Thơ: Hoan khúc Thánh Tâm

 

Thơ: Hoan khúc Thánh TâmHoan khúc Thánh Tâm

 

Ôi Thánh Tâm nhân ái dường bao!
Phận con tro bụi đáng chi nào

Tình sâu hơn biển Người đoái đến

Ngàn đời hoa mọn hát cao rao.

 

Ôi tình yêu Chúa thật thẳm sâu!

Thiên thu vạn kiếp sáng nhiệm mầu

Tù nhân trọng tội Ngài ân xá

Lưu danh nhân hậu mãi ngàn sau.

 

Ôi trái tim lân tuất muôn đời!

Dìm con ngây ngất đỉnh chơi vơi

Hồn no hoan lạc say hạnh phúc

Vạn kỉ tung hô chẳng tiếc lời.

 

Giê-su tình ái trái tim con!

Người yêu hồn nhỏ đến mỏi mòn

Hành khuất gõ lòng ai van vỉ

Giá máu ngàn năm đỏ hơn son.

 

Ôi Chiên Thiên Chúa ở Giết-xi!

Tình yêu nhân thế có là gì,

Bao năm Chúa gọi còn say ngủ

Người tìm an ủi để mà chi?!

 

Ôi kìa sao Người mãi cô đơn!

Vườn yêu máu giọt đẫm từng cơn

Rừng dầu ngày ấy giờ hoang vắng

 

Hai mươi thế kỉ có gì hơn!
Ôi Chúa sao Ngài vẫn làm ngơ!

Mặc con lạc bước, Chúa mãi chờ

Dang tay đón đợi hồn con trẻ

Bóng tăm chim cá cứ mịt mờ …

 

Ôi sao lòng Chúa quá từ nhân!

Tội con chẳng chấp biết bao lần

Nuôi con dạt dào tình Thánh Thể

Lời thiêng soi lối bước hồng trần.

 

Chúa ơi! Kính cẩn con khấn đầu

Tôn thờ cảm kích viết thành câu

Lời thơ chan chứa tình thơ dại

Ca khen tình Chúa quá nhiệm mầu.

 

Sấp hồn dâng lễ kính Thánh Tâm

Trăm yêu chẳng đáp được một phần

Xin đem luyến ái lòng hoa mọn

Muôn đời hoan hát khúc tri ân.

Tình Yêu Hoa Cỏ – Lễ Thánh Tâm 18.6.04

Trả lời