Cn 24 Tn : Thiên Chúa Là Tình Yêu

 

THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU…


Cn 24 Tn : Thiên Chúa Là Tình YêuTông đồ Gioan có nói : “Thiên Chúa là tình yêu”. Thật vậy, từ thuở tạo thiên lập địa; nguyên tổ Adam và Eva tuy đã phạm tội bất tuân và đã bị Thiên Chúa trục xuất ra khỏi vườn Eden.

Thế nhưng, Thiên Chúa vẫn không bỏ rơi con người. Thiên Chúa vẫn luôn, cách này cách khác, biểu lộ cho con người thấy, Ngài là “Đấng từ bi nhân hậu”. Vẫn muốn con người được phục hồi địa vị làm con Thiên Chúa.

Trải qua đời nọ đến đời kia. Thiên Chúa; qua các ngôn sứ và tiên tri; Ngài không ngừng gửi đến con người những thông điệp nói lên tình yêu thương, lòng bao dung và sự tha thứ.

Nếu nơi Vua David; Thiên Chúa biểu lộ cho mọi người thấy Ngài là một “Thiên Chúa chậm giận và giàu tình thương” (Tv145,8).Thì qua ngôn sứ Isaia; một Thiên Chúa giàu lòng tha thứ đã được biểu lộ qua lời kêu gọi con người “Hãy đến mà biện luận. Tội các người, dầu có đỏ tựa son, cũng hoá trắng như tuyết; có thẩm tựa vải điều, cũng hoá như bông”.

Và vào thời sau hết. Tình yêu thương của Thiên Chúa được viên mãn qua việc Ngài “Ban Con Một” để “những ai đón nhận… thì Người cho họ quyền trở nên con THiên Chúa”.

Người Con Một đó chính là Đức Giêsu Kitô.

Đức Giêsu; qua những lời rao giảng và qua những phép lạ chữa lành; Ngài đã cho mọi người thấy hình ảnh đầy sinh động về một Thiên Chúa là tình yêu. Một THiên Chúa “đến thế gian không phải để lên án thế gian” (Ga 3.17). Một THiên Chúa “đến để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn” (Lc 5,32). Và để “cứu cái gì đã hư mất” (Mt 18,11).

Dù được nghe những lời rao giảng thế nào là một THiên Chúa của tình yêu. Nhưng hôm ấy “những người Phariseu và các kinh sư” khi chứng kiến “những người thu thuế và các người tội lỗi lui tới với Đức Giêsu”. Không bỏ lỡ cơ hội; bọn họ xầm xì với nhau “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng”…

Trời ạ ! Chắc họ mù và điếc; không thấy cái đám “phường tội lỗi” đó đến với Đức Giêsu là “để nghe Người giảng” !!!

Ba dụ ngôn được Đức Giêsu kể như ba cái tát vào mặt nhóm Phariseu và các kinh sư… Quả đúng là họ chỉ thấy “cái rác trong con mắt người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới” (Mt 7,3).

Đúng là họ chỉ thấy cái rác-tội-lỗi nơi người thu thuế; mà không thấy cái-xà-gồ-trách-nhiệm của mình. Lẽ ra; một Phariseu; là một người am hiểu Thánh Kinh; họ phải có trách nhiệm “giảng dạy” cho phường-tội-lỗi nhận biết “Thiên Chúa là Tình yêu”.

MỘT CHÚT TÂM TÌNH…

Ba dụ ngôn : “Con chiên lạc…Đồng bạc bị đánh mất… Người Cha nhân hậu”. Vâng, ba dụ ngôn trên đã mô tả rõ nét một “Thiên Chúa là Tình Yêu”… Một-tình-yêu-mặc-dù…

Dù con phạm muôn tội Ta cũng tha…
Dù con đòi “phần gia tài con được hưởng”…
Dù con “thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa…”.

Dù con đã “sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình…”.
Dù con “thật đắc tội với Trời…”.

Thiên Chúa – qua hình ảnh người cha – Ngài “vẫn chạnh lòng thương”. Vẫn hối hả “chạy ra ôm cổ anh ta hôn lấy hôn để… đem áo đẹp nhất mặc cho… xỏ nhẫn vào tay và xỏ dép vào chân cậu”… Và “mở tiệc ăn mừng”.

Có lẽ không ai cảm nhận được “Thiên CHúa là Tình Yêu” nhiều bằng tông đồ Phao lô.

Hãy nghe Thánh nhân làm chứng rằng : “Đây là lời đáng tin cậy và đáng mọi người đón nhận : Đức Kitô Giêsu đã đến thế gian, để cứu những người tội lỗi, mà kẻ đầu tiên là tôi. Sở dĩ tôi được thương xót, là vì Đức Giêsu Kitô muốn tỏ bày lòng đại lượng của Người nơi tôi là kẻ đầu tiên, mà đặt tôi làm gương cho những ai sẽ tin vào Người, để được sống muôn đời” (1 Tm 1, 12-16).

Vâng “mặc dù” Phaolô phạm-muôn-tội… Đức Giêsu vẫn thứ tha. Bởi vì như lời Đức Giêsu đã nói :”Giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người ăn năn sám hối”(Lc 15, …10).

MỘT PHÚT SUY TƯ…

Chúng ta thường cho rằng; nhân vật người cha trong dụ ngôn chính là hình ảnh Thiên Chúa. Một Thiên Chúa của tình yêu…

Vâng, đúng là một Thiên Chúa của tình yêu. Hôm nay, Ngài không chỉ đứng trước cửa ngôi nhà “Thiên Quốc” dõi theo từng bước, từng bước chân của mỗi chúng ta trên đường lữ thứ trần gian. Ngài còn đứng trước cửa ngôi “nhà thờ” mỗi ngày, mỗi tuần để chờ đón chúng ta.

Ngài vẫn chạnh lòng thương đối với những ai đó lỡ “bỏ nhà thờ” trẩy theo phường tội lỗi, sống phóng đãng; phung phí tuổi thanh xuân…

Ngài vẫn đứng đó; trước ngôi Thánh Đường mời gọi chúng ta hãy “đi về cùng Cha” với một tâm hồn thú nhận tội lỗi rằng : “con đã đắc tội với Trời và với Cha”…

Không ! Ngài không bao giờ coi chúng ta “như người làm công”… Thiên Chúa – Ngài vẫn cho chúng ta “quyền trở nên con Thiên Chúa”. Chỉ cần chúng ta trở về “đón nhận và tin vào danh Ngài” (Ga 1, 12).

Đừng quên, nơi ngôi nhà thờ – Thiên Chúa vẫn luôn đứng đợi và luôn sẵn sàng mở tiệc ăn mừng. Một bữa tiệc không phải bằng “thịt bê con” mà bằng chính “Mình và Máu Thánh của chiên con là Đức Giêsu”…

petrus.tran


Trả lời