Huynh đoàn Kitô Vua tĩnh tâm mừng Bổn mạng


Huynh đoàn khuyết tật Ki-tô Vua
Chuẩn bị mừng Lễ bổn mạng

 

Điểm dừng

Huynh đoàn Kitô Vua tĩnh tâm mừng Bổn mạngCòn hơn một tháng nữa mới đến ngày lễ Chúa Ki-tô Vua, bổn mạng của Huynh đoàn chúng tôi, nhưng sáng ngày 14.10.2012 anh chị em trong Huynh đoàn đã có một buổi tĩnh tâm để chuẩn bị cho ngày lễ.

Thầy Đồng hành Giu-se Đinh Văn Hán, OP. đã tạo điều kiện cho chúng tôi có dịp gặp gỡ, và được nghe thầy Đa Minh Vũ Minh Tuấn, OP. chia sẻ về chủ đề “ĐIỂM DỪNG”. Thầy phó tế đã chỉ ra cho chúng tôi thấy những vướng mắc, mà con người của thời đại hôm nay đang phải đối đầu. Con người cứ mải miết chạy theo sự tiến bộ không ngừng của các sản phẩm công nghệ mới, như có một ma lực nào đó đang truy đuổi. Con người bị cuốn hút theo cuộc sống, đến nỗi ít có thời gian để nhìn lại bản thân, và trở nên mệt mỏi trước cuộc sống từng ngày. Vì thế, con người cần phải có điểm dừng, thầy nói tiếp:

“Chúng ta dừng lại để có thể bứt mình ra khỏi vòng xoáy của cuộc sống đang bộn bề chung quanh. Điểm dừng của mỗi người sẽ không giống nhau, mỗi người sẽ có những điểm dừng của riêng mình. Điều quan trọng là mỗi người phải biết tìm cho mình một điểm dừng. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong chúng ta biết dừng lại, để có thể nhận ra ân sủng của Thiên Chúa đang ở với mình. Chúng ta dừng lại để có thời gian nghĩ đến Chúa, nghĩ đến nhau nhiều hơn. Từ đó, chúng ta có thể đem những ân sủng mà chúng ta đã lãnh nhận ra chia sẻ cho nhau, để ân sủng của Chúa trở nên dồi dào và được nhân rộng ra chung quanh. Có như vậy, mỗi người chúng ta mới có thể thoát ra khỏi vòng xoáy của cuộc sống bộn bề chung quanh mình”.

Liền sau đó, thầy Minh Tuấn, OP. đặt trước chúng tôi một vấn đề khá nan giải đối với cư dân thành phố hôm nay. Đó là tình trạng, nhiều người gặp hoạn nạn bị bỏ rơi giữa đường. Họ bị bỏ mặc trong cơn nguy biến một cách lạnh lùng, trước những cặp mắt e ngại của người đi đường. Tại sao lại có những tình trạng như thế xảy ra? Bởi đã có một vài vị ân nhân tốt bụng giúp đỡ người bị nạn, rốt cục lại trở thành nạn nhân của vụ việc.

Chẳng hạn, anh tài xế một mình lái chiếc xe lam của mình chạy trên đường vắng, anh gặp một người bị đụng xe đang trong tình trạng nguy kịch, thủ phạm có lẽ đã cao chạy xa bay… Anh này một mình chở nạn nhân đến bệnh viện cấp cứu, rốt cục phải ngồi tù chỉ vì không thể tìm được ai là người đã gây ra tai nạn. Chuyện thầy kể ra gần như ai cũng biết, song chẳng có mấy người dám mạnh dạn trả lời câu hỏi của thầy: “Nếu các anh chị gặp một người bị hoạn nạn giữa đường, các anh chị sẽ làm gì để giúp người ấy?” Đây có lẽ đang rơi vào một điểm dừng cho tất cả chúng tôi, một câu hỏi khiến chúng tôi phải nhìn lại mình, nhìn lại mối tương quan của mỗi người đối với tha nhân. Để trả lời cho câu hỏi trên, thầy Minh Tuấn, OP. đưa ra cho chúng tôi một vài biện pháp, khả dĩ có thể áp dụng trong tầm tay của một người khuyết tật. Những biện pháp thật đơn giản; song, nếu như được áp dụng cũng có thể giải quyết được phần nào sự phức tạp của vấn nạn.

