Năm A

 
 

Chúa Nhật XXII Thường Niên - Năm A
Gr 20,7-9 / Rm 12,1-2 / Mt 16,21-27
 

An Phong op : Theo Chúa Giêsu

Như Hạ op : Thần Tượng

Fr. Jude Siciliano, op : Phải có con đường khác

Fr. Jude Siciliano, op : Sẵn sàng chia sẻ thân phận với thày Giêsu

Fr Jude Siciliano op : Lắng nghe Chúa khi vác Thánh giá

G. Nguyễn Cao Luật op : Mỗi ngày lại bước vào con đường thập giá

Giacôbê Phạm Văn Phượng op : Vác thập giá ḿnh : đau khổ

Lời Chúa Và Thánh Thể : Vác thập giá ḿnh mà theo Thày

Phêrô Hà Anh Tiên op : Muốn theo Thầy hăy từ bỏ ḿnh, vác thập giá hàng ngày

Đỗ Lực op : Chấp nhận sứ mệnh và thân phận của Thày

Fr. Jude Siciliano, op : Lùi lại để thuộc về và đi theo Chúa

Fr. Jude Siciliano, op: Hăy can đảm đón nhận sứ vụ Chúa trao

 


An Phong op

Theo Chúa Giêsu
Mt 16,21-27

Bài Tin mừng hôm nay diễn biến qua 3 bước :

1. Đức Giêsu loan báo về cuộc thương khó của Ngài.

2. Các môn đệ - nhất là Phêrô - đă không hiểu.

3. Đức Giêsu nói về cách sống của người muốn theo Ngài.

Người ta thường cho rằng lời mời gọi trong đoạn Tin mừng này, Chúa Giêsu muốn dành cho những người đi tu. Thực ra, Ngài muốn nói cho tất cả mọi người tin vào Ngài. Nói khác, tin vào Chúa Giêsu tức là "đi theo Ngài", "đi sau Ngài", là "đặt bước chân của ḿnh vào vết chân Ngài đă đi qua". Và Thầy Chí Thánh đă nếm mùi đau khổ; thế nên người theo Chúa cũng phải chia sẽ đau khổ với Ngài, cách này hay cách khác.

Có những đau khổ không cần thiết; và dĩ nhiên, chúng ta không được cố t́nh, v́ ích kỷ mà gây ra những đau khổ cho người khác; và chúng ta cũng chẳng nên, v́ thiếu hiểu biết, v́ thờ ơ, mà tự chuốc lấy đau khổ cho ḿnh.

Nhưng cũng có những đau khổ mà con người không thể nào tránh được; có những đau khổ thuộc về thân phận tất yếu của con người, chẳng hạn : sinh, lăo, bệnh, tử, đau khổ v́ khả năng con người vốn có giới hạn, v́ những trách nhiệm con người phải đảm nhận vốn đă là một gánh nặng đè xuống đôi vai nhỏ bé của con người…

Thế nên, chúng ta không thể nào trốn tránh được mọi đau khổ; và những ai chỉ biết lo cho bản thân ḿnh được sung sướng; th́ như lời Chúa Giêsu nói : "Ai muốn cứu mạng sống ḿnhth́ sẽ mất".

Ngược lại, nh́n vào Chúa Giêsu, chúng ta lại nhận thấy có một cách thức khác để vượt qua đau khổ : nhận ra "tư tưởng của Thiên Chúa" trong cuộc đời của ḿnh; chấp nhận đau khổ như sự chia sẻ phận người; coi đau khổ như một cách thức "từ bỏ chính ḿnh" để theo Chúa Giêsu, và t́m sự sống đích thực "ai liều mất mạng sống ḿnh v́ Thầy, th́ sẽ t́m được mạng sống ấy".

Mỗi ngày, chúng ta "xin cứu chúng con cho khỏi sự dữ"; chúng ta cũng biết tránh gây ra đau khổ cho người khác, đồng thời chúng ta xin Chúa cứu chúng ta khỏi thái độ nhát đảm, ích kỷ, chỉ biết t́m sung sướng cho ḿnh.

Lạy Chúa Giêsu,
Mang thân phận con người,
chắc hẳn Chúa cũng sợ đau khổ, khiếp hăi trước cái chết.

Nhưng Chúa đă vượt qua được sự run sợ và khiếp hăi,
v́ Chúa luôn vâng phục Thánh Ư Chúa Cha
và yêu mến con người.

Xin Chúa ban thêm t́nh yêu cho chúng con qua bí tích này
để chúng con can đảm chấp nhận mọi đau khổ
trên con đường theo chân Chúa.


Như Hạ op

THẦN TƯỢNG
Mt 16,21-27

Giữa trăm ngàn thách đố hôm nay, làm sao t́m được con đường giải thoát đích thực ? Giữa bao nhiêu mời gọi khác nhau, làm cách nào Đức Giêsu hấp dẫn mọi người "theo Chúa" ?

NGHỊCH LƯ

Đức Giêsu đă được mạc khải là "Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống" (Mt 16:16), nắm toàn quyền "cầm buộc và tháo cởi" (xc 16:19) trong khi thi hành ba sứ mệnh vương giả, tư tế và ngôn sứ. Thực ra, tất cả quyền hành đó chỉ được tỏ lộ ra trong cung cách phục vụ. Quả thế, trong khi ông Phêrô đặt kỳ vọng vào một Đức Kitô sẽ đem lại vinh quang và thịnh vượng cho dân Do thái, th́ Đức Giêsu lại cho ông thấy mặt trái của vinh quang ấy. Đă đến lúc, "Đức Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết : Người phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết" (Mt 16:21).

Các ông không ngờ bộ mặt thật quá bi đát như vậy. Ông Phêrô như muốn cầu cứu Thiên Chúa trước cảnh tối tăm sắp chụp xuống trên thân phận Thày tṛ. Nhưng hành động đó thật thiếu suy nghĩ. Chính v́ thế, Đức Giêsu cần xác định vị trí của ḿnh và vạch trần hành động nguy hiểm của ông : "Xatan, lui lại đàng sau Thầy ! Anh cản lối Thầy" (Mt 16:23). Đúng là "tṛ không hơn thày" (Mt 10:24; Lc 6:40; ga 13:16; 15:20; 4:34; 12:24). Nói khác, ông Phêrô cứ tưởng lôi kéo Đức Giêsu ra khỏi đường lối Thiên Chúa. Nhưng chính Người lại lôi ông trở về địa vị môn đệ, phải luôn ở vị trí "đàng sau Thầy". Ông phải học hỏi cho biết phân biệt "tư tưởng của Thiên Chúa" khác xa "tư tưởng của loài người" (xc Mt 16:23). Muốn được như thế, "anh em đừng có rập theo đời này, nhưng hăy cải biến con người anh em bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ư Thiên Chúa : cái ǵ là tốt, cái ǵ đẹp ḷng Chúa, cái ǵ hoàn hảo" (Rm 12:2)

Muốn làm môn đệ Đức Giêsu, phải "đi theo Thầy, phải từ bỏ chính ḿnh, vác thập giá ḿnh mà theo" (Mt 16:24). Theo Thầy không phải để vinh thân ph́ da. Theo Thầy để t́m một lẽ sống cho cuộc đời, v́ Thầy là con đường dẫn về nguồn sống là Chúa Cha. Thầy là sự thật giải thoát muôn dân. Muốn theo Thầy, không những phải "từ bỏ chính ḿnh", tức là "tư tưởng của loài người", mà c̣n phải mang thân phận như Thầy với thập giá riêng trên vai. Thực tế, theo hay không theo Thầy, con người vẫn không thoát khỏi khổ giá. Nhưng nếu theo Thầy, môn đệ sẽ t́m được hướng giải thoát. Muốn theo Thầy, "anh em hăy hiến dâng thân ḿnh làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp ḷng Thiên Chúa" (Rm 12:1).

Bước theo hướng đó, môn đệ sẽ bị chê là ngu dại, v́ đă lâm vào một nghịch lư căn bản. Ai cũng yêu mạng sống ḿnh, tại sao họ lại t́m cách đánh "mất mạng sống ḿnh v́ Thầy" (Mt 16:25) ? Phải chăng Thầy có sức thu hút khiến họ không thể chống cưỡng được ? Giống như ngôn sứ Giêrêmia, họ phải thốt lên : "Lạy Đức Chúa, Ngài đă quyến rũ con, và con đă để cho Ngài quyến rũ. Ngài mạnh hơn con, và Ngài đă thắng" (Gr 20:7) Người có sức quyến rũ mănh liệt, v́ đă vận dụng được nghịch lư của cây thập giá để "ngày thứ ba sẽ trỗi dậy" (Mt 16:21) khỏi cơi chết.

Cuộc vận hành giữa sống và chết đă mạc khải một thực tại lạ lùng. Cái tôi như ẩn như hiện. Càng t́m cái tôi càng mất. "Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống ḿnh, th́ sẽ mất" (Mt 16:25). Người ta tưởng chiếm hữu càng nhiều, càng làm cho cái tôi dầy cộm lên. Thực ra, chẳng có ǵ quí hơn mạng sống. Nhiều người đánh đổi mạng sống lấy những của cải vật chất. Thực tế chưa ai giàu có đến nỗi làm chủ được cả trần gian. Nhưng "nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, th́ nào có lợi ǵ ? Hoặc người ta sẽ lấy ǵ mà đổi mạng sống ḿnh ?" (Mt 16:26) Chỉ một cách duy nhất có thể t́m lại được ḿnh là "mất mạng sống ḿnh v́ Thầy" (Mt 16:25) Cả thế giới cũng không đem lại sự sống. Chỉ một ḿnh Thầy mới có thể làm cho người môn đệ lại "t́m được mạng sống ấy" (Mt 16:25), v́ Thầy là "sự sống lại và là sự sống" (Ga 11:25). Bởi thế, Thầy có sức quyến rũ hơn cả vũ trụ. Cứ tưởng chỉ có vũ trụ mới thu hút được con người. Ai dè c̣n có Đấng quyến rũ hơn Lư do v́ Thầy là "con đường, là sự thật và là sự sống" (Ga 14:6) ! Nói khác, chỉ một ḿnh Đức Giêsu mới có thể giải thoát nhân loại khỏi mọi ma lực tà thần.

THỨC TỈNH TRƯỚC GIÁ TRỊ NƯỚC TRỜI

Trước phong trào vận động quần chúng trục xuất Thiên Chúa ra khỏi học đường và xă hội Hoa Kỳ, nhiều người bi quan về tương lai tôn giáo. Càng bi quan hơn nữa khi nh́n đến thống kê gần một trăm triệu người Mỹ không bước đến nhà thờ nữa. Khi đă dư thừa vật chất, con người cần ǵ phải cầu xin Thiên Chúa ? Phải chăng "Thiên Chúa đă chết" ?

Thực ra, đa số những người không đi nhà thờ vẫn tin Thiên Chúa. Theo José Antonio Marina, một triết gia Tây Ban Nha, "các tôn giáo đang chỗi dậy, nhưng một cách không rơ ràng". Ông khẳng quyết : "Không những tôn giáo không biến mất, nhưng ngày càng hiện diện trong thế giới hôm nay". Bởi thế, ông nghĩ cuộc tuyên truyền về "việc khai tử các tôn giáo vào trung tuần thế kỷ vừa qua là một hành động thiếu suy nghĩ". Ông nh́n nhận một trong những yếu tố phương hại tới cảm quan tôn giáo là chủ nghĩa cơ hội cấu kết với "những phong trào độc lập quốc gia và các phong trào cực hữu". Ví dụ thế giới Hồi giáo đang thực hiện không phải một "chiến tranh tôn giáo chống Tây phương, nhưng là một chiến tranh dành độc lập", trong đó tôn giáo được phất cao "như một lá cờ". Bởi đó, nhiều người coi tôn giáo như một chướng ngại hơn là một sự trợ giúp cho nhân loại. Nhưng triết gia Marina cho biết vẫn chưa thấy ứng nghiệm những tiên đoán rằng kiến thức khoa học sẽ loại bỏ tôn giáo ra khỏi "tim óc con người" (Zenit 27.8.2002). Như thế Thiên Chúa vẫn chiếm một địa vị kiên cố trong nhân loại.

