Mẹ Ơi! Con Sai Rồi

 

Mẹ Ơi! Con Sai Rồi

Mẹ Ơi! Con Sai RồiHôm nay, con nhìn thấy nước mắt mẹ, con thấy lòng thật đau. Sinh con ra 18 năm trời, con chưa làm được gì báo hiếu với mẹ vậy mà làm cho mẹ buồn. Thật sự lòng con cũng đau đơn lắm. Con yêu mẹ rất nhiều nhưng tại sao con cũng không hiểu con hay làm mẹ buồn đến thế. Khi mẹ khóc, mẹ biết không, con muốn ôm trầm lấy mẹ mà nói lời xin lỗi, nhưng con lại không đủ can đảm, con ngoảnh mặt ra đi với nước mắt nuốt vào trong tim. Tim con đau đớn cất lên nghẹn ngào “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm”.

Nước mắt mẹ rơi, lòng con nặng trĩu, mẹ biết không, con mong ước một ngày đứa con trai bất hiểu này có thể làm một điều gì đó cho mẹ vui vậy mà không được. Con bất hiếu quá mẹ ơi ! Ánh mắt mẹ buồn, đôi mắt mẹ long lanh như muốn nói với con mẹ cũng yêu con lắmnhưng con lại không dám cảm nhận, con đã sai khi chọn con đương ra đi khi con còn quá nhỏ. Mẹ ơi, con biết lúc ấy đôi bàn tay mẹ muốn dang rộng đôi tay đón con vào lòng.

Mẹ ơi, cả cuộc đời mẹ đã vất vả vì con rồi, hôm nay khi đi ra khỏi nhà, bước chân vào đường đời, ai sẽ nâng niu từng bước chân con đi đây. Con nhớ mẹ và yêu mẹ nhiều lắm, con chỉ trách ông trời tại sao làm cho con không nghe lời mẹ để giờ đây khi sắp mất mẹ, con cóc cảm giác đau đớn lắm. Con đau khi thấy nỗi đau trong mẹ, con đã không làm tròn được bổn phận của một người làm con.

Hôm nay, bầu trời thật trong xanh như lòng mẹ, nắng vàng như bờ vai cho con dựa vào lòng. Nhưng mẹ ơi, mẹ đừng khóc nhé, con sẽ khóc thay mẹ, con biết nếu bây giờ có một chỗ nào không có một ai con sẽ gào thật to, con yêu mẹ lắm, mẹ có biết mẹ là tất cả của con không. Mẹ tảo tần nuôi con vậy mà thật sự con chắc đã sai rồi. Đôi khi con muốn bên mẹ, ôm mẹ, muốn nắm lấy đôi bàn tay mẹ đã chịu nhiều nắng mưa, muốn thấy những vết nhăn và những sợ tóc bạc trên đầu mẹ. Giá như, và giá như con không phải là đứa còn bảo thủ, thích chơi bời và nhất là nghe lời mẹ thì chắc là mọi chuyện đã khác rồi mẹ nhỉ!

Xa mẹ, con buồn lắm, không biết giờ này mẹ đã ăn cơm chưa, mẹ đã đón em đi học về chưa, và tối nay mẹ có phải thức đêm để trông ngóng con không. Con đang khóc, khóc vì thương mẹ quá, nhưng gì mà mẹ làm cho con, thật sự mãi đến hôm nay con mới hiểu. Con quá ngây thơ khi nghĩ có 1 ai đó có thể cho con niềm vui trong khi bản thân con lại không làm cho mẹ vui được. Mẹ ơi, con yêu mẹ lăm, con yêu mẹ rất nhiều, nếu như một ngày nào đó con mất mẹ thật thì sao nhỉ, con sợ, con sợ lắm mẹ à.

Con lúc nào cũng thế, lúc nào cũng theo ý mình, từ hồi lớp 9 đến giờ, chắc mẹ cũng mất nhiều nước mắt vì con lắm !. Những giọt nước mắt thể hiện trên đôi bài tay đã hao gầy vì nắng mưa,vì những lần con đi học muôn mẹ vẫn phần cơm…………. nhưng giờ thì đã hết thật rồi…… Con trương thành và kéo theo nhưng nông nổi thường bộc phát, con đã làm cho mẹ quá khổ, bây giờ con chỉ muốn được ôm mẹ, được khóc thay mẹ, thật sự con không ngờ con đã làm mẹ buồn đến thế. Mẹ ơi, thời gian có thể làm mẹ già đi một phần nào đó, nhưng đối với con, mẹ mãi là người đẹp nhất vì mẹ là bà tiên ru con trong nhưng giấc ngủ, là một người bạn khi con cần tâm sự và luôn là một bóng mát cho chở cho con trong nhưng khi con cô đơn tuyệt vọng. Xa mẹ rồi, con cảm thấy chênh vênh quá, con muốn được thay đổi nhưng thời gian và cuộc sống lại không cho con làm thế……….. Con đã sai rồi

thanh tâm

 

.

Trả lời