Back

 
 

 

CẢM NHẬN
Từ Chuyến hành Tŕnh Đến Vùng Lũ

Jos. Đỗ trung thành, op.

Được cha đặc trách BAXH tỉnh ḍng, cha PX Đào Trung Hiệu ủy thác, tôi cảm thấy vinh dự với sứ vụ đem “tấm ḷng” của Tỉnh ḍng và các ân nhân, đến yểm trợ, sẻ chia, và hỗ trợ anh chị em vùng Thanh - Nghệ, vừa trải qua những thiên tai lũ lụt lớn gây thiệt hại lớn về người, mùa màng và của cải nhà cửa…

Như cổ nhân đă nói : “Tay đứt ruột mềm”. Làm sao chúng ta có thể b́nh chân như vại trước nỗi khổ của anh em. Được đến thăm và trao quà tận tay cho bà con vùng lũ, có thể nói với bản thân tôi, một cơ hội t́m được những cảm nghiệm sâu xa, được nh́n tận mắt và chạm tận tay những mảnh đời của anh em ḿnh. Đến với anh em tôi đó, nhiều người c̣n quá nghèo, và quá khổ.

Cụ vẫn say mê sách vở

Tên tuổi và danh sách

Lênh đênh sông nước

Có thể đối với bà con vùng lũ lụt, trước những thiệt hại họ gánh chịu, th́ món quà một vài trăm ngàn chẳng đáng là bao, nhưng đó là món quà thiết thực và quí giá, thiết thực trong hoàn cảnh nhiều gia đ́nh mới bị trắng tay, và quư giá v́ t́nh nghĩa đồng bào, giá trị tinh thần vốn quan trọng hơn giá trị vật chất.

Chắc khó có thể quên được h́nh ảnh một cụ già neo đơn đă ngoài 80 tuổi, hằng ngày sống trong căn nhà vỏn vẹn độ hai mét vuông, nói đúng hơn trong một túp lều, được che chắn bằng ít miếng ván và tôn vụn … Cửa căn nhà của cụ là một tấm vải nilon cũ mèm và rách nát ; bên trong túp lều ấy bóng tối bao phủ chỉ thấy lờ mờ những vật dụng “cũ rích” xung quanh chiếc giường ọp ẹp - xiêu quẹo mà cụ vẫn dùng để ngă lưng ngủ nghỉ và đọc sách, những tờ báo và sách cũ cụ xin được dâu đó. Nghèo thế nhưng khi tiếp xúc, mọi người đều cảm thấy nơi cụ một niềm vui an b́nh, hiền hậu, và đặc biệt là niềm vui trí thức qua sách báo…

Cũng thế, chắc khó mà quên được h́nh ảnh, những gia đ́nh khu thuyền chài, khi đến thăm “nhà” của họ, nơi họ sinh hoạt nấu nướng, cơm nước, ngủ nghỉ và tiếp khách… tất cả đều diễn ra trên chiếc “thuyền câu bé tẻo teo”. Không có điều kiện để lên đất liền, bao nhiêu năm họ lênh đênh trên sông nước, rầy đây mai đó. Rồi những cô bé cậu bé xinh xắn nhưng bại liệt hoặc mắc bệnh “đao”, phải chui rúc suốt ngày trong những căn buồng tối tăm chật chội. Thương quá “khúc ruột miền Trung” v,v…

Tại Toà Giám Mục Thanh hoá :

Dùng cơm tối tại Toà Giám Mục, chúng tôi được biết nhiều hơn về t́nh h́nh của giáo phận. Trong những ngày tháng qua, đức giám mục Thanh Hoá, đức cha Giuse Nguyễn Chí Linh đă vất vả biết bao trong việc chỉ đạo cứu trợ đồng bào vùng lũ. Chính ngài đích thân đi tặng quà cho bà con tại nhiều nơi, nhất là những nơi xa xôi hẻo lánh.

Tại đây chúng tôi cảm nhận được mối tương quan gần gũi, thân mật và gia đ́nh giữa đức cha với các cha và các chủng sinh, cảm mến phong thái b́nh dị và hiền hoà của đức cha Giuse ! Hiện nay ngoài một số linh mục, có đến 45 chủng sinh của chủng viện Lê Bảo Tịnh đang trọ học tại đây, đem đến cho ṭa giám mục xứ Thanh một bầu khi ấm cúng, vui tươi và trẻ trung …

Đức Giám Mục Thanh Hóa

Cha Toàn Ngọc Sơn - TH

Về giáo hội tại vùng Thanh Nghệ

 

Nói chung, đời sống anh chị em giáo dân tại Thanh Nghệ, không những túng thiếu về mặt vật chất nhưng cả về mặt tinh thần, bởi số linh mục c̣n ít, nên một linh mục phải coi sóc nhiều giáo xứ kèm thêm một số giáo họ, nên không đủ giờ để có những nhiều hoạt động mục vụ phong phú. Chính v́ vậy, tu sĩ thuộc các ḍng khác nhau hiện diện tại đây, nếu có sáng kiến và ḷng hăng say tông đồ th́ không thiếu việc để phục vụ.

Mối tương quan giữa chính quyền địa phương với các sinh hoạt và hoạt động của các giáo xứ tại những vùng này xem ra khá tốt đẹp. Gần đây, khi Ḍng bắt đầu có cộng đoàn tại đây, nên chúng ta cần phải làm quen với cảm giác “nhà ḿnh” tại vùng Thanh – Nghệ này. Dầu sao không thể nghi ngờ về tinh thần đạo của bà con nơi đây rất sốt sắng và sùng mộ… họ quư các cha các thày, mến khách và khát vọng cầu tiến.

Một vài cảm nghĩ tản mạn về chuyến đi.

(Jos Đỗ Trung Thành op)