Sở dĩ được như thế v́ "Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đă ban Con Một để ai tin vào Con của Người th́ khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời" (Ga 3:16). Nói khác, Thiên Chúa đă sai Đức Giêsu đem thần khí và sự thật đến cứu sống nhân loại. Nhưng trên hết là t́nh yêu, một mầu nhiệm được mạc khải trọn vẹn trong đời sống gia đ́nh. Thực thế, "chính Ngôi Lời Thiên Chúa "mạc khải" và "hoàn thành" kế hoạch đầy khôn ngoan và yêu thương đối với hôn nhân, cho họ được thực sự chia sẻ một cách huyền nhiệm vào chính t́nh yêu Thiên Chúa yêu thương nhân loại" (Hội Đồng Giáo Hoàng Đặc Trách về Gia Đ́nh, Zenit 27.8.2002). Do đó, muốn cứu sống nhân loại, trước hết phải bắt đầu từ gia đ́nh.    


Fr. Jude Siciliano, OP.

Phải có con đường khác
Mt 16,21-27

Thưa quí vị.

Truyện kể về một thành viên phong trào lao động Công giáo và là bạn thân của tác giả Dorothy Day, anh Ammon Hennacy. Mùa đông cắt da cắt thịt năm 1960, anh đă đến ngồi biểu t́nh ở địa điểm xây dựng hỏa tiễn liên lục địa trong bang South Dakota (nước Mỹ). Chỉ có một nhóm người ít ỏi đồng chí với anh. Hai lính canh gác đằng sau hàng dậu sắt. Một phóng viên từ tờ báo địa phương gần đó. Thời tiết giá lạnh dưới không độ. Gió thổi ào ào làm tối tăm mặt mũi. Sau hai mươi phút chờ đợi, người phóng viên mất kiên nhẫn, tiến tới gần những người biểu t́nh nói lớn : "Quí vị thực sự tính thay đổi được ư kiến nhà nước bằng cách ngồi lỳ ở đây sao ?" anh Hennacy nh́n nhà báo trả lời: "Thưa ông bạn, chúng tôi đến đây biểu t́nh để rằng chính quyền không đổi thay được chúng tôi."

Trong các bài đọc hôm nay, hai nhà tiên tri- Giêrêmia và Chúa Giêsu - cũng ở t́nh huống tương tự. Các ngài biết rằng tiếng nói của ḿnh chẳng được lắng nghe, rằng các ngài đang gặp chống đối quyết liệt, rằng dầu vậy, các ngài vẫn phải trung tín với chân lí đang sục sôi trong trái tim ḿnh, rằng các ngài phải tuân lệnh Đức Chúa Trời truyền, bất kể hiểu lầm hay từ khước của hoàn cảnh chung quanh.(Cũng có thể nói về bài đọc hai của thánh Phaolô tông đồ: "đừng có rập theo đời này, nhưng hăy biến cải con người anh em bằng cách đổi mới tâm thần hầu có thể nhận ra đâu là thánh ư Thiên Chúa, cái ǵ là tốt, cái ǵ là hoàn hảo").

Như vậy các nhân vật chính của Chúa nhật này là Giêrêmia và Chúa Giêsu. Tiên tri Giêrêmia đang phải đối phó với một khủng hoảng lớn trong cuộc đời ông. Thượng đế sai ông rao giảng sứ điệp thống hối và thay đổi nềp sống tội lỗi của toàn thể nhân dân. Tuy nhiên, ông chỉ thành công thâu thập được rất ít đồ đệ và chẳng có nhóm tôn giáo nào giúp đỡ. Ngược lại, hầu như toàn thể dân cư, đứng đầu là các kẻ cầm quyền đạo đời, nhất trí tẩy chay vị ngôn sứ "ấm đầu". Họ tức giận trước giọng điệu liên tục của ông đả kích xă hội và lối sống an lạc họ đang được hưởng.

Để bắt buộc nhà tiên tri im tiếng, tư tế Pat-khua cho người đến bắt ông, đánh đập và cùm ông ở cổng đền nhà Thiên Chúa. Mục đích là hạ nhục ông cách công khai. Ngày hôm sau tư tế Pat-khua tháo cùm cho vị tiên tri. Nhưng ông quên khuấy ngay bài học và nói thẳng vào mặt tư tế: "Đức Chúa không gọi ông là Pat-khua nữa mà là Magor-Massabib = kinh hoàng tứ phía. V́ ngươi sẽ thành nỗi khủng khiếp cho chính ngươi và tất cả bạn bè của ngươi." Có lẽ chúng ta cũng vậy, bị ám ảnh, bị hao ṃn v́ kinh hoàng tứ bề.

Rồi Giêrêmia thất vọng quay ra thân thưa với Thượng đế: "Ngài quyến rũ con, lạy Chúa, và con đă chịu để cho Ngài quyến rũ. Ngài đă mạnh hơn con và đă thắng". Con đă rao giảng lời Ngài và đă giữ ḷng tín trung với chân lư, đă hy vọng mọi người chấp nhận và thay đổi nếp sống. Nhưng con lầm, họ từ chối sứ điệp, thế là con nên tṛ cười cho họ suốt cả ngày. Có lần con nhủ ḷng : thôi tôi không nói nữa, chẳng nghĩ đến mệnh lệnh Thiên Chúa nữa. Nhưng ngay lúc ấy, chân lư lại trở nên như ngọn lửa thiêu đốt xương cốt con. Nén chịu cũng không được nữa. Con phải nói ra trước mặt thiên hạ, phát ngôn trước đám đông ngỗ nghịch này.

Lương tâm nhà tiên tri không cho phép ông im lặng. Ông tiếp tục thuyết giảng mặc dầu không ai lắng nghe. Ông đă ngây thơ tin rằng chân lư quá rơ ràng, minh bạch như ban ngày : con đường bạo lực và tàn phá nhất định thất bại. Thiên hạ phải thay đổi tư duy, t́m kiếm công lư và ḥa b́nh, tức đường lối Thiên Chúa chỉ định. Nhà tiên tri kiên tŕ rao giảng, mọi người nghe rơ, nhưng chẳng ai thực hiện. Họ bỏ ngoài tai. Cũng như vậy, anh Ammon Hennacy từ căn cứ tên lửa bang South Dakota la lớn: "Ngay cả khi tôi nói chẳng ai thèm nghe. Tôi hành động thiên hạ chê cười. Ngay cả khi chúng tôi chỉ là một nắm nhỏ người, lời hô hào không có hiệu quả. Chúng tôi vẫn phải phát ngôn v́ tính vẹn toàn, thức thời, tỉnh táo và chân lư (có Chúa biết) của riêng chúng tôi". Tác giả Dorothy Day, bạn của Hennacy, một lần đă viết: "Thiên Chúa đ̣i buộc chúng ta trung tín không đ̣i buộc đ̣i chúng ta thành công".

Đến thời Chúa Giêsu, Ngài cũng phải vật lộn với khủng hoảng của đời ḿnh. Mới đây Phêrô đă để lộ tung tích của Ngài: "Thầy là Đức Kitô, con Thiên Chúa hằng sống" (tuần vừa qua). Ngài cũng gặp chống đối, thù hận ghê gớm. Nhưng Ngài đă hạ quyết tâm phải trung thành với sứ mệnh, không khoan nhượng, chai mặt trơ như đá đi lên Giêrusalem. Ở đó Ngài sẽ bị quyền bính đền thờ bắt giữ, hành hạ và giết chết. Phêrô sợ quá, can ngăn: "Xin Thiên Chúa cứu giúp Thầy, Thầy không phải như thế đâu". Phêrô không hiểu, và cho đến cùng ông cũng không hiểu nổi. Khi Chúa Giêsu bị bắt ở vườn cây dầu ông đă rút gươm chém đứt tai người đầy tớ thầy cả thượng phẩm- Chúa Giêsu quở mắng ông: "những kẻ dùng gươm sẽ chết v́ gươm". Đối với Phêrô tương lai phải là quyền lực, tiếng tốt, giàu sang và nổi danh. Cái ư niệm Thầy ḿnh bị lùng bắt như một tên tội phạm, bị hành hạ và cuối cùng chết thê thảm không cân bằng phương tŕnh của Đấng Thiên Sai!

Thế đấy, Phêrô đệ tử ruột của Chúa Giêsu, người đầu tiên tuyên xưng Chúa là Kitô, người được Chúa trao ch́a khóa nước Trời, giữ khả năng tháo cởi (đúng hơn, ơn tha thứ và ḥa giải). Ông đứng ra nói thay cho các môn đệ khác và là người nắm bắt ư kiến của đám đông. Ông được công nhận là thủ lănh các tông đồ và Giáo hội tương lai, là viên "đá tảng". Nhưng chương tŕnh Thiên Chúa ngược hẳn suy nghĩ của ông. Sau này, trước mặt Phi-la-tô, Chúa Giêsu tuyên bố rơ: vương quốc của Ngài không thuộc thế gian này. Nghĩa là không phải là một triều đại hoàn toàn thế tục, chứa đựng đầy mánh khóe, lọc lừa, bạo lực, áp bức và gian dối, cũng không phải là một cơi thần tiên, trừu tượng, mộng mơ. Mà là một thực thể trong đó "ai làm lớn trong anh em phải làm đầy tớ thiên hạ. V́ con người đến không phải để kẻ hầu người hạ mà là để phục vụ mọi người. Cai trị là phục vụ. Như vậy, những ư niệm của Phêrô về lănh đạo, cai trị, và chức tước, tầm quan trọng, vĩ nhân…nên được xét lại.

Phần Chúa Giêsu, đúng là Ngài phải chịu đựng thân phận của một ngôn sứ. Không những thượng tế, luật sĩ, kư lục khước từ Ngài, ngay cả các môn đồ, bạn hữu, thân thuộc cũng chống lại sự thật mà Ngài rao giảng tức tương đương với từ chối sứ mệnh và vai tṛ của Ngài trong thế gian ! Chúa có hai lực chọn: một là làm mềm đi sứ điệp Ngài phải rao giảng, bôi lên sự thật chút đường mật để thiên hạ dễ chấp nhận và thấy được hạnh phúc, hồ hởi. Hai là tuyệt đối trung thành với thánh ư Thiên Chúa, chai mặt trơ như đá rao giảng sự thật, thời thuận tiện cũng như không thuận tiện, rồi sẵn sàng gánh lấy hậu quả. Chúa Giêsu đă chọn con đường thứ hai. Ngài quay sang Phêrô quát lớn: "Sa-tan, hăy lui ra đằng sau Thầy. Anh làm cho Thầy vấp phạm v́ tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người". Nếu anh muốn theo Thầy, hăy từ bỏ ḿnh vác thập giá mà theo. Nếu anh muốn cứu mạng sống ḿnh, anh sẽ mất nó. Anh được lời lăi tất cả thế giới mà phá hủy linh hồn, phỏng được ích chi ?

Với lời cảnh báo của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay: "phá hủy linh hồn ḿnh" làm tôi phải nhớ đến lời cảnh báo tương tự khi tôi là một nhà truyền giáo ở El Salvador. Bà Senora Rosa 80 tuổi, cụ nội của một đám con cháu lớn. Bà là một trong mười ngàn người tản cư ở xứ tôi. Bà đến đây để tránh chiến tranh miền quê. Bà kể: "máy bay lên thẳng của Mỹ, lái bởi những phi công Mỹ huấn luyện, cố vấn Mỹ và những người lính do Mỹ trả công đă bắn giết con gái bà và hai đứa con của nó lúc đang trên đường đi đến trường ở Georgia". Khi nghe tin tôi trở lại nước Mỹ để thăm gia đ́nh, bà hốt hoảng sợ sệt cho tôi. Bà ái ngại nói : "Padre, thưa cha, xin hăy rất cẩn thận. Ở đây người ta chỉ có thể giết được phần xác. Nhưng ở Hoa Kỳ người ta có thể phá hủy cả linh hồn".

Đúng như thế không ? Có thể nào như vậy ? Giết linh hồn ? Giết phần tinh anh ? Có thể lắm, khi tính chính trực vẹn toàn, khi các giá trị ḷng tin bị lu mờ, phá hoại bởi các thỏa hiệp ma quái, quyến rũ của vật chất, thế gian. Lúc đó, linh hồn và tinh thần quí vị thật sự bị giết hại. Cho nên Ammon Hennacy đă có lư khi nắm chắc rằng anh phải làm chi đó, kẻo nữa chủ trương hiếu chiến của chính phủ tập chú vào vơ khí, chém giết có thể ảnh hưởng nặng nề đến niềm tin ḥa b́nh và tinh thần bất bạo động của anh!

