Chúa ơi! Người biết rõ…

 

Chúa ơi! Người biết rõ…

 

Chúa ơi! Người biết rõ...Tạm bợ một mảnh đời
Con, phận người yếu đuối
Lọt qua suối, qua sông
Rồi mênh mông biển lớn
Cuốn con theo dòng đời…
 
 
Những hôm trời ngập nắng
Con như cánh chim non
Rong ruổi ngắm nhìn trời
Thấy đời thong dong quá
Lại hóa kiếp quạ đen!
 
 
Bon chen đời nghiệt ngã
Bao khốn khó bủa vây
Mây xám giăng đầy trời…
Chợt thấy Người có đó
Như ngọn gió hiu hiu…
 
Người dìu con muôn lối!
Dù bóng tối phủ dầy
Thầy trò vui chân bước
Trước mặt dẫu ba thù
Chúng làm gì con được?
 
Ngược dòng đời bương bả
Con tất tả long đong
Vì đã quên mất Người…
Gió đâu thể vào tim
Khi buồng tim khép chặt…
 
Ngặt nghèo, con nhớ Chúa
Héo úa nảy mầm xanh!
Lành lạnh cơn gió thổi
Mà nóng hổi buồng tim
Con đê mê Thần Khí!
 
Lý do nào chẳng hiểu
Phong vũ biểu đời con
Dập dềnh như bọt nước
Khập khiễng bước thăng trầm
Nhiều lần con xa Chúa…
 
Chúa ơi! Người biết rõ
Con thân phận bọt bèo
Rồi trở về tro bụi…
Đừng để con lụi tàn
Xin Người ban Thần Khí!!!
 
            16/2/2013
            Vũ Thủy
 
 

Trả lời