Giờ tĩnh tâm tuy ngắn ngủi, nhưng đã để lại trong lòng mỗi người chúng tôi những dòng suy nghĩ về bản thân mình. Chúa Ki-tô Vua đang chờ đợi chúng tôi cùng đồng hành với Ngài, cùng bước đi theo Ngài trên con đường thập giá. Chúng tôi ý thức được điều đó, vì Cha linh hướng của Huynh đoàn đã từng nói “Chúa Giê-su làm vua trong đau khổ”. Mừng lễ bổn mạng của Huynh đoàn, chúng tôi được nhắc nhớ rằng, Đức Giê-su Ki-tô đã chiến thắng sự dữ bằng vinh quang thập giá, chúng tôi là những người khuyết tật phải biết dùng những đau khổ của đời mình để chiến thắng những sự dự còn đầy rẫy ở chung quanh.

“Lá rách đùm lá nát”

Sau giờ tĩnh tâm, anh chị em khuyết tật tranh thủ ít phút giải lao để thông báo cho nhau những việc cần làm trong tháng tới. Đặc biệt, Ban chấp hành Huynh đoàn kêu gọi anh chị em tiết kiệm tiền ăn sáng để góp một phần nhỏ nhoi, làm quà Giáng Sinh cho một mái ấm chăm sóc trẻ bị nhiễm HIV. Đây mới chỉ là dự kiến, cần sự ủng hộ của tất cả các thành viên. Ý kiến vừa được nêu lên, các thành viên đã nhiệt tình tán thưởng, và đi đến quyết định sẽ thực hiện trong mùa Giáng Sinh sắp tới. Với khẩu hiệu “lá rách đùm lá nát”, Ban chấp hành làm việc này nhằm gây ý thức được chia sẻ của mỗi thành viên trong Huynh đoàn. Vẫn biết rằng cuộc quyên góp sẽ không được là bao so với những cộng đoàn người bình thường, song anh chị em khuyết tật chúng tôi tin vào ý nghĩa của việc mình làm, nó sẽ thúc đẩy được nhiều tấm lòng mở ra, để cùng hợp tác với nỗ lực của những người đang phục vụ ở mái ấm.

Cuối buổi sinh hoạt, chúng tôi hân hạnh được đón tiếp cha Tuấn Thời, OP., thư ký Tỉnh dòng Đaminh Việt Nam, cha đến dâng thánh lễ cùng với chúng tôi trong tâm tình chia sẻ và yêu mến. Chính cha đã tạo điều kiện cho Huynh đoàn được họp mặt với nhau trong căn phòng khách của tu viện. Vì nơi chúng tôi thường họp trước đây đang trong tình trạng tu sửa kéo dài. Đây là lần thứ hai chúng tôi dâng thánh lễ tại căn phòng khách này.

Trong bài giảng của mình, cha đã cho chúng tôi những lời khuyên rất thiết thực. Ngài đã kết thúc bài giảng của mình một cách độc đáo: Anh chị em hãy phó thác mọi lo toan đời mình cho Chúa. Tiên vàn hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa, còn mọi sự Chúa sẽ lo cho. Chúa là Thiên Chúa quan phòng, hãy phó thác mọi sự cho Chúa, và cùng Chúa làm vua cai trị mọi thứ trên mặt đất này.

Người viết bài này chợt mỉm cười: “Chẳng phải mình đang cùng với Đức Ki-tô cai trị mọi thứ bệnh tật và tội lỗi đang hoành hành trên thân xác của chính mình sao?”

Vũ Thủy

 

Trả lời