Hôm nay, 1-9-2002, một số anh chị em trong gia đ́nh Đa Minh bắt đầu tụ họp ở quảng trường Union, thành phố New York, để thực hiện một tháng ăn chay. Họ chỉ dùng nước lă và ra về công khai. Họ nói mục tiêu là phục vụ công cuộc hối cải cá nhân và cộng đoàn. Họ đứng đợi trong im lặng và cầu nguyện chiêm niệm để nên như cử chỉ ḥa giải và chữa lành thế giới, để tưởng niệm nhũng người đă chết trong vụ tấn công 11-9 năm ngoái và trong chiến tranh chống khủng bố hiện thời. Họ mạnh mẽ tin tưởng rằng nhân loại phải có con đường khác hơn là bạo lực và trả đũa để giải quyết các mối bất ḥa trên thế giới. Hận thù và chiến tranh xem ra là tư tưởng chủ yếu của chính sách quốc gia ngày nay. Họ tin rằng Thiên Chúa sẽ mạc khải "con đường khác" đó nếu chúng ta có trái tim thanh sạch và chống rỗng để nghe lời Ngài " th́ thầm".

Những anh chị em Đaminh này không gồm trong hơn 65% người ủng hộ tổng thống Bush và những nhà làm quyết định trong việc thực hiện chiến tranh chống khủng bố hiện thời. Họ nhất quyết tin rằng sự t́m kiếm công lư, ḥa b́nh và an ninh đă bị thay thế bằng thái độ hiếu chiến nguy hiểm hoặc ngạo nghễ khinh thường luật lệ quốc tế, chà đạp sự thật và lẽ phải, hoặc đổi thay cơ bản các ưu tiên quốc gia hướng tới thiện ích chung. Con quỷ hung hăng đă được thả lỏng đang tấn công vào tinh thần và bản lĩnh quê hương người Mỹ. Truyền thống của chúng ta là bao dung và tha thứ, tự do cho mọi người bất kể màu da, tiếng nói hay khuynh hướng chính trị.

V́ vậy, họ thực hiện một tháng ăn chay. Tương truyền rằng Chúa Giêsu đă nói: "con quỷ này chỉ có thể trừ khử bằng cầu nguyện và ăn chay." Chính Đức Kitô đă được thần khí dẫn vào sa mạc để ăn chay. Ngài đă bị người đồng thời phê b́nh là ăn chay chưa đầy đủ. Gioan Tẩy Giả và các môn sinh của ông ăn chay trọn vẹn hơn. Tuy vậy, đối với Chúa Giêsu, tiên tri Giêrêmia, vua Đavit, thánh Phaolô tác giả của bài đọc hai hôm nay, ăn chay là một phần không thể thiếu của truyền thống tinh thần lâu đời. Động lực trong các truyền thống này th́ nhiều và rất đa dạng, cũng giống như ngày nay. Ở cựu ước, các ngôn sứ thường năng kêu gọi nhân dân cải hối lương tâm, vận áo vải bao, rắc tro lên đầu để khởi sự ăn chay. Mục đích là cầu khẩn Thiên Chúa dủ ḷng thương cứu giúp trong các biến cố bi thảm, như chiến tranh, chết chóc, hạn hán, hoạn nạn, hay chuẩn bị thi hành một công tŕnh trọng đại nào đó, thanh tẩy đền thờ chẳng hạn. Cũng nhiều khi xin tha thứ lỗi lầm hoặc giải thoát khỏi tội lỗi. Trong hầu hết trường hợp, ăn chay là để bày tỏ ḷng khiêm cung và cầu xin trước tôn nhan Thượng Đế.

Việc ăn chay của Chúa Giêsu bao hàm những ư nghĩa trên và c̣n hơn thế nữa, nó diễn tả tính cô đơn tĩnh mịch để liên kết thắm thiết với Đức Chúa Cha. Nó cũng chuẩn bị Ngài cho một cuộc đối đầu với Satan : "Thằng quỷ này chỉ có thể trục xuất bằng ăn chay, cầu nguyện". Việc ăn chay của Chúa Giêsu xảy ra ở ngay điểm rẽ cuộc đời Ngài. Tức sau khi Gioan làm phép rửa cho Ngài tại sông Giođan và tiếng từ trời phán: "này là con ta yêu dấu". Các tác giả Tin Mừng thuật lại rằng quỷ dữ đă dụ dỗ Ngài từ bỏ sứ vụ liên kết với những người nghèo khổ và yếu hèn (ông không cần phải nhịn đói, hăy biến những viên đá này thành bánh mà ăn đi!).

Vào cuối cuộc chay tịnh trong hoang địa, Chúa Giêsu khởi sự sứ mệnh công khai trong quyền năng của Thần Khí. Ngài làm tṛn lời tiên báo của tiên tri Isaia: "Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, v́ Chúa đă xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho người nghèo khó, công bố tự do cho kẻ giam cầm, cho người mù được sáng mắt, kẻ bị áp bức được thoát khỏi và công bố năm hồng ân của Chúa" (Lc 4,8-19). Như vậy, sự liên kết giữa cầu nguyện, ăn chay và hành động cho công lư đă được thiết lập ngay trong truyền thống của Chúa Giêsu và các ngôn sứ. Sự liên kết này được trung thành thực thi qua mọi thế kỷ, từ thượng cổ cho đến thời hiện đại. Bằng chứng cụ thể là một Mahatma Gandhi của Ấn Độ hoặc một Cesar Chavez ở California. Nhóm anh chị em Đaminh trong thành phố New York hôm nay cũng thế. Họ bắt đầu tập trung ăn chay, cầu nguyện và rao giảng chân lư tại quảng trường Union. Họ liên kết tinh thần của Ammon Henncy với Giêrêmia, tinh thần của Senơra Rosa với Chúa Giêsu, tinh thần của con cháu hai bà vợ ông Abraham là Sara và Agar, sau cùng của tất cả những ai dấn thân cho công lư và bất bạo động.

Có một đoạn văn tiêu biểu trong chương 58 của sách tiên tri Isaia diễn tả sự liên kết chặt chẽ giữa ăn chay và thực hành công lư. Mỗi ḍng của đoạn văn này thức tỉnh lương tâm quốc gia chúng ta về những mối quan tâm đang bị bỏ quên. Trước hết, Thiên Chúa khiển trách dân chúng đă bắt tôi tớ lao động quá mức trong khi giữ "chay quí giá". Áp bức kẻ nghèo khổ trong khi mang dáng vẻ đạo đức: áo vải thô, rắc tro trên đầu. Rồi Ngài đặt câu hỏi: có phải ăn chay Ta muốn là như thế này sao ? Mở xiềng xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc, trả tự do cho người bị áp bức, đập tan mọi gông cùm. Chẳng phải là chia cơm cho người đói ? Rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ ? Thấy ai ḿnh trần th́ cho áo che thân. Không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục ? Bấy giờ ánh sáng ngươi sẽ bừng lên như rạng đông, vết thương ngươi sẽ mau lành. Đức công chính ngươi sẽ mở đường phía trước, vinh quang Đức Chúa sẽ bao bọc sau ngươi. Bấy giờ, ngươi kêu lên, Đức Chúa sẽ nhậm lời, ngươi cầu cứu, Người liền đáp lại: "Có Ta đây !".


Fr. Jude Siciliano, op

Sẵn sàng chia sẻ thân phận với thày Giêsu
(Mt 16, 21-27)

Thưa quí vị,

Liệu Thiên Chúa có bao giờ thất hứa ? Liệu Ngài có giống người buôn bán xe hơi cũ, khi xe hỏng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu ? Liệu Thiên Chúa thay đổi ư kiến và rồi không cho chúng ta hay điều ấy ? Tôi không thể không nghĩ đến các câu hỏi đó khi nghe tiên tri Giêrêmia phàn nàn : “Lạy Đức Chúa, Ngài đă quyến rũ con và con đă để cho Ngài quyến rũ ! Ngài mạnh hơn con và Ngài đă thắng!” Người không quen Kinh thánh th́ nghe như lời than văn từ trận đấu vơ. Nhưng đây là lời ngôn sứ Giêrêmia thấp hèn chống lại Thiên Chúa vĩ đại. Bạn có thể tưởng tượng vị ngôn sứ với đôi tay đập vào trán, cằn nhằn: “Tại sao tôi lại khờ dại đến độ chấp nhận làm tiên tri của Thiên Chúa để hứng lấy muôn vàn khổ đau ?” Hoàn cảnh này là khởi đầu sứ vụ của ông. Ông ương ngạnh từ chối, lấy cớ c̣n non dại, chưa có kinh nghiệm: “A, a, a lạy Đức Chúa con không biết nói, con chỉ là đứa con nít” (1, 4). Câu văn thực sự đă làm tôi suy nghĩ nhiều năm. Tôi dựa vào nó mà an ủi ḿnh khi gặp những khó khăn trong nhiệm vụ rao giảng. Có những lúc tôi không biết phải làm thế nào chu toàn bổn phận trao phó cho ḿnh. Tôi chưa có kinh nghiệm và vấn đề th́ lại quá nhiêu khê. Nhưng hoàn cảnh của Giêrêmia khích lệ tôi cố gắng vắt kiệt sức ḿnh như Chúa phán : “Đừng nói ngươi quá trẻ… đừng sợ v́ Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi…” Đức Chúa phán : “Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi” (1,5). Và tôi được an ủi, v́ an tâm tin tưởng vào sức mạnh Thiên Chúa.

Thực ra, trong cuộc đời sứ vụ, chúng ta sống bằng những lời hứa hơn là giải thích, trong đêm tối mịt mù chúng ta mới có thể nh́n thấy những ngôi sao ! Tuy nhiên bài đọc hôm nay ở chương 20, bao nhiêu sự kiện đă xẩy ra cho vị tiên tri. Những đau khổ v́ chống đối đă chồng chất lên vai vị ngôn sứ. Và chúng ta cũng chẳng thể né tránh số phận tương tự, khi chấp nhận nghe tiếng Chúa kêu gọi. Bài đọc hôm nay bộc bạch rơ ràng tâm tư vị tiên tri. Ông đă cay đắng nhận ra vai tṛ của ḿnh quả là một gánh nặng. Ông là vị ngôn sứ Thiên Chúa chỉ định để rao giảng tai hoạ và tàn phá, đầy ải và phát lưu. Thử hỏi làm sao tránh khỏi thù hận, ghen ghét ?

Thực tế công việc của ông là đối đầu với vua chúa, quan quyền, thế lực đền thờ. Cảnh cáo họ về những lạm dụng họ thực hiện trên những số phận nghèo đói, cô thân, những người không có địa vị. Đây là sứ vụ tự nhiên chẳng ai dại mà gánh lấy. Tính mạnh bạo liều lĩnh của vị ngôn sứ đưa ông đến đ̣n vọt và xiềng xích. Tư tế Pat-khua đă cho bắt ông, đánh đ̣n và cùm ông tại cửa Bengiamin. Sáng hôm sau ông đổi tên tư tế Pat-khua thành “kinh hoàng tứ phía” và tiếp tục chịu khủng bố. Lúc này vị ngôn sứ xem ra hoài nghi về tương lai: “Những điều mô tả trong công việc mà tôi đă chấp nhận bây giờ ở đâu? Tuy nhiên vẫn can trường trung thành với ơn gọi và chịu đựng các hậu quả, tuy cảm thấy như bị Chúa bắt nạt “Ngài mạnh hơn con và Ngài đă thắng”.

Ở giai đoạn thốt ra những lời trên, Giêrêmia không c̣n là người trẻ nữa. Ông đă tin tưởng nếu Thiên Chúa kêu gọi ông, Ngài phải bảo vệ ông an toàn cho đến kết thúc, không hề bị bầm dập. Nhưng bây giờ th́ ông rơ sự thật, sứ mệnh không bảo đảm như vậy. Phần chúng ta cũng tương tự, Chúa kêu gọi phục vụ Lời Ngài. Liệu có phải là ơn phúc không? Tôi dám trả lời tích cực và được thể hiện trong nhiều đường lối bất ngờ. Nhưng cũng xin cảnh cáo quí vị, nó không phải là con đường thênh thang, mà là chật hẹp, nhiều chông gai. Có những ngày, những hoàn cảnh chúng ta phải thốt nên lời của Giêrêmia : “Chúa đă quyến rũ con, và con đă để cho Ngài quyến rũ. Ngài mạnh hơn con và Ngài đă thắng! Suốt ngày con đă nên tṛ cười cho thiên hạ để họ nhạo báng con!”

