Hãy là tá điền biết sinh hoa lợi…

 

 

Hãy là tá điền biết sinh hoa lợi…Vào ngày 02/10/2020 vừa qua, chương trình Thế Giới Nhìn Từ Vatican có bản tin như sau: “Ngay sau khi được Tổng thống Trump đề cử, Thẩm Phán Amy Coney Barrett đã phải gánh chịu những cuộc tấn công rất dữ dội. Những cuộc tấn công vào vị nữ Thẩm Phán thông minh xuất chúng này không nhắm vào khả năng của cô, nhưng nhắm vào đức tin của cô, vào đạo Công Giáo.

Oái oăm nhất là cuộc tấn công của nữ tu Campbell. Campbell nói rằng: ‘Là một nữ tu Công Giáo luôn cố gắng nghe theo các giáo huấn của Đức Giáo Hoàng Phanxicô, tôi không thể ủng hộ việc đề cử Amy Coney Barrett vào Tối cao Pháp viện’. Bà nữ tu Campbell cho rằng: ‘Barrett được đề cử do một động cơ duy nhất: để lật ngược phán quyết phá thai Roe kiện Wade” được Tối Cao Pháp Viện đưa ra vào năm 1973 nhằm hợp pháp hóa hành động phá thai, mà bà nữ tu này cho rằng đó là một “nhân quyền liên quan đến việc sinh sản của phụ nữ’. Trong bối cảnh các cuộc tấn công quyết liệt này, Đức Tổng Giám Mục Charles Chaput, Tổng Giám Mục Hiệu Tòa của Philadelphia có một bài nhận định, và trong bài nhận định này, ngài TGM đã có lời nói: Có một loại virus bài Công Giáo lan nhanh trong đảng Dân Chủ Mỹ”.

Vâng, tấn công vào đức tin Công Giáo của Thẩm Phán Amy Coney Barrett, hay có một loại virus bài Công Giáo lan nhanh trong đảng Dân Chủ Mỹ, là điều không có gì ngạc nhiên. Không ngạc nhiên vì điều này đã xảy ra trong suốt chiều dài lịch sử Giáo Hội.

Khi nói về việc tấn công đức tin vào Chúa, Đức Giê-su cũng đã cảnh báo rằng: “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước. Giả như anh em thuộc về thế gian, thì thế gian đã yêu thích những gì là của nó. Nhưng vì anh em không thuộc về thế gian và Thầy đã chọn, đã tách anh em khỏi thế gian, nên thế gian ghét anh em. Hãy nhớ lời Thầy đã nói với anh em: tôi tớ không lớn hơn chủ nhà. Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em. Nếu họ đã tuân giữ lời Thầy, họ cũng sẽ tuân giữ lời anh em. Nhưng họ sẽ làm tất cả những điều ấy chống lại anh em, vì anh em mang danh Thầy, bởi họ không biết Đấng đã sai Thầy” (Ga15,18-21).

Vâng, chương trình cứu độ của Thiên Chúa qua Con một Người là Đức Giê-su, phải là như vậy. Phải là bị ruồng bỏ, là bị bắt bớ, là bị đánh đập, và là phải bị giết chết. Chính Đức Giê-su, trong những ngày còn tại thế, Ngài cũng đã mô tả sự kiện đau thương này, mô tả bằng cách kể một dụ ngôn. Dụ ngôn này được ghi trong Tin Mừng thánh Mát-thêu với tiêu đề: “Dụ ngôn những tá điền sát nhân”.

Dụ ngôn được kể rằng: “Có gia chủ nhà kia trồng được một vườn nho, chung quanh vườn ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi phương xa”. Và rồi theo thời gian, khi “gần đến mùa hái nho”, chuyện kể tiếp rằng: “Ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi”.

Những người đầy tớ có thu được không? Thưa, không. Không thu được gì cả. Hôm ấy, khi những đầy tớ đến thu, hoa lợi đâu không thấy, chỉ thấy bọn tá điền như bày sói hung hãn, chúng hành hung đầy tớ của gia chủ.

Thánh sử Mát-thêu đã ghi rất chi tiết vụ hành hung như sau: “Bọn tá điền đến bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ”

Với sự việc xấu như thế, nếu là bạn, bạn sẽ làm gì? Báo cho nhà chức trách ư! Có thể là vậy. Thế nhưng, với gia chủ vườn nho, ông đã không làm vậy. Ông ta làm gì? Thưa, thánh Mát-thêu cho biết: “ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước”. Than ôi! tưởng rằng, với “số đông”, bọn tá điền sẽ không còn dám manh động, trái lại, bọn chúng “cũng xử với họ y như vậy”.

Tới đây, lẽ ra gia chủ phải dùng vũ lực để trị đám tá điền bất nhân mới đúng, phải không, thưa quý vị! Thế mà, ông ta vẫn nhẫn nại. Chuyện kể rằng: “Ông sai chính con trai mình đến gặp chúng”. Vâng, ông nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con ta”.

