Chỉ cần dâng mình cho Chúa…

 

 

Chỉ cần dâng mình cho Chúa…Chúa Nhật hôm nay 02/02/2020, toàn thể Giáo Hội cử hành lễ kính “Dâng Chúa Giê-su trong đền thánh”.

Lễ kính này được dựa vào Tin Mừng thánh Luca. Theo những gì ngài Luca ghi lại, chúng ta được  biết:  “Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-se, bà Maria và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng: ‘Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh dành cho Chúa’, và cũng để dâng của lễ theo luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non”. (x.Lc 2, 22-24)

Vâng, chỉ một vài dòng ngắn gọn, chúng ta cũng có thể nhận thấy rằng gia đình thánh gia là một gia đình tuân thủ luật pháp của Thiên Chúa.

Mà, sao lại không tuân thủ luật pháp của Thiên Chúa cho được nhỉ! Bởi vì, đây là một gia đình người mẹ là Mẹ Maria, một Maria đã cất lời xin vâng:  “xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần truyền”. Còn ngài Giu-se ư! Thưa, lại càng không ngạc nhiên, vì ngài được gọi là người công chính.

Trở lại với Đền Thờ tại Giê-ru-sa-lem. Hôm ấy, thánh sử Luca cho biết: “Có một người tên là Si-mê-on. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Israel, và Thánh Thần hằng ngự trên ông”.

Rất đặc biệt “ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa”. Và, điều linh báo đã thực sự xảy ra.

Hôm ấy, được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Không hẹn mà gặp, ông nhìn thấy cha mẹ Hài Nhi, không chút cần chờ, ông đến “ẵm lấy Hài Nhi trên tay”. Và như có một sự linh ứng, ông liền cất tiếng chúc tụng Thiên Chúa: “Muôn lạy Chúa, giờ đây; theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này, được an lành ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ, Chúa đã dành sẵn cho muôn dân. Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Israel Dân Ngài”. (x.Lc 2, 29-32)

Lời chúc tụng của ông đã khiến “Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên”.  Và còn ngạc nhiên hơn nữa, khi có một “nữ ngôn sứ tên là Anna”. Khi thấy gia đình Hài Nhi, chuyện kể rằng: “bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem”.

Cuối cùng, sau khi cha và mẹ Hài Nhi Giê-su “làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê.”

Về Ga-li-lê, chuyện kể tiếp rằng: “Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa”.

Đó… đó là những gì đã xảy ra trong ngày thánh Giu-se và Đức Maria  “Dâng Chúa Giê-su trong đền thánh”. Và, có lẽ đây không phải là lần đầu tiên chúng ta nghe câu chuyện này.

Vâng, cho dù chúng ta nghe nhiều lần hay là nghe lần đầu tiên thì cũng nên tự hỏi mình rằng: qua câu chuyện này, có điều gì để chúng ta cần suy gẫm?

Có điều gì cần suy gẫm ư! Có chứ, có rất nhiều nữa là đằng khác. Thứ nhất, dù đã là một Ki-tô hữu, nhưng chúng ta có “dâng cuộc đời mình cho Chúa” chưa?

Hay miệng tôi xưng Chúa nhưng lòng lại không có Ngài? Không có Ngài thì sao nhỉ? Thưa, “lòng không có Ngài sẽ đưa chúng ta đến thung lũng âm u nghi ngờ chết chóc”, mà thôi.

Mà, thật sự là vậy. Một xã hội không có Chúa, xã hội đó sẽ trở thành một xã hội hỗn loạn, một xã hội của tội ác, của dối trá, của lừa lọc, của gian ác, và tất nhiên xã hội đó chỉ đem đến cho con người sự nghi ngờ và chết chóc.

Có cần phải dẫn chứng không? Thì đây, ở ngay trong xã hõi chúng ta đang sống, chứ có ở đâu xa… Không thể tin rằng, xã hội chúng ta đang sống, hôm nay: “Nhân phẩm ngày nay  xuống giá rồi. Chỉ còn thực phẩm giá cao thôi. Lương tâm còn rẻ hơn lương thực. Chân lý, chân giò cũng thế thôi”.

Qua những câu bình phẩm nêu trên, hẳn rằng chúng ta cũng có thể hình dung ra những gì đã xảy ra trong xã hội hôm nay.

Thế nên, có lẽ  không cần nói thêm điều gì nữa ngoài việc nói đến lời mời gọi của Đức Giê-su. Vâng, Ngài đã có lời mời gọi rằng: “Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng. Hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi bồi dưỡng… Hãy học cùng ta vì ta có lòng hiền hậu và khiêm nhường”.

Lý do gì nhắc đến lời mời gọi này? Thưa, là bởi, nếu chúng ta đáp lại lời mời gọi này, đó chính là lúc chúng ta “dâng cuộc đời mình cho Chúa”. Nếu chúng ta đáp lại lời mời gọi này, đó chính là lúc chúng ta học được sự hiền hậu và khiêm nhường của Đức Giê-su.

Mà, khi chúng ta có sự khiêm nhường thì sao nhỉ! Thưa, Chúa sẽ ban ơn, như có lời Kinh Thánh chép: “Thiên Chúa chống cự kẻ kiêu ngạo và ban ơn cho kẻ khiêm nhường”. Là một Ki-tô hữu, cớ gì chúng ta lại từ chối ơn Chúa ban cho!

Thưa quý vị, Lời Chúa dạy đã quá rõ ràng. Thực hiện hay không là do mỗi chúng ta. Thế nhưng, đừng quên rằng, sau khi Đức Giê-su được “Tiến Dâng Cho Thiên Chúa”, cuộc sống của Ngài “ngày càng lớn lên, thêm sức mạnh, đầy khôn ngoan”.

Vâng, như đã nói ở trên, chúng ta đang sống trong một xã hội hỗn loạn, một xã hội của tội ác, của dối trá, của lừa lọc, của gian ác. Một xã hội như thế mà không có sự khôn ngoan, một sự khôn ngoan do Thiên Chúa ban cho, để đối phó, để vượt qua những sự hỗn loạn nêu trên, thì hết sức nguy hiểm.

Thế nên, tại sao chúng ta không ngước mắt lên Thiên Chúa khấn xin Người ban cho “ơn khôn ngoan” như xưa kia Người đã ban cho vua Salomon “một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn” (x.1V 2, 12)

Thiên Chúa sẽ ban cho chúng ta, chỉ cần chúng ta “Dâng mình cho Chúa”.

Petrus.tran

 

Trả lời