Chẳng linh hồn ngay chính nào mà không gặp những khó khăn trong nhiệm vụ của ḿnh : Phe nhóm chính trị trong Giáo hội, phân cực ư kiến, gương xấu, cường điệu, chuyên chính… Thêm vào đó là cảm giác bất lực trước những đau khổ của giáo dân, trầm cảm, nghèo nàn, vô vọng đến độ nhiều lần phải tự hỏi: “Tại sao ḿnh dính giáng vào chuyện này? Trách nhiệm về ai? Làm sao thoát ra được? Liệu ḿnh c̣n đủ năng lực chịu đựng? Có đúng đă nghe tiếng Chúa gọi hay chỉ tưởng tượng”. Cảm ơn vị ngôn sứ của “tư bề kinh hoàng”. Ông đă thả lỏng miệng lưỡi, nói lên những thất vọng của ḷng ḿnh cho Thiên Chúa nghe. Ông chẳng cần ḱm hăm những căng thẳng khi thi hành sứ vụ. Ông không than sầu rên rỉ mà tố khổ cay đắng lên Thượng Đế, doạ dẫm thôi việc “Có lần con tự nhủ: Tôi sẽ không nghĩ đến Ngài, cũng chẳng nhân danh Ngài mà nói nữa”. Nhưng bổn phận làm ngôn sứ thúc giục ông: “Nhưng Lời Ngài cứ như ngọn lửa, bùng cháy trong tim, âm ỉ trong xương cốt, con nén chịu đến hao ṃn, nhưng làm sao con nén được?”

Lời Chúa trong thâm tâm ông có sức mạnh vô song, ông không thể ḱm hăm hay giập tắt. Nó thôi thúc ông đêm ngày, ép buộc ông phải trung thành rao giảng, bất chấp những khó khăn. Giêrêmia khám phá ra rằng ơn kêu gọi của ḿnh sẽ phải trả giá bằng cái chết. Nhưng Lời Chúa trong ông là lời sống động và nóng cháy, nó sẽ nâng đỡ ông cho đến cùng. Nó không tàn lụi hoặc rời bỏ ông. Ngược lại nâng đỡ ông để gặp nhiều cay đắng hơn nữa, đến cả phải thiệt thân. Thực tế này ngày nay vẫn là số phận những ngôn sứ chính danh trong Giáo hội. Họ không thể nhượng bộ dù bị bịt miệng, bởi sự thật không chết, dù bị giết. Người ta đă cố gắng giết chết nó. Nhưng bao giờ nó cũng sống lại.

Chúa Giêsu trong Tin mừng hôm nay cũng nhắc nhở chúng ta cùng một chân lư. Ơn gọi của Đức Chúa Trời là ơn gọi ban sự sống. Chúng ta không tự thân làm cho cuộc đời ḿnh giầu có hay nghèo nàn. Mọi sự đến từ Thiên Chúa. Giêrêmia là thí dụ cổ điển, mặc dù những khó khăn gian nan ông phải chịu suốt đời ḿnh. Thiên Chúa không bỏ rơi ông. Trong mỗi hoàn cảnh Thiên Chúa liên tục nói lời đổi mới và nâng đỡ. Bài Tin mừng chia làm hai phần: một câu truyện và ba lời gom nhặt. Mở đầu thánh Phêrô và các tông đồ được Chúa Giêsu mạc khải về số phận của Ngài tại Giêrusalem, bị các thượng tế và luật sĩ ghét bỏ, bắt bớ, hành hạ và giết chết, giống số phận của ngôn sứ Giêrêmia. Số phận đó cũng xẩy đến cho các ông khi rao giảng Nước Trời. Tuần vừa qua Phêrô đă tuyên xưng đức tin mạnh mẽ vào Thày. Thày cũng không tiếc lời biểu dương Phêrô: “Anh là đá tảng, trên đá này Thày sẽ xây dựng Hội thánh của Thày”.

Từ ấy cho đến nay sự việc đă thay đổi nhanh chóng. Chúa Giêsu nói trước cho các ông số phận của ḿnh: Thày sẽ lên Gierusalem và chịu nhiều đau khổ. Phêrô phản kháng liền : “Xin Thiên Chúa thương đừng để cho Thày gặp phải chuyện ấy!” Chúng ta không thể trách cứ ông. Bởi lẽ ông vừa được Ngài tuyên dương hết lời! Ông cố gắng thay đổi ư nghĩ của Chúa và lập tức nhận ra ḿnh đối lập với chương tŕnh của Thiên Chúa, trước mắt là Thày thân yêu. Thành thử ngay sau lời chúc phúc: “Này anh Simon, con ông Giôna, anh thực là người có phúc”. Phêrô nhận được lời nguyền rủa “Quỉ sứ, lui ra đằng sau Ta”. Sự kiện làm chúng ta chóang váng. Đá tảng để Chúa xây dựng Giáo hội nay trở thành đá vấp phạm, cản lối Chúa. Đây là vấn đề cần suy nghĩ và t́m ra câu giải đáp. Cuộc sống thiêng liêng của chúng ta liên hệ chặt chẽ với cái nh́n này: Xin nhớ lại khởi đầu Phúc âm, thánh Mattheo đă để Chúa Giêsu đi vào sa mạc và bị cám dỗ bởi quỉ sứ. Một trong ba cơn cám dỗ là thách thức Giêsu gieo ḿnh từ trên nóc đền thờ xuống đất (4, 6). Bởi lẽ Thiên Chúa sẽ sai thiên thần nâng đỡ Ngài kẻo Ngài vấp chân vào đá. Nó làm cho người ta tin tưởng rằng về phe với Thiên Chúa, th́ được bảo vệ khỏi mọi đau khổ ở thế gian: “Nếu ông đích thực là con Thiên Chúa”. Quỉ sứ đă nói với Chúa Giêsu như vậy trong sa mạc, th́ ngày nay vẫn c̣n cám dỗ chúng ta với nội dung tương tự. Chúng ta hy vọng thoát khỏi mọi khổ cực ở thế gian. Đó là cái bẫy cực kỳ nguy hiểm.

Những tín hữu, tu sĩ, giáo sĩ tin vào mưu chước, chắc chắn là kẻ phản bội Đức Chúa Trời. Phêrô vừa tuyên xưng Chúa Giêsu là con Đức Chúa Trời hằng sống, nhưng liền sau đó ông cám dỗ Chúa Giêsu đừng chấp nhận chương tŕnh của Thiên Chúa. Ông đă đóng vai quỉ sứ lật đổ sứ vụ của Ngài. Ông muốn Ngài loại bỏ tất cả những đau khổ, yếu đuối, tổn thương ra khỏi chức vụ cứu thế. Vậy th́ c̣n chi là thân phận con người trong sứ mệnh của Ngài ? Liệu chúng ta có cùng năo trạng với Phêrô trong vai tṛ quỉ sứ ? Tước bỏ tất cả những khổ chế, hy sinh ra khỏi tôn giáo và đời sống cá nhân! Chúng ta muốn một tôn giáo hoành tráng, đầy quyền lực huy hoàng cho người có đạo và kẻ bàng quang nh́n vào. Ôi, một sai lầm dễ sợ, nhưng lại rất phổ thông. Làm sao một tôn giáo như vậy có thể thấm vào ḷng người như nước thấm vào đất khô ? Chúng ta ước ao một nền phụng vụ gọn gàng, tôn nghiêm với những cộng đồng tín hữu ăn vận chỉnh tề, sạch sẽ, gấp nếp, ai vào chỗ nấy, thứ tự nếp nang, nhịp nhàng. Hoàn cảnh ấy giúp cầu nguyện sốt sáng hơn. Nhưng tôi không nên dùng làm tiêu chuẩn để lượng định, bắt ép mọi người đáp trả tiếng Chúa mời gọi vào Nước Trời ! Suốt kỳ hè vừa qua, trong các dụ ngôn, chúng ta được Chúa Giêsu nhắc nhớ Nước Thiên Chúa không phải trại lính, ngăn nắp, sạch sẽ mà là một thực thể đầy ngạc nhiên, không đoán trước được, và ngay cả luộm thuộm (mẻ cá, cỏ lùng, đám tiệc). Tin mừng hôm nay với nhân vật Phêrô chúng ta lại được chứng kiến một vở kịch ngoại mục khác: Phêrô vừa là đá tảng vừa là quỉ sứ, vừa xây dựng vừa phá hoại, cản lối Chúa Giêsu. Khốn khổ cho ông (và cho chúng ta nữa). Ông không có ǵ đáng trách, chẳng làm chi nên tội, nhưng chỉ v́ tính bộc trực, nhiệt thành và ngây thơ loài người.

Nếu chúng ta mắc vào những khuyết điểm này, th́ gương của ông soi sáng ḿnh. Chúng ta sẽ cảm thấy khôn ngoan, sùng mộ hơn là Phêrô “dại dột”. Mặt khác nó lại hạ giá lời Chúa Giêsu khen ngợi ông : “Simon, anh thật có phúc”. Vậy th́ chúng ta nên tinh tường : Chúa Giêsu công nhận đức tin và ơn mạc khải bởi trời của ông, nhưng ông c̣n nhiền thiếu xót trong con người ḿnh, ông không nhận thức đầy đủ vai tṛ và sứ điệp của Chúa Giêsu. Cũng vậy, chúng ta nên học bài học của ông, nhận rơ Chúa Giêsu là ai, công việc của Ngài làm sao, vai tṛ của từng người trên thế gian? Chúng ta nên học hỏi, cầu nguyện, chiêm niệm suốt đời. Sống ào ào không thể nào nắm bắt được. Ngoài ra c̣n cần ơn Chúa Thánh Thần hướng dẫn. Cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và Phêrô hôm nay cống hiến nhiều giáo huấn. Chúng ta được nhắc nhớ con đường theo Chúa không phải thênh thang mà nhiều cay đắng. Sự sống của chúng ta chỉ có thể đạt tới qua hiến dâng đời ḿnh cho Thiên Chúa. Ba lời góp nhặt sau câu truyện, minh hoạ cho nội dung đó: 1. vác thập giá ḿnh hằng ngày mà theo Chúa (câu 24), Đây là cuộc từ bỏ cụ thể và căn bản, tuy nhiên so với Thập giá Chúa Giêsu th́ quá nhỏ bé. Vậy mà nhiều linh hồn không kham nổi, nhất là trong các tu viện tân thời. 2. liều mạng sống ḿnh v́ lợi ích Phúc âm ( câu 25-26), sự sống vĩnh cửu là trên hết. Trước giá trị này mọi sự đều phù vân. Không hiểu Chúa Giêsu rao giảng nội dung này ở đâu và khi nào ? Nhưng thánh Mattheo đă đặt ở mạch văn này theo sau lời loan báo Ngài sẽ lên Giêrusalem để chịu khổ h́nh, ngơ hầu chúng ta noi gương Ngài. 3. sự phán xét cuối cùng (câu 27) sẽ được thực hiện khi “Con người” ngự toà vinh quang. Thiên Chúa sẽ thưởng công xứng đáng cho những ai bền ḷng theo Chúa Giêsu.

Như vậy việc theo Chúa gồm hai khía cạnh: Món quà ban tặng và trách nhiệm kèm theo. Giống như Phêrô, chúng ta được Thiên Chúa chúc phúc v́ ḷng tin của ḿnh. Nhờ ḷng tin chúng ta đón nhận Chúa Kitô như nguồn sống mới và tuyên xưng như Phêrô: Thầy là Đức Kitô con Thiên Chúa hằng sống. Tiếp theo là trách nhiệm thể hiện ḷng tin, không những công khai mà c̣n trong lời nói, hành động hàng ngày. Xin đừng miệng lưỡi suông, nhưng phải dâng hiến cuộc đời cho Thiên Chúa để Ngài thực hiện những mục tiêu của Chúa Giêsu. Tự dâng hiến đ̣i hỏi phục vụ tha nhân hết khả năng, dù nhiều khi cảm thấy thất bại, không đưa đến kết quả cụ thể tương xứng với công sức bỏ ra. Chán chường khi phải từ bỏ các chương tŕnh, các ước muốn cá nhân v́ lợi ích cao hơn. Bồn chồn lo lắng v́ công việc quá nặng nề, đ̣i hỏi tiêu hao nhiều nghị lực, nhiều thời gian. Quả thực Tin mừng hôm nay nặng chĩu những thánh giá như Đức Kitô trên đường lên Giêrusalem. Nó liên tục nhắc nhớ tín hữu bổn phận theo Chúa của ḿnh. Tuy nhiên mỗi khi ra vào thánh đường, chúng ta đều chấm tay vào nước thánh và làm dấu thánh giá trên ḿnh. Việc này nói lên chúng ta đă quyết chí theo Chúa qua bí tích rửa tội và bổn phận làm môn đệ Chúa. Nước đó vẫn sôi sục trong trái tim mỗi người, ban khả năng tuyên xưng Thày là Đức Kitô, con Thiên Chúa hằng sống, đồng thời sẵn sàng nói “vâng” cho mỗi cây thập giá Chúa gởi đến. Amen.   