Bọn tá điền có nể không? Thưa, không. Tại sao không? Thưa, theo chia sẻ của Lm Ansgar Phạm Tĩnh SDD, thì, “Họ muốn ăn trọn gói, muốn làm chủ và hưởng tất cả mọi hoa lợi của vườn nho. Chính lòng tham đã khiến cho họ trở thành những kẻ tàn ác và sát nhân. Bạn thấy có lý không? Bởi vì khi lòng tham nổi lên trong lòng con người ta, thì họ sẽ trở nên mù quáng, lòng tham sẽ khiến họ phạm những tội ác dã man không thể tưởng tượng được”.

Ngài Lm. chia sẻ tiếp: “Vì tham lam vườn nho của ông Na-vốt, hoàng hậu I-de-ven, vợ của vua A-kháp đã bày mưu lập kế vu oan cáo vạ cho ông Na-vốt tội nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua. Và ném đá cho chết” (x.1V 21, 9-10).

Trở lại với câu chuyện dụ ngôn, quả thật, đúng là vì lòng tham, nên khi bọn tá điền “vừa thấy người con, thì bảo nhau: Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó”. Và, bọn họ đã làm vậy. Bọn họ “bắt lấy cậu quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi”.

Vâng, giải thích cho dụ ngôn này,  Lm.Charles E.Miller có lời chia sẻ: “Đức Giê-su giáng trần sau khi bao đời ngôn sứ thời Cựu Ước, nói chung, phần nào đã bị dân chúng cùng thời bác bỏ và ngoảng mặt làm ngơ. Các ông đã bị đối xử giống như trường hợp những tên đầy tớ của chủ vườn nho trong dụ ngôn Đức Giê-su đã kể. Được sai đến gặp các tá điền để thu phần hoa lợi chính đáng mang về cho chủ, những đầy tớ này đã bị nhục mạ và đối xử tàn nhẫn. Nản lòng, gia chủ bèn sai chính đứa con trai của ông đến, hy vọng các tá điền vô luân ấy sẽ nể mặt mình, nhưng chúng túm lấy người con và giết luôn. Không cần phải tưởng tượng nhiều, chúng ta cũng nhận ra người con trong dụ ngôn chính là Đức Giê-su”.

Chính là Đức Giê-su, thưa quý vị. Chính Đức Giê-su rồi cũng sẽ  đến thăm “vườn nho” của mỗi chúng ta, hôm nay. Ngài sẽ đến là bởi, khi đã là một Ki-tô hữu, chúng ta cũng là một “tá điền” của Thiên Chúa. Là tá điền của Thiên Chúa, tất nhiên, chúng ta cũng sẽ được Thiên Chúa “trồng một vườn nho và cho chúng ta vào canh tác”.

Vườn nho đó có thể được mang tên “Tòa Giám Mục”. Vườn nho đó có thể được mang tên “Giáo Xứ A…hoặc Giáo Xứ B v.v…”. Vườn nho đó có thể được mang tên “Gia Đình”. Vườn nho đó có thể mang tên Xã Hội…

Chúng ta… chúng ta có thể là tá điền của một trong những vườn nho nêu trên. Và, Thiên Chúa sẽ đến gặp mỗi chúng ta “để thu hoa lợi”. Vâng, Chúa sẽ đến và chúng ta sẽ đem đến trước Ngài “hoa lợi”… hoa lợi của tình yêu thương được thể hiện nơi “những thành phần khốn cùng, bị hắt hủi và khinh rẻ của xã hội”, trong vườn nho mang tên Tòa Giám Mục hoặc mang tên Giáo Xứ A… Giáo xứ B?

Chúa sẽ đến và chúng ta sẽ đem đến trước Ngài “hoa lợi”… hoa lợi của lòng trung tín, sự nhẫn nhục, sự hiền hòa được thể hiện nơi người vợ hoặc người chồng, hoặc con cái, trong vườn nho mang tên là Gia Đình?

Chúa sẽ đến và chúng ta sẽ đem đến trước Ngài “hoa lợi”… hoa lợi của việc “đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm”, trong vườn nho mang tên Xã Hội?

Câu trả lời là của mỗi chúng ta. Thế nhưng, hãy nhớ rằng, nếu chúng ta “xù”… nếu chúng ta cư xử với Chúa như những tên tá điền trong dụ ngôn “giết quách Chúa đi”… bằng những thỏa hiệp với thế gian, bằng thói tham-sân-si, bằng những lời nói lộng ngôn, bằng thói giả hình v.v… chúng ta sẽ lãnh hậu quả. Hậu quả đó là sự tru diệt, sự tru diệt của Thiên Chúa.

Vâng, nếu chúng ta cử xử với Chúa như những tên tá điền trong dụ ngôn, thì : “Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho (chúng ta) nữa, mà ban cho một (tá điền) biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi” (x.Mt 22, 43).

Có phần chắc, chẳng ai trong chúng ta mong bị Thiên Chúa lấy đi, phải không, thưa quý vị! Thế thì, hãy là: “một tá điền biết sinh hoa lợi”, nhé!

Petrus.tran

 

Trả lời