nhau. Bữa ăn của các cụ thật đạm bạc v́ Chính phủ trợ cấp cho mỗi nhân khẩu ở đây chỉ có 140 ngàn/tháng. Nhu cầu thiết yếu hằng ngày phần lớn chỉ trông mong vào ḷng hảo tâm của mọi người.

Rời khỏi pḥng các cụ, đến thăm một căn pḥng rộng khoảng 25 – 30m2, nơi tập trung các em sơ sinh, lúc nào cũng ồn ào tiếng trẻ con, bé th́ cười, bé th́ ngủ, bé th́ ăn… trông các cháu rất kháu khỉnh. Chị M. nói : Pḥng này c̣n gọi là pḥng mồ côi v́ những bé ở đây đều được nhặt trước cổng trung tâm, hay được đưa về từ các bệnh viện trong thành phố.

Chắc hẳn, cuộc sống sẽ rất nhiều hoàn khó khăn cho những đứa trẻ này khi chúng được nuôi dưỡng trong môi trường này. May mà c̣n có những tấm ḷng yêu thương trẻ con, coi những đứa trẻ này như con của ḿnh: “Các cháu đă bị bỏ rơi mà ḿnh thấy như vậy mà c̣n bỏ rơi nữa thật là tội nghiệp” Chị M. tâm sự.

Chia tay chúng tôi, anh Linh cảm động và cám ơn và mong rằng gặp lại chúng tôi. Rời khỏi trung tâm, chúng tôi thầm ước sẽ gặp lại thêm lần nữa để xem các em bé lớn lên và đem lại nhiều niềm vui cho cụ ông, cụ bà.

Lạy Chúa,  cuộc sống của chúng con thật b́nh an trong tay Chúa, chúng con thật hạnh phúc khi được Chúa bảo trợ và giữ ǵn chúng con tránh xa tội lỗi. Xin Ngài hăy luôn ở bên con, chăm sóc để chúng con nhận thấy Ngài luôn sánh bước cùng con trong cuộc sống.

Một thanh niên Giáo xứ Chính Ṭa Đà Nẵng