Fr. Jude Siciliano, OP (Chuyển ngữ FX Trọng Yên, OP)

Lắng nghe tiếng Chúa khi vác Thánh giá
Mt 16: 21-27

Anh chị em thân mến,

Anh chị em sẽ làm gì để giúp cho người thân trong gia đình tránh khỏi những tai nạn? Khi thấy người đó sắp chọn một việc làm khờ dại, có lẽ anh chị em sẽ tìm cách khuyên can để giúp họ từ bỏ ý định của mình, hay giúp họ suy nghĩ lại điều mà họ sẽ làm? Có lẽ tôi cũng sẽ làm như anh chị em vậy. Vì thế, hôm nay chúng ta có thể đồng cảm với thánh Phêrô. Phêrô đang làm một việc cho người bạn mà có lẽ chúng ta cũng sẽ hành động như thánh nhân. Phêrô thương Chúa Giêsu nên ông muốn ngăn cản, không để Ngài lên Giêrusalem để chịu cực hình và sẽ chịu chết.

Mối tương quan giữa Chúa Giêsu và thánh Phêrô thay đổi rất nhanh. Trong vài câu trước bài phúc âm hôm nay, Chúa Giêsu khen ngợi thánh Phêrô ("Này Simon, con ông Giôna, anh thật là người có phúc...") và Ngài sẵn sàng giao chìa khóa nước Trời cho ông. Thánh Phêrô có thẩm quyền trong sứ vụ của Chúa Giêsu. Nhưng trái lại, hôm nay Chúa Giêsu quay lại với Phêrô, gọi ông là Satan, và đuổi ông đi. Phêrô mới vừa đem Chúa Giêsu ra ngoài và khuyên Chúa Giêsu đừng nói về sự đau khổ và sự chết của Ngài nữa. Trái lại, Chúa Giêsu quay lại quở mắng Phêrô trước mặt mọi người. Vậy chuyện gì đang xảy ra ở đây? Tại sao Chúa Giêsu lại quở mắng Phêrô trước mặt mọi người vì những điều Phêrô nói riêng với Ngài? Và tại sao Chúa Giêsu lại muốn các môn đệ nghe  bài học Ngài đang dạy cho Phêrô, và cho caû chúng ta nữa?

Nhiều người Kitô hữu nghĩ rằng giữ đạo thì tâm hồn và thân xác sẽ lành mạnh và  sẽ gặp điều may mắn. Một lần, tôi nghe một người đang giảng Phúc âm trên truyền hình. Ông ta giảng cho 10 ngàn người trong một vận động trường lớn như một nhà thờ. (Vì tôi cũng là thầy giảng, có lúc tôi ước ao được như ông ta.) Ông ta có tiếng là thầy giảng rất giỏi, được nhiều người khen ngợi. Điều ông ta giảng là: Nếu chúng ta chấp nhận Chúa Giêsu vào đời sống của chúng ta, chúng ta sẽ được những điều tốt lành mà Thiên Chúa ban cho cuộc sống chúng ta, đó là những ơn lành của Ngài, mà những người có đức tin sẽ nhận được ở đời này, vì thế nhiều người thích nghe ông ta. Sau khi nghe ông ta giảng, tôi cảm thấy vui vẻ, và hình như nhiều người cũng cảm nhận như vậy. Những người đó tin rằng đức tin sẽ làm cho đời sống họ dễ dàng hơn. Và những lời hứa đó cũng ám chỉ đời sống tinh thần nữa, nên khi mình đã chấp nhận Chúa Giêsu, thì mình sẽ được sống hạnh phúc, và vơi bớt đi phiền toái là hay quá!

Những người vừa nhập đạo, hay vừa học xong lớp giáo lý tân tòng và được rữa tội vào  ngày trước lễ Phục Sinh, họ thường cảm thấy rất sung sướng, vui vẻ vì đức tin mới nhận được, và vừa được gia nhập vào cộng đòan Công giáo. Họ vui vẻ như vậy là phải. Nhưng chúng ta biết là đời sống không kéo dài sự vui vẻ như vậy đâu. Rồi đây, những người tân tòng đó sẽ gặp thử thách trong đời sống  đức tin của họ. Chúng ta biết đó là sự thật, vì chúng ta cũng đã trải qua những thử thách đó. Chúng ta trân trọng gìn giữ đức tin chúng ta, chúng ta làm hết mọi cách có thể để giữ đức tin đó mạnh mẽ luôn. Và ngay cả những Kitô hữu có đức tin và sức sống đạo mạnh, đều hiểu rằng không dễ gì để giữ nếp sống đó dài lâu được

Điều nói trên đưa chúng ta vào bài Phúc âm ngày hôm nay. Chúa Giêsu là Đấng Messia, và Ngài tiếp tục sống cho sứ vụ của Ngài trên trần gian, nghĩa là Ngài phải chịu cực hình, và chịu chết khi Ngài lên Giêrusalem với các môn đệ, thánh Phêrô không hiểu điều đó. Thánh nhân muốn Chúa Giêsu ban sự vinh hiễn và những ngày vui vẻ cho những người sống cạnh Ngài. Thánh Phêrô không muốn nghe, vì nếu ông tin tưởng vào Chúa Giêsu và theo sống với Ngài như Ngài dạy, thì ông cũng sẽ phải chịu cực hình và sẽ chết vì đức tin của ông. Chúa Giêsu nói rõ điều ấy cho Phêrô và các môn đệ "Ai muốn theo Thầy thì phải bỏ mình đi, vác thập giá theo Thầy". Tôi không nghĩ rằng nếuChúa Giêsu với hàng chục ngàn người trong một sân vận động lớn, hay một đài truyền hình riêng để giảng những lời như Ngài đã báo các môn đệ thì ai muốn nghe những lời giảng như thế?

Trong tờ nhật báo tôi đọc cách đây vài hôm, có một bài viết về một tài xế vận tải đă vẽ hình Thánh giá trước kết nước giải nhiệt của xe. Ông ta nghĩ là hình vẽ cây Thánh giá ấy giúp ông không bị tai nạn trong hai mươi hai năm qua. Có người khác treo hình thánh Christopher. Vậy những hình Thánh giá hay hình các thánh đó có giúp họ tránh tai nạn thật không? Có phải vì vậy mà chúng ta để hình thánh giá trong xe chúng ta không? Người lái xe tải đó không bị tai nạn có lẽ vì ông ta là người lái xe cẩn thận, và ông ta được may mắn.

Để hình thánh trong xe không có gì lạ cả, hay đeo cây Thánh giá nhỏ trước ngực cũng vậy. Mỗi buổi sáng trong lúc cạo râu tôi thấy cây Thánh giá đeo trước ngực, tôi hy vọng cây Thánh giá đó giúp tôi nhớ Chúa Giêsu mời gọi tôi chấp nhận những khó khăn hay sự đau khổ trong đời tôi, vì tôi đã chấp nhận theo chân Ngài.

Chúng ta không có cách nào tách cây Thánh giá ra khỏi tôn giáo chúng ta. Chúng ta cũng không thể quên cây Thánh giá trong đời sống hàng ngày của chúng  ta. Chúng ta có thể không chịu đau khổ như Chúa Giêsu đã chịu khi Ngài vác Thánh giá của Ngài, hay chúng ta có thể không chịu những cực hình như các thánh tử đạo đã theo gương Ngài, Nhưng dù sao đi nữa Chúa Giêsu cũng đã nói với chúng ta là nếu chúng ta muốn theo Ngài thì phải vác Thánh giá của chúng ta để theo chân Ngài, Thánh giá sẽ mang theo sự đau khổ và nếu chúng ta nghe lời thánh Phaolô nói hôm nay: "Anh em đừng có rập theo cách sống đời này, nhưng hãy đổi mới tâm hồn anh em, hầu có thể nhận ra đâu là ý Chúa: cái gì tốt và đẹp lòng Chúa, cái gì hoàn hảo."

Vì chúng ta là Kitô Hữu, thánh Phaolô mời gọi chúng ta đừng chấp nhận những giá trị đời này như: những gì các giới truyền thông rêu rao thúc đẩy, hoặc đừng để bạn bè cùng trang lứa trong cách sống mới làm ảnh hưởng đến những suy nghĩ của chúng ta. Thánh Phaolô lại nói, là một Kitô hữu nghĩa là chúng ta phải sống một đời sống khác, một cách sống theo đời sống của Chúa Giêsu và theo sự Khôn Ngoan của Ngài, là luôn tìm hiểu thánh ý của Thiên Chúa trong mọi sự, và ngay cả trên đường tieán lên thập giá.

Chúng ta có thể kiểm nghiệm đời sống của chúng ta dựa vào lời Thánh Phaolô dạy, và nên tự hỏi: Nhiều của cải có làm cho chúng ta hạnh phúc thật không? Có phải những người giàu có, hay học hành cao là những người tốt không? Có phải khi chúng ta đồng ý với một số đông người là chúng ta đã đúng lẽ phải không? Có phải nếu chúng ta dùng thuốc an thần là chúng ta có thể quên những phiền muộn ở đời không? Hoặc chúng ta đi theo một thầy tu Ấn giáo để giúp chúng ta quên đi ưu phiền được không? Hoặc khi chúng ta là người ngoan đạo thì chúng ta sẽ không gặp phiền phức đời này chăng? Nếu chúng ta tin những điều vừa nói là sự thật thì chúng ta hãy học thuộc lòng bài Phúc âm hôm nay, và thử xem bài Phúc âm này có giúp chúng ta thay đổi cách suy nghĩ và cách sinh hoạt không. 


G. Nguyễn Cao Luật op

Mỗi ngày lại bước vào con đường thập giá
Mt 16,21-27

Từ viên đá góc trở thành viên đá gây vấp phạm

Trong tŕnh thuật về cuộc tuyên xưng tại thành Xê-da-rê, nhân vật chính không phải là Đức Giêsu và các mầu nhiệm của Người, nhưng là Phêrô, vị tông đổ kiểu mẫu. Tŕnh thuật Tin Mừng hôm nay cũng cho người đọc một cảm nghĩ tương tự. Trong tŕnh thuật trước, người ta đă thấy ông Phêrô bước đi trên sóng nước và sợ hăi. Trong tŕnh thuật sau, người ta lại ngạc nhiên v́ đức tin của ông cũng như sự yếu kém ḷng tin của ông.

"Từ lúc đó...". Thánh Mát-thêu đă sử dụng thành ngữ này để đưa người đọc bước vào cuộc đời công khai của Đức Giêsu. Giờ đây, một trang mới được mở ra. Đức Giêsu bắt đầu rời bỏ miền Ga-li-lê. Đây là sự thay đổi về nơi chốn, đổng thời cũng là sự thay đổi về bầu khí, bởi v́ Giê-ru-sa-lem là nơi diễn ra những mâu thuẫn.

Giê-ru-sa-lem vẫn là thành phố có tính quan trọng của Thánh Kinh. Chính thành phố này là nơi diễn ra hầu hết mọi biến cố quan trọng trong lịch sử Dân Thiên Chúa. Cho đến lúc này tính cách đó vẫn c̣n. Đức Giêsu biết điều đó, và Người "phải đi Giê-ru-sa-lem", bởi v́ chính từ đây, ánh sáng của Đức Giêsu dọi chiếu trên trần gian bắt đầu được lan toả.

Nhưng Đức Giêsu cũng rất sáng suốt. Người hiểu rằng sứ điệp của Người sẽ làm đảo lộn thế giới : mọi khát vọng cơ bản của con người đều bị đặt thành vấn đề. Đức Giêsu không lên thành thánh để mưu t́m cuộc tấn phong đầy vinh quang ; trái lại, Người lên đó, để rổi qua những cuộc đối thoại, những vấn đề thực sự của con người được xem xét lại và được sáng tỏ. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là một cuộc thử thách. Mà cuộc thử thách trước tiên là với các môn đệ.

Đức Giêsu vừa mới được "trưởng nhóm" Phêrô tuyên xưng là Đấng Cứu Thế. Bây giờ Người lại tự nhận là Người Tôi Tớ Đau khổ, Người sẽ trải qua cuộc Thương Khó và cái chết để chuộc lại đoàn dân. Dĩ nhiên là Đức Giêsu cũng muốn đề cập đến việc Phục Sinh, nhưng các môn đệ không hiểu điều Người muốn nói. Và ngay tức khắc, do ḷng nhiệt thành với Thầy, Phêrô đă muốn ngăn cản, muốn chống lại sự dữ dằn trong chương tŕnh của Thiên Chúa. Cũng ngay tức khắc, người ta thấy Đức Giêsu thay đổi cung giọng trong lời nói với Phêrô.

