Cn 04 C : Giêsu … niềm tin tuyệt đối.

Chúa Nhật 04 C

GIÊSU…. niềm tin tuyệt đối.

Cn 04 C : Giêsu ... niềm tin tuyệt đối.Kể từ khi Đức Giêsu bắt đầu khởi sự loan báo Tin Mừng. Với ba năm trời thực thi sứ vụ của Ngài. Có thể nói là ba năm của những cuộc hành trình không ngơi nghỉ. Của những chuyến đi rày đây mai đó khắp toàn đất nước Israel. Nếu ở Galilê – người ta thấy một Giêsu đầy quyền phép đã : “chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân” (Mt 4,23). Thì ở Caphacnaum – người ta lại thấy một Giêsu nổi bật như một : “Đấng có thẩm quyền”. Đấng đã giảng dạy một thứ : “giáo lý mới mẻ, người dạy lại có uy quyền không như các kinh sư”.

Hôm nay, từ sông Giodan hành trình trở về miền Galilê. “Đức Giêsu đến Nazareth”. Nazareth là làng quê của Đức Giêsu. Là nơi mà Ngài đã sống trọn vẹn tình làng nghĩa xóm suốt ba mươi năm trời. Nơi mà ngày xưa; khi nghe đến tên Giêsu; ai nấy đều biết đó là một em bé chỉ mới mười hai tuổi nhưng đã làm cho các “thầy dạy” trong Đền Thờ phải “ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu”. Và rằng; cậu bé đó – càng lớn lên : “ngày càng thêm khôn ngoan” (Lc 2,47…52).

Thật vậy, hôm nay : “Tại hội đường Nazareth” lời khen ngợi đó đã được thẩm định. Đức Giêsu với chỉ một lời giải thích ngắn ngủi, sau khi đọc xong bài Kinh Thánh theo thông lệ của hội đường. Ngài đã để lại nơi mỗi người tâm tình : “Tán thành và thán phục”.

Nhưng than ôi ! có vẻ như nỗi ám ảnh về một miền quê Nazareth nghèo nàn thì làm sao : “có cái gì hay được ?” đang bao trùm lên tâm trí toàn thể cử tọa trong hội đường… Có một vài tiếng thì thầm bàn tán : Ôi cái ông Giêsu kia !!! Ông “không phải là con ông Giuse đó sao ?”.

Lời khẳng định bằng môi miệng của Đức Giêsu về lời tiên tri Isaia rằng : “hôm nay đã ứng nghiệm” không đủ sức thuyết phục họ. Có vẻ như họ bực tức vì chờ-mãi-mà-chẳng-thấy Ngài làm một dấu lạ nào như Ngài “đã làm tại Caphacnaum” (Lc4,…23) !!!

Sự phẫn nộ bao trùm khắp hội đường. Thay cho những lời tán dương ca tụng lúc ban đầu là sự chống đối.

Chuyện kể tiếp rằng : “Họ đứng dậy, lôi Ngài ra khỏi thành”. Họ muốn giết Ngài bằng cách : “Xô Ngài xuống vực” (Lc 4,…29).

Quả đúng như lời Ngài nói : “Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình” (Lc 4,24).

Một chút tâm tình…

Bầu khí trong hội đường như một trái bong bóng bị xì hơi… Bao nhiêu sự nô nức chờ đợi về một “siêu nhân Giêsu” với biết bao phép lạ “đã làm tại Caphacnaum” nay hoàn toàn tan vỡ như bọt bong bóng xà phòng….

Vì sao ư !!! Thưa rằng chỉ vì họ không nhớ tới lời Thiên Chúa đã phán qua môi miệng ngôn sứ I-sai-a : “Tư tưởng của Ta thì không phải là tư tưởng của các ngươi, và đường lối của các ngươi thì không phải là đường lối của Ta. Trời cao hơn đất chừng nào thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối của các ngươi, và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng của các ngươi chừng ấy” (Is 55, 8-9).

Thật vậy, họ đã có một cái nhìn nhầm lẫn về vai trò của Đức Giêsu. Vai trò của Giêsu không phải đến là để giễu-võ-dương-oai bằng một vài “show” phép lạ. Vai trò của Giêsu là một ngôn sứ. Một ngôn sứ đến là để : “loan báo Tin Mừng và công bố một năm hồng phúc của Chúa” (Lc 4,19).

Một phút suy tư…

Thật ra thì không phải Đức Giêsu không muốn làm phép lạ để chứng tỏ : “Vinh quang của Ngài” như hôm ở tiệc cưới Cana.

Đức Giêsu “không làm phép lạ tại đó (Nazareth), vì họ không tin” (Mt 13,…58).

Còn chúng ta… Là một Kitô hữu. Cớ gì chúng ta không đặt trọn niềm tin vào Ngài !!!

Với niềm tin vào một “Thiên Chúa là tình yêu”. Không có lý do gì để chúng ta phải cô độc với những : “gánh sầu thương mệt mỏi hai vai”.

Với niềm tin vào một “Thiên Chúa là Đấng hay thương xót”. Ngại gì mà không chạy đến Ngài mỗi khi lỡ lầm.

Với niềm tin vào một “Thiên Chúa là Đấng quyền năng”. Đừng sợ hãi ! Dẫu cho bạo quyền; bạo lực mỗi ngày một gia tăng.

Hãy nhớ lời Đức Giêsu đã nói : “Giờ Ta chưa đến” (Ga 2, 4) để mà vững tin cùng : “Người băng qua giữa (bạo quyền…bạo lực) mà đi”.(Lc 4,30).

petrus.tran

 

Trả lời