Chúa Giê-su, trước cuộc thương khó, Ngài đã run sợ đến đổ mồ hôi máu. Nhưng Ngài chiến thắng nỗi sợ của cái chết bằng tình yêu với Chúa Cha và với nhân loại. Cái chết ấy mãi mãi không ngăn cản được tình yêu của Đức Giê-su. Chiến thắng sự chết là thế đó! Tình yêu đã thắng tử thần là thế đó!
“Chúa đã Phục Sinh” Với chúng ta hôm nay, đó là một niềm tin “bất biến”. Trong Thánh Lễ Chúa Nhật mỗi tuần, chúng ta tuyên xưng rằng: Đức Giê-su – “Ngày thứ ba Người sống lại như lời Thánh Kinh.”
Thiên Chúa là Đấng chậm giận. Đức Kitô đã thể hiện sự kiên nhẫn ngay chính trong cuộc Khổ nạn của Người. Còn chúng ta thì sao? Có ai trong chúng ta chưa từng thiếu kiên nhẫn, dù là với Thiên Chúa, với chính mình, và với người khác? Có ai trong chúng ta chưa từng cảm thấy hối hận vì mình mất kiên nhẫn ngay cả khi có lý do chính đáng? Và có ai trong chúng ta chưa từng trải nghiệm rằng, kiên nhẫn thực sự là một thách đố, và nhiều khi, không phải cứ theo sức mình, mà chúng ta có thể giữ được sự kiên nhẫn trong mọi cảnh huống cuộc sống?
Chúng ta biết Đức Giêsu là người thật việc thật, một nhân vật lịch sử chứ không phải là một nhân vật hư cấu. Tuy nhiên, Người không phải chỉ là một người bình thường, cũng không phải chỉ là một vĩ nhân, mà còn vượt trên tự nhiên, vượt trên lịch sử.
Lạy Chúa, xin giúp con dám nói lên sự thật trước kẻ mạnh, và đừng nói dối để được kẻ yếu tán thưởng.Nếu Chúa cho con tiền bạc, xin đừng lấy đi hạnh phúc c ủa con. Và nếu Chúa cho con sức mạnh, xin đừng lấy đi khả năng lý luận của con.
Đức Giê-su đã trỗi dậy từ cõi chết. Biến cố này được tác giả các sách Tin Mừng cho biết là đã xảy ra vào “ngày thứ nhất trong tuần”.
Mỗi người trong cuộc sống này đều nhận được những kịch bản khác nhau. Có người bình thường, có người nồng nhiệt, có người khóc, có người cười. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa chúng ta vẫn phải diễn xuất tốt nhất có thể cho tới khi hạ màn.
Tin Mừng mùa Phục sinh cho ta biết những cuộc gặp gỡ với Chúa Giê-su Phục sinh đã làm cho nhiều nhân vật được biến đổi cuộc đời. Từ một Phê-rô hèn nhát, sợ hãi, chối Chúa ba lần (Mt 26, 35; Mc 14, 29-31; Lc 22, 33; Ga13, 37-38) đến một con người can đảm, có trách nhiệm, trở thành người được Chúa Giê-su tin tưởng đặt làm tông đồ cả lãnh đạo Giáo hội chỉ với ba lần hỏi, “Anh có yêu mến Thầy không?” Sự chân thành, khiêm tốn của Phê-rô đã làm Chúa cảm kích, trao cho ông trở thành người “chăm sóc chiên của Thầy” (Ga 21,15-19).