Trước đó mấy câu, Đức Giêsu đă khen ngợi Phêrô : "Này anh Si-mon con ông Gio-na, anh thật là có phúc", c̣n bây giờ Người nghiêm giọng nói với ông : "Đồ quỷ Xa-tan, xéo đi cho khuất mắt Thầy". Vừa mới đây, Phêrô là "Đá" khá vững chắc để Đức Giêsu thiết lập Hội Thánh, c̣n lúc này ông là "đá cản đường" tiến bước của Đấng Cứu Thế. Trước đó ít lâu, "phàm nhân không tài nào mặc khải điều ấy được, nhưng chính là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đă mặc khải cho anh", giờ đây "tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người".

Điều mâu thuẫn đă xảy ra, nhưng Đức Giêsu đă bước qua. C̣n với các môn đệ, đây quả là một thử thách.

Đường của Thầy, đường của môn đệ

Đau khổ. Xin Thiên Chúa thương đừng để xảy ra chuyện này. Chẳng ai muốn phải chịu đau khổ.

Chẳng có ai nghĩ đến chuyện người bạn đang sống với ḿnh lại ra đi. Một người bạn thân t́nh và mọi chuyện đều diễn tiến tốt đẹp.

Nhưng Thiên Chúa lại như thế. Người hứa ban, Người thực hiện những điều kỳ diệu, đổng thời Người cũng báo trước cái chết, báo trước đau khổ.

Đức Giêsu đă xuất hiện trên trần gian. Người không chỉ an ủi, nhưng c̣n thực hiện những phép lạ, c̣n cho thoáng thấy một vương quốc khác hẳn với thế giới này, một vương quốc chan hoà tự do, sự thật và ḷng bao dung. Đức Giêsu đă giúp đám đông dân chúng hiểu rơ niềm tin của cha ông họ, đă dạy họ cầu nguyện, đă hứa ban cho họ hạnh phúc vĩnh cửu, nhất là những người nghèo khó và khiêm nhường. Thế mà giờ đây, Người lại nói với họ về việc Người phải ra đi, phải chịu chết, một cái chết đầy xót xa, tủi nhục.

Tại sao thế ?

Chính v́ để cứu độ con người mà Đức Giêsu có mặt ở trần gian, và Đức Giêsu phải trải qua thập giá để đem lại ơn cứu độ. Người không chỉ đón nhận thập giá cho riêng ḿnh, nhưng c̣n buộc các môn đệ của Người cũng phải đón nhận thập giá, như dấu hiệu rơ rệt của người môn đệ. Người không muốn biến Kitô giáo thành một thứ tôn giáo thảnh thơi. Người không chỉ yêu cầu phải t́nh nguyện từ bỏ tất cả những ǵ làm cản trở việc trở nên giống như Người, nhưng c̣n buộc phải đón nhận đau khổ, tủi nhục và thập giá. Người môn đệ của Đức Kitô không chỉ thi hành một loạt những hy sinh, nhưng c̣n phải nỗ lực nên giống như Thầy ḿnh, bước theo Thầy là người Tôi Tớ Đau khổ.

Tuy vậy, không một người môn đệ nào có thể được mời gọi bước theo con đường này nếu trước đó không có cảm nghiệm về bước đường của Thầy ḿnh. Chính Người đă đi trước trên con đường thập giá, và đă đem lại ơn cứu độ. Giờ đây, chỉ có ai đón nhận thập giá mới có thể hiểu được Người cách thực sự.

"Ai muốn cứu mạng sống ḿnh, th́ sẽ mất ; c̣n ai liều mạng sống ḿnh v́ tôi, th́ sẽ cứu được mạng sống ấy." (Lc 9,24)

Đức Giêsu đă tuyên bố như thế v́ Người đă liều mạng sống ḿnh v́ tất cả nhân loại. Cả cuộc đời của Người là một cuộc đánh đổi, chứ không phải là sự mất mát : từ bỏ những điều nhỏ nhặt, để đổi lấy những niềm vui lớn lao. Và niềm vui lớn nhất là mọi người được cứu độ.

Như vậy, Đức Giêsu không chỉ muốn các môn đệ của Người tuyên xưng Người là Con Thiên Chúa, nhưng c̣n là Đấng chịu đóng đinh. Đây cũng là điều kiện để được sống đời đời : không phải chỉ là tuyên xưng suông, nhưng c̣n là vác lấy thập giá và bước theo Người.

Hôm qua cũng như hôm nay, thập giá vẫn là một thử thách khó vượt qua đối với cá nhân mỗi người cũng như đối với toàn thể Hội Thánh.

Tập suy nghĩ theo như Thiên Chúa muốn

Xưa kia, ngôn sứ I-sai-a đă từng cảm nghiệm và loan báo cho dân Ít-ra-en :

"Hăy t́m Đức Chúa khi Người c̣n cho gặp.
Kẻ gian ác, hăy bỏ đường lối ḿnh đang theo,
người bất lương, hăy bỏ tư tưởng ḿnh đang có,
mà trở về với Đức Chúa,
Người sẽ xót thương,
về với Thiên Chúa chúng ta,
Người sẽ rộng ḷng tha thứ.
Thật vậy, tư tưởng của Ta
không phải là tư tưởng của các ngươi,
và đường lối các ngươi
không phải là đường lối của Ta.
- sấm ngôn của Đức Chúa." (Is 6-8)

Sau này, thánh Phaolô diễn tả thêm : "Những ai sống theo tính xác thịt, th́ hướng về những ǵ thuộc tính xác thịt ; c̣n những ai sống theo Thần Khí, th́ hướng về những ǵ thuộc Thần Khí ..." (Rm 8,5)

Cần phải suy nghĩ theo Thần Khí của Thiên Chúa, Thần Khí Người đă ban cho chúng ta, giúp chúng ta có thể kêu lên "Cha ơi !" Chúng ta đă có Thần Khí, hăy cố gắng bước theo Người để rổi cũng biết được những ǵ đang chờ đợi chúng ta.

Đây là một giáo huấn đơn giản và bền vững : những suy nghĩ phàm trần cho chúng ta thấy thế giới như là sở hữu của riêng ḿnh, với những bức tường vây quanh, trong đó có cả hy vọng lẫn nghi ngờ và sợ hăi. C̣n Thần Khí Thiên Chúa vượt lên trên những suy nghĩ này. Người thỗi vào chúng ta cơn gió thần linh - có khi êm dịu, có khi mănh liệt - để nâng đỡ, thúc đẩy, đôi khi c̣n làm đảo lộn. Người giúp chúng ta nhận định và cai quản thế giới như Thiên Chúa muốn.

Như vậy, mỗi ngày chúng ta phải chết đi cho "con người cũ". Cần phải luôn suy nghĩ về điều này, không bao giờ được quên, mặc dù chúng ta vẫn đang sống. Bởi v́ không thể nói là sống nếu như không trải qua cái chết mỗi ngày, và cũng không thể nào đạt tới hạnh phúc đích thực nếu không trải qua con đường thập giá, con đường Đức Kitô đă đi.

* * *

Lạy Thiên Chúa,
xin cho tâm hổn con luôn trong sạch,
và ư hướng con luôn ngay thẳng.

Xin chân lư của Chúa
soi chiếu cuộc đời con
và thánh ư Chúa được thể hiện.

(theo Raissa Maritain)


Giacôbê Phạm Văn Phượng op

Vác thập giá ḿnh : Đau khổ
(Mt 16,21-27)

Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu báo trước cho các môn đệ biết sứ mạng và số phận cuộc đời trần gian của Ngài, đồng thời Chúa cũng nhắn nhủ những điều phải thực hiện cho những ai tin theo Ngài.

Trước hết, chúng ta có thể quả quyết : không một ai trong loài người có thể biết trước và nói trước ḿnh sẽ chết thế nào, chỉ có Chúa Giêsu là người đă biết trước và nói trước như thế. Ngài đă nói trước về cái chết của Ngài ba lần rơ rệt : Ngài sẽ bị nộp vào tay các kỳ lăo, thượng tế và luật sĩ, sẽ bị nộp cho lương dân, họ sỉ vả, đánh đập và đóng đinh Ngài, nhưng ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại. Rồi ít là hai lần, Chúa đă nói trước từng nét Ngài sẽ chết cách nào : “Như Mô-sê treo con rắn lên cao trong sa mạc thế nào, th́ Ngài cũng sẽ phải treo lên cao như vậy”, “Khi tôi bị treo lên khỏi đất, tôi sẽ kéo tất cả lên với tôi”. Dân chúng hiểu ngay “chết bị treo” là chết khổ h́nh thập giá theo luật Rô-ma.

Nghe Chúa nói như vậy, Phêrô lúc ấy v́ chưa hiểu rơ chương tŕnh của Thiên Chúa, nên can ngăn Chúa. Phêrô can ngăn là v́ ḷng yêu thương thầy ḿnh mà thôi, Chúa đă nói : “Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy”. Nói như thế, không phải Chúa lên án Phêrô là Xa-tan đâu, nhưng là ám chỉ Xa-tan đă mượn Phêrô để cám dỗ Chúa, như xưa nơi vườn địa đàng, Xa-tan đă từng mượn con rắn để cám dỗ ông bà nguyên tổ. Hoặc là Chúa khiển trách Phêrô, v́ Phêrô c̣n nuôi những hy vọng phàm tục do ma quỉ xúi bẩy.

Rồi sau khi đă nói trước về cái chết và sự phục sinh của Ngài, Chúa mời gọi mọi người hăy bước theo Ngài : “Ai muốn theo tôi, hăy vác thập giá ḿnh mà theo”, nghĩa là Chúa nói : muốn theo Chúa phải chấp nhận điều kiện của Chúa, điều kiện đó là “vác thập giá ḿnh”. Đây cũng là một điều kiện tiên quyết Chúa đề ra, nhưng hoàn toàn tự do của mỗi người, Thiên Chúa không cưỡng bách ai hay ép buộc ai phải theo Chúa, nhưng theo Chúa là phải chấp nhận điều kiện của Chúa, muốn mục đích tốt phải muốn phương tiện tốt. Cho nên, Chúa nói : “Ai muốn theo tôi, hăy vác thập giá ḿnh”, nghĩa là một đàng Chúa muốn mọi người biết phương cách mà Ngài dùng để cứu chuộc là vác thập giá; và đàng khác, đó cũng là phương cách của những ai muốn tin theo Ngài.

Chúng ta đă biết “vác thập giá” là một câu nói đầy ư nghĩa, nhất là đối với những người đương thời lúc ấy. Thời Chúa Giêsu, đóng đinh vào thập giá là một cực h́nh khổ nhất, nhưng thông dụng nhất mà người Rô-ma đế quốc đem áp dụng ở Do Thái. Nói tới vác thập giá, đối với thời Chúa Giêsu, là cả một h́nh khổ và chắc chắn chết đau thương nhục nhă. Người nào vác thập giá là người bị đưa tới pháp trường để chịu đóng đinh vào cây thập giá đó. Vác thập giá lên vai có nghĩa là bắt đầu đi đến chỗ chết. Vác thập giá cũng có nghĩa là bắt đầu đau khổ thực sự, và đây chính là ư nghĩa Chúa Giêsu muốn nói với tất cả những ai muốn tin theo Ngài.

Đúng vậy, thập giá đối với chúng ta hôm nay không phải là hai thanh gỗ đóng chồng lên nhau h́nh chữ thập, nhưng là những đau khổ của cuộc đời. Nói tới thập giá là nói tới đau khổ, đối với chúng ta, đó là một sự đồng nghĩa đương nhiên. Như thế, bất cứ ai cũng phải vác thập giá minh, v́ ai cũng có đau khổ. Có mặt trên đời là có khổ : “hữu sinh hữu khổ” là thế. Đời người là chuỗi đau khổ đầy ứ. Nhà Phật thường nói : “Đời là bể khổ”. Kinh Thánh nói : “Đời là thung lũng nước mắt”. Một thi sĩ nói văn hoa rằng : “Đời là cây đờn thất huyền, có một dây vui và sáu dây sầu”. Thánh Âu-tinh nói : “Đời là con đường đi về trời, một bên là đau khổ, một bên là ơn thánh”. Ca dao Việt Nam nói : “Ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”. Người mẹ Việt Nam được mô tả là “Áo dầm giọt lệ, tóc se mái sầu”.

