Back

 
 

GIA Đ̀NH TRUYỀN TIN

 

Trung thu với trẻ em vùng xa
Giáo xứ Bông Trang

Sĩ Lưu op

Hằng năm, cứ mỗi dịp trung thu về, Gia Đ́nh Truyền Tin chúng tôi tin thường có những chuyến đi chia sẻ niềm vui cho các em thiếu nhi tại các nơi vùng sâu vùng xa. Năm nay, chúng tôi chọn giáo họ Bông Trang, một giáo họ nghèo nằm ở vùng sân, thuộc giáo phận Bà Rịa Vũng Tàu.
 

Khoảng 12 giờ trưa ngày 13/9/2008, tức nhằm ngày 14 Tết Trung Thu, nhóm chúng tôi gồm 9 người (ba thuộc Gia đ́nh Truyền tin, bốn t́nh nguyện viên và hai thầy Ḍng Đaminh) tất bật chuẩn bị cho chuyến đi này. Đến khoảng 13 giờ mọi thứ đă sẵn sàng, xe bắt đầu lăn bánh trong tiếng nói cười nô nức của các thành viên trong đoàn.

Trên đường đến giáo họ Bông Trang, chúng tôi c̣n ghé thăm viện cô nhi Thiên B́nh, với ư định cùng vui Trung Thu với các em. Rất tiếc, các em c̣n đang rất mệt v́ vừa mới trải qua một buổi dă ngoại và vừa ngủ trưa dậy, nên chúng tôi không muốn các em phải mệt thêm. Chúng tôi quyết định phát quà luôn sau dăm ba câu chuyện thăm hỏi động viên các em ; rồi sau đó tiếp tục lên đường.

Trước giờ hội chợ

Một hai ba ... vui

Gian hàng câu cá

Mất khoảng gần ba giờ đồng hồ, xe chúng tôi có mặt tại nhà xứ Bông Trang, trong sự tiếp đón nồng hậu của cha sở giáo họ Bông Trang, cha Giuse Nguyễn Hữu Thập, op., thầy Đaminh Vũ Văn Lợi, op. và các bác trong Ban Hành giáo. Lúc này đă là 4 giờ 30, gần đến giờ cử hành thánh lễ, nên trong khuôn viên nhà xứ cũng lác đác vài nhóm thiếu nhi đang vui đùa tại đây.

Sau một vài lời chào hỏi cha xứ cùng mọi người, chúng tôi được cha xứ cho ăn sớm và bắt tay vào việc chuẩn bị để kịp giúp vui Trung thu cho các em ngay sau khi thánh lễ kết thúc.

Giờ đă điểm. Để tạo bầu khí vui tươi phấn khởi cũng như đảm bảo phần quà đến tận tay từng em một, chúng tôi tổ chức phát quà cho các em ngay trong nguyện đường, mỗi em được một chiếc bánh trung thu, hai quyển tập, một cây viết và các phiếu chơi hội chợ.

Nhận được phần quà trong tay, các em nô nức lao vào cuộc chơi khiến chúng tôi phải chật vật mới đáp ứng được ḷng mong mỏi của các em. Tuy nhiên, điều đáng khen là các em thiếu nhi ở đây rất đơn sơ, hồn nhiên ngoan ngoăn làm chúng tôi phần đặt thấy mủi ḷng và thầm tạ ơn Chúa. Bởi lẽ, “nếu Chúa không gửi những ân nhân tài trợ cho chúng con, th́ dù chúng tôi có cố gắng mấy đi chăng nữa cũng khó có thể làm cho những khuôn mặt thơ ngây hồn nhiên kia rạng rỡ tiếng cười như vậy”. Tạ ơn Thiên Chúa đă gửi những ân nhân đến cho chúng con cách này cách khác, và đặc biệt là cha đặc trách Bác ái Xă hội, người đă đóng góp phần lớn tài chánh cho chuyến đi này.

Cuộc vui kéo dài hơn hai giờ đồng hồ, chúng tôi, ai nấy đều mệt lử người nhưng trong ḷng lại cảm thấy vui vui, v́ ít ra đă có một ngày, một công việc ư nghĩa trong cuộc đời. Một lần nữa cám ơn Thiên Chúa, các vị ân nhân và cha chánh xứ Bông Trang đă cho chúng tôi cơ hội để đem niềm vui và tiếng cười đến cho các em thiếu nhi.

Sĩ Lưu op