Như vậy, đau khổ hiện diện khắp nơi trên mặt đất và riêng biệt cho từng người : đi tu cũng khổ, ở đời cũng khổ. Đi tu có đau khổ của đời tu, có gia đ́nh th́ có cái khổ của gia đ́nh, độc thân hay ở vậy th́ có cái khổ của độc thân... lớn nhỏ, trẻ già, giàu nghèo... đều có những đau khổ của riêng ḿnh. Không có một góc trái đất nào thoát khỏi đau khổ, chỗ nào có con người là có thập giá, là có đau khổ. Ngay cả những lúc yên hàn chúng ta cũng hay nhớ đến, nhớ lại những đau khổ trước và lo sợ cho tương lai. Đau khổ là một khách câm, không bao giờ bảo cho chúng ta biết tại sao nó đến phá rối đời chúng ta. Không ai muốn đau khổ, mà tại sao cứ gặp hoài ? V́ đời là thế!

Cho nên, đừng đứng núi này trông núi nọ, đừng đứng cửa sổ nhà ḿnh nh́n sang cửa sổ nhà người khác, đừng tưởng ḿnh khổ hơn người. Ai cũng có cái khổ của riêng ḿnh, không ai biết ai khổ hơn ai. Đau khổ tự nó là một điều xấu, không ai ham, không ai muốn, nhưng cái làm cho đau khổ có giá trị, có công phúc, chính là thái độ của người đau khổ. Nói như vậy, không có nghĩa là chúng ta phải luôn mỉm cười khi gặp đau khổ. Không, chúng ta có thể khóc, buồn phiền, nhưng một đàng chúng ta phải cố gắng tối đa để giải tỏa đau khổ đó trên b́nh diện tự nhiên. Và đồng thời chúng ta phải cầu xin Chúa trợ giúp, nhất là không bao giờ để mất niềm tin hay giảm bớt niềm tin vào Chúa. Người có đức tin trưởng thành không phải là người không bao giờ gặp khó khăn, nhưng là người biết trao những nỗi khó khăn ấy cho  Chúa, nhờ Ngài giải quyết, như thánh Phêrô khuyên : “Anh em hăy trao mọi điều lo lắng của anh em cho Chúa”, thánh Phaolô cũng dạy : “Trong mọi sự, anh em hăy dùng lời cầu nguyện mà tŕnh bày lên Chúa”, và chính Chúa cũng kêu mời: “Hỡi ai khó nhọc và gánh nặng, hăy đến với tôi, tôi sẽ nâng đỡ bổ sức cho”, chúng ta hăy đến với Chúa để cảm nhận được sự nâng đỡ của Ngài. Nhưng chúng ta nên nhớ, Chúa nói Ngài “bổ sức” cho chúng ta thôi, chứ Ngài không cất gánh nặng cho chúng ta đâu, bởi v́ Ngài xuống trần không phải để làm cho hết đau khổ, nhưng chỉ muốn đem lại cho đau khổ một giá trị của nước trời.

Để kết thúc những gợi ư suy niệm hôm nay, xin nhắc lại lời nhắn nhủ của một đức giám mục đă khuyên chúng ta như sau : “Trong gian khổ, có ba điều con nên lưu ư : Thứ nhất, đừng điều tra tại ai, tại cái ǵ ? hăy cám ơn dụng cụ nào đó Chúa đă dùng để thánh hóa con. Thứ hai, đừng gặp bất cứ ai cũng than thở, hăy nhớ Chúa Thánh Thể và Mẹ Maria là nơi con phải tâm sự trước hết. Thứ ba, khi đau khổ đă qua, đừng nhắc lại và trách móc hận thù, hăy quên đi, đừng nhắc lại bao giờ và nói “Al-lê-lu-ia : chúc tụng Chúa”. Xin Chúa cho chúng ta, trong gian khổ, biết thực hiện như thế hoặc hơn thế.


Lời Chúa Và Thánh Thể

Vác thập giá ḿnh mà theo Thày
Mt 16, 21 – 27

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đ̣i hỏi chúng ta hăy từ bỏ ḿnh vác thập giá để  theo Chúa. Đó là một sự đ̣i hỏi lớn, rất khó khăn đối với mỗi người Kitô hữu chúng ta. Để theo Thầy không c̣n con đường nào khác hơn là việc từ bỏ chính ḿnh chấp nhận vác thập giá theo Chúa. Nhưng đă là con người, ai cũng có cái “tôi” của ḿnh – cái phần riêng của mỗi người – để khẳng định ḿnh, để nói lên tôi là tôi chứ không phải là anh A hay anh B nào đó. Như vậy cái tôi này từ bỏ là không thể. Bởi v́ tất cả những ǵ làm nên con người chúng ta là do Chúa. Thế nhưng Chúa lại bắt chúng ta từ bỏ.

Theo tôi, có lẽ Chúa không đ̣i hỏi chúng ta phải từ bỏ hoàn toàn con người của ḿnh, loại bỏ cái tính cá nhân của mỗi người. Nhưng Chúa đ̣i hỏi chúng ta phải phó thác vào sự quan pḥng của Chúa. Thiên Chúa mời gọi mỗi người chúng ta hăy chấp nhận hiện tại như là một thập giá. Điều này xem ra hơi mơ hồ. V́ từ “thập giá” ở đây trừu tượng quá. Vậy thập giá của hiện tại là ǵ ? Trong cuộc sống, người ta có nhiều điều để kêu ca oán trách ; có người kêu sao tôi nghèo thế, người th́ sao tôi cứ ốm đau bệnh tật hoài vậy...

Có lẽ người ta có cả 1.001 lư do để kêu ca oán trách. Một sự kêu trách “lăng xẹc” và vô lối thoát. Một tiếng thở dài tỏ ra sự mệt mỏi mà ta không hề muốn. Tất cả những điều đó đang làm nên một hiện tại mà có khi không theo sự mong muốn của ta. Phải chăng đấy chính là thập giá. Một sự kiện hiện tại nếu ta quên nó đi nó sẽ trở thành quá khứ. Nó chỉ nằm trong quá khứ chứ không phải là đă hết đối với chúng ta. Do đó nó vẫn c̣n liên lụy với ta cho dù ta không muốn. Cách tốt nhất là chúng ta hăy đón nhận giây phút hiện tại và coi như là một hồng ân, một hồng ân đến từ nơi Thiên Chúa. Nếu chúng ta chấp nhận và quư trọng giây phút hiện tại và tôn trọng mọi thứ xảy ra trong hiện tại, trong sự tín thác vào Thiên Chúa, th́ giây phút hiện tại đó sẽ sinh ích cho chúng ta. Như vậy hiện tại sẽ trở nên giây phút hồng ân cho ta và mọi điều xảy ra ở hiện tại đều là hồng ân. Hiểu như vậy, ta chấp nhận mọi điều xảy ra ở hiện tại sẽ dễ dàng hơn. Chấp nhận mọi điều ở hiện tại là hồng ân có nghĩa là ta đang trao hiện tại vào tay Đấng Tối Cao. V́ mọi sự đến từ Đấng ấy. Do đó dù hiện tại của ta như thế nào, th́ đó vẫn là hồng ân. V́ thế ta nên vui mừng với hiện tại và phó thác cho Đấng Hiện Hữu.

Chúa Giêsu đă vâng lời Chúa Cha. Ngài biết rằng Ngài đến thế gian để thi hành sứ vụ là hiến tế. Một sứ vụ quá lớn lao và thập giá Ngài mang cũng quá nặng. Ngài phải trả cho thập giá đó bằng chính mạng sống và cái chết thảm sầu. Thế nhưng Ngài vẫn đón nhận thập giá đó bằng một thái độ vâng phục và phó thác cho thánh ư Chúa Cha : “Này con đến để thi hành ư Cha”. Nhưng trong giờ phút khủng khiếp và sợ hăi nhất Ngài đă phải thốt lên “Lạy Cha, nếu có thể được xin cất chén này khỏi con”. Cái thời khắc hiện tại đó thật không theo ư muốn, v́ nó đă vượt quá sức chịu đựng của bản tính con người. Chúa Giêsu đă cảm nghiệm sâu xa sự nghiệt ngă của khoảnh khắc hiện tại. Nhưng cho dù hăi hùng đang xảy ra, Ngài vẫn tin tưởng phó thác vào sự quan pḥng của Chúa Cha. Nên Ngài đă xác quyết “Lạy Cha, xin theo ư Cha, đừng theo ư con”. Chúa Giêsu tự bỏ ḿnh để đón hiện tại khắc nghiệt mà Chúa Cha gửi đến. Nên Ngài đă được Chúa Cha tôn ngự bên hữu trong vinh quang Nước Trời.

Chúng ta là những người đang sống ở hiện tại. Nhưng có lẽ không phải ai trong chúng ta cũng đang bằng ḷng với hiện tại. V́ hiện tại có quá nhiều “thập giá nặng” mà chúng ta đang phải vác. Chúng ta đang phải chấp nhận một hiện tại mà chúng ta không c̣n con đường nào lựa chọn. Hiện tại đang là một miễn cưỡng. Và như vậy, điều ta không mong muốn lại đang xảy ra.

Chúng ta vẫn ra rả xin Chúa cất những chén đắng xa khỏi ḿnh, c̣n chẳng bao giờ chúng ta xin Chúa cất những chén ngọt đi. Chúng ta chưa có được sự đón nhận như sự đón nhận của ông Gióp. Giá như có ai “vác thay thập giá” đó th́ ta mừng biết mấy ! Suy nghĩ như vậy tức là ta đang từ chối hiện tại, từ chối hồng ân Thiên Chúa gửi đến cho chúng ta. Ta từ chối hiện tại chính là ta đang phủ nhận công tŕnh tạo dựng của Thiên Chúa. Điều quan trọng hơn là ta từ chối lời mời gọi của Chúa Giêsu “Vác thập giá mà theo Thầy”. Và từ chối lời mời gọi ấy cũng là từ chối điều Chúa hứa “Thầy ở đâu anh em cũng được ở đó với Thầy”. V́ Thiên Chúa là Hiện Tại Bền Vững.

Lạy Chúa Giêsu,

Chúa mời gọi chúng con đi theo Chúa. Nhưng con đường Chúa đi th́ hẹp và gian nan. V́ vậy chúng con sẽ dễ bị lầm đường lạc lối. Thánh giá Chúa trao cho chúng con th́ nặng nề, sức chúng con th́ lại yếu đuối. Chúng con xin đến trao thập giá đó vào tay Chúa để Ngài giúp đỡ. Xin Ḿnh Máu thánh Chúa Kitô tăng thêm sức mạnh cho mỗi người chúng con để chúng con có đủ sức mạnh vác thập giá Chúa là những hoàn cảnh hiện tại mà chúng con đang phải đối diện. Amen.


Phêrô Hà Anh Tiên op

“Ai muốn theo Thầy
hăy từ bỏ ḿnh, vác thập giá hàng ngày.”
(Mt 16, 21-27)   

Bài Tin Mừng hôm nay thánh Mát-thêu thuật lại việc Chúa Giêsu bày tỏ lần thứ nhất về cuộc thương khó của Người, đồng thời Ngài cũng mời gọi những ai bước theo Ngài đi vào con đường khổ giá qua việc từ bỏ chính ḿnh: “Ai muốn theo Thầy, th́ hăy từ bỏ ḿnh vác thập giá hàng ngày mà theo Thầy.”

Chúa Giêsu nói với các môn đệ, Ngài cũng không có ư giới hạn cho một ai hay một nhóm người nào, nhưng ở đây Chúa kêu gọi mọi người cùng bước theo Ngài để đến được vinh quang mai sau phải trải qua con đường khổ giá. Đó là con đường mà chính Ngài đă đi qua. Lời mời gọi này muốn nêu lên tinh thần tự do đáp trả của mỗi con người hơn là sự đ̣i hỏi của Thiên Chúa, v́ Thiên Chúa luôn luôn tôn trọng sự tự do, Ngài đă trao ban cho con người như một món quà quư giá nhất.

Sau khi Đức Giêsu tỏ cho các Tông đồ con đường thập giá Ngài sắp bước vào, Phêrô một con người đầy nhiệt huyết và rất thương Thầy, không thể chấp nhận được: Thầy là Đấng Kitô mà phải chịu nạn sao? V́ thế ông vội vàng can ngăn, không muốn Thầy đối đầu với sự dữ. Phêrô v́ thương Thầy nên vô t́nh trở thành đồng loă với xa-tan làm cản trở sứ mệnh của Chúa Giêsu. Ngài đă thẳng thắn quở trách Phêrô. V́ chỉ có con đường duy nhất Ngài bước đi, là thi hành thánh ư của Chúa Cha cách trọn vẹn. H́nh ảnh Phêrô nhiều khi cũng là h́nh ảnh của mỗi người chúng ta trong cuộc sống  muốn vun vén cho ḿnh những lợi lộc, tiền tài danh vọng, sẵn sàng chà đạp lên người khác. Có mấy ai dám xả thân phục vụ v́ người anh em đồng loại đang cần đến sự giúp đỡ ?

Bài Tin Mừng hôm nay muốn nhắc nhở mỗi người cần phải nh́n rơ vào gương của Chúa Giêsu Kitô, để can đảm và sẵn sàng từ bỏ ḿnh và vác thập giá ḿnh mà sống theo thánh ư của Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh cuộc sống. Con đường thập giá là con đường duy nhất để Đức Giêsu thực hiện sứ mệnh cứu thế theo ư Thiên Chúa Cha. Là con đường cứu độ.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa đă mời gọi mỗi người chúng con tự do đi theo Chúa. Cuộc sống luôn đ̣i hỏi chúng con phải lựa chọn: những sự thuộc về Thiên Chúa hay những điều thuộc về thế gian. Một khi chọn theo Chúa chúng con phải quyết tâm từ bỏ ḿnh đi, từ bỏ những tham, sân, si tức là luôn luôn kiên tŕ thánh hoá đời sống hàng ngày, bằng việc tập luyện các nhân đức, luôn luôn sám hối, canh tân đời sống của ḿnh.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết đón nhận những “quà tặng” cuộc đời: sự thiếu thốn, bệnh tật, khổ đau, cô đơn, oan ức,... dẫu biết rằng đó là những thử thách lắm khi chúng con khó ḷng đón nhận, nhưng Chúa mời gọi chúng con vác thập giá ấy giúp rèn luyện bản thân hầu đạt đến vinh quang Chúa dành sẵn cho những ai bền chí, trung kiên bước theo Ngài.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa đang mời gọi chúng con tiếp tục kết hiệp với con đường khổ nạn nơi bàn tiệc thánh mỗi ngày. Trong lời nguyện Thánh Thể, đặc biệt là lúc truyền phép Ḿnh và Máu Thánh Chúa, chúng con hợp với Chúa, vị Thượng Tế đời đời của chúng con trong việc hiến dâng chính ḿnh trên thánh giá. Xin cho chúng con làm theo ư muốn của Chúa trong đời sống của chúng con, trong tất cả những ǵ Chúa muốn chúng con làm. Đó cũng là cách thế để củng cố niềm tin chúng con thêm vững mạnh. Nhờ đức tin và ân sủng Chúa ban, chúng con dám từ bỏ chính ḿnh vác thập giá hàng ngày mà theo Chúa. V́ chính Ngài là con đường, sự thật và là sức mạnh dẫn đưa chúng con tới sự viên măn của đời sống mai sau. Amen.


Đỗ Lực op

Chấp nhận sứ mệnh và thân phận của Thày
(Mt 16:21-27)

Khắp nơi dồn dập tin tức về những cuộc bách hại Kitô hữu. Con đường theo Chúa từ Trung hoa tới Việt Nam, ṿng qua Ấn độ, xuống Indonesia đều có máu đổ ra. Mới đây, một nhóm Ấn giáo quá khích đă thiêu sống một nữ tu Công giáo tại khu phố Bargarh (Orissa) bên Ấn độ sau khi tràn ngập một cô nhi viện do Nữ tu điều hành. Một linh mục tại đó cũng bị trọng thương và đang được chữa trị tại bệnh  viện v́ nhiều vết phỏng. Bạo lực chống lại Kitô hữu ngày càng nhiều. Đám đông Ấn giáo quá khích vừa tấn công nhiều nhà thờ, cộng đoàn và các trung tâm mục vụ, các tu viện và cô nhi viện, vừa la ó : “Giết các Kitô hữu, phá hủy các cơ sở của chúng đi.”[1]

Bên Trung quốc, một giám mục bị bắt ngay trong ngày bế mạc Olympics 2008. Tháng 07 vừa qua, một linh mục đă bị bắt cóc và đánh đập tàn nhẫn tại Indonesia.

Con đường theo Chúa lắm chông gai. Ngay tại Hà Nội, giáo dân xứ Thái Hà đă bị đàn áp dă man bằng dùi cui và roi điện. Máu đă đổ ra để tranh đấu cho công lư trở lại quê hương. Bất cứ Kitô hữu nào đang hy sinh đều nghe thấy tiếng Chúa Kitô : “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính ḿnh, vác thập giá ḿnh mà theo.” (Mt 16:24) Đ̣i hỏi đó có thực hiện được không ? Nếu được, lấy ǵ bù lại những hy sinh lớn lao hiện nay ?

THEO CHÚA

Sau khi tuyên xưng Chúa Giêsu là “Thiên Sai, Con Thiên Chúa hằng sống,” (Mt 16:16) ông Phêrô vô cùng phấn khởi v́ được Thày cho biết đó là mạc khải của Thiên Chúa, chứ không phải của phàm nhân. Nguồn gốc chân lư đó, ông đă nắm rơ. Nhưng ư nghĩa và chiều hướng tương lai liệu ông có khám phá hết không ? 

Nếu ông đă thấy hết ư nghĩa của sứ mệnh Thiên sai, ông đâu có ngăn cản Thày lên Giêrusalem chịu nhiều đau khổ và đi vào cơi chết. Phản ứng đó cứ tưởng như một sự khôn ngoan, do ḷng quan tâm đặc biệt dành cho Thày. Ai ngờ đó chỉ là những suy tính trần tục. Cả ngay sau khi Chúa Phục sinh, các tông đồ vẫn c̣n nuôi ảo mộng : “Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en.” (Lc 24:21) Hy vọng Con Người sẽ phục hồi vương quốc Israel ! Hy vọng Con Người sẽ cứu dân tội lỗi một cách oai hùng và hiển hách ! Hy vọng Con Người sẽ lên ngôi và quân thù sẽ tan tác ! Phù hoa trên mọi phù hoa ! Đó chỉ là  những tham vọng  phàm tục ! Những tư tưởng đó “không phải của Thiên Chúa, nhưng của loài người.” (Mt 16:23)

Là phàm nhân, ông Phêrô không thể chấp nhận chiều cạnh bi thảm của sứ mệnh Con Người. Nhưng đó lại là mầu nhiệm thiên sai. Mầu nhiệm đó không những bao trùm con người Đức Giêsu, nhưng cả môn đệ nữa. Ông không thể tưởng tượng đau khổ lại trở thành con đường theo Chúa ! Ông đă chống việc Chúa Giêsu lên đường Giêrusalem để chịu đau khổ và chết. Việc này không nằm trong dự phóng của ông. Nếu thành thực với chính ḿnh, chúng ta cũng phải nhận ḿnh đứng về phe ông Phêrô, khi đau khổ đến trong cuộc đời chúng ta. Dù đă chịu thanh tẩy trong mầu nhiệm Vượt Qua – trong cái chết và trỗi dậy của Chúa Giêsu, khi gặp đau khổ, chúng ta vẫn hỏi Chúa : “Tại sao lại là con, mà không phải người khác ?” Chúng ta không mong bị đuổi việc. Chúng ta không dự định có triệu chứng mắc bệnh ung thư. Chúng ta không tin chương tŕnh sống bị chặn ngang. Chúng ta tưởng Thiên Chúa hay cuộc đời đầy bất công.

Các môn đệ Chúa cũng đă trải qua những cuộc khủng hoảng tương tự. Hiện tại, các môn đệ không thể nhanh chóng hiểu ngay con đường cứu độ của Thiên Chúa. Tốc độ con người không thể bắt kịp với tốc độ Thiên Chúa. Chính v́ thế, Chúa đă phải kiên nhẫn giáo dục qua  Luật lệ, ngôn sứ và Thánh Kinh để chuẩn bị mạc khải đường lối Thiên Chúa. Để có thể hoàn thành mạc khải, chắc chắn Chúa phải thanh tẩy niềm tin Thiên sai thế tục của họ. Sau khi Chúa Phục sinh, Thánh Linh sẽ hướng dẫn họ vào thẳng con đường loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa.

Có chấp nhận toàn bộ sứ mệnh và thân phận của Thày, môn đệ mới dễ dàng t́m được b́nh an khi gặp những trở ngại trên bước đường theo Chúa. Không quen với những từ bỏ hằng ngày, từ bỏ những dự phóng, chủ quyền, hạnh phúc, danh tiếng, của cải, không thể theo Chúa.

Sự từ bỏ như thế quả là một mất mát rất lớn trong cuộc đời. Nếu chỉ có đời này mà thôi, Chúa thật bất công khi đ̣i hỏi quá quắt như thế. Nhưng nếu Chúa là Đấng  vô cùng công b́nh, làm sao Chúa lại tạo ra môt cảnh ngộ đầy phi lư và mâu thuẫn như thế ? Cần có con mắt đức tin, mới nh́n thấy những  ǵ đă từ bỏ sẽ được đền bù sung măn và dồi dào. Những hứa hẹn thời cánh chung giúp các tín hữu vững tâm sống cuộc đời từ bỏ. Sống là hy sinh, hy sinh tới nỗi phải chịu đau khổ và sỉ nhục v́ danh Chúa. Các giá trị Kitô giáo trái ngược với những giá trị trần thế. Trần gian lo thu tích của cải, thanh danh và địa vị. Ngược lại, Kitô giáo nhấn mạnh đến những giá trị đích thực lâu dài như chân lư, t́nh yêu, khiêm tốn, thanh sạch và phục vụ.

Đó là đường lối tốt đẹp để trở nên môn đệ Chúa Kitô. Muốn trở nên Kitô hữu hay canh tân lời hứa Kitô giáo, phải có một tinh thần mới – một lối nh́n đời mới với con mắt của chính Chúa Giêsu. Nhờ đó, chúng ta có thể thể hiện tất cả tiềm năng làm người. Đó là ch́a khóa mở vào cuộc sống hoàn toàn sung măn. Khi tranh đấu cho công lư, chắc chắn chúng ta đang bước theo Chúa Kitô để xây dựng Nước Thiên Chúa trên trần gian. Chúng ta sẽ được Chúa đền bù xứng đáng khi “Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người.” (Mt 16:27)

NGÔN SỨ TAY TRẮNG

Chỉ những ai theo Chúa Kitô mới có thể xây dựng “Vương quốc đầy chân lư và sự sống, thánh thiêng và ân sủng, công lư, t́nh thương và b́nh an mà Chúa Kitô sẽ tŕnh lên Chúa Cha.” [2] Chính trong Vương quốc này, môn đệ Chúa Kitô sẽ t́m lại được tất cả mất.

Giữa lúc thế giới đang tin tưởng bạo lực để giải quyết mọi vấn đề, Giáo Hội lại đưa ra cái nh́n khác hẳn : “Thế giới hiện đại cũng cần chứng từ của các ngôn sứ không có vũ khí trong tay. Họ thường là những đối tượng cho miệng đời chê bai. Những ai từ bỏ bạo lực và đổ máu, và để bảo đảm nhân quyền, họ lợi dụng những phương tiện hiệu lực pḥng vệ những người yếu đuối nhất, làm chứng cho bác ái tin mừng, miễn là khi hành động như thế họ không làm hại đến những quyền lợi và bổn phận của những con người hay xă hội khác. Họ làm chứng cho mọi người thấy những nguy cơ nghiêm trọng về mặt vật chất cũng như tinh thần nơi những ai chỉ dựa vào bạo lực với tất cả sức tàn phá và hủy diệt hoàn toàn.” [3]

Cái nh́n của Giáo Hội Công giáo phù hợp với đường lối bất bạo động của nhiều tôn giáo. Mục đích chỉ để giành lại công lư cho con người và xây dựng một nền văn hóa mới cho xă hội. Cái nh́n đó phát xuất từ “niềm tin vào Chúa Giêsu Kitô, Đấng tự xưng là ‘con đường, sự thật và sự sống.’ (Ga 14:6) Niềm tin ấy thúc đẩy các Kitô hữu đi đến một quyết tâm vững chắc và mới mẻ để xây dựng một nền văn hóa xă hội và chính trị do Tin Mừng gợi hứng.” [4] Như vậy, một Kitô hữu chân chính không thể đứng ngoài cuộc, nhưng phải dấn thân với mọi người xây dựng một xă hội văn minh đầy t́nh thương.

Công cuộc xây dựng đó không đặt nền tảng trên niềm hy vọng thiên sai trần thế. Chính “Chúa Giêsu, vị Thiên Sai được Thiên Chúa hứa, đă chống lại và vượt qua cơn cám dỗ thiên sai theo kiểu chính trị muốn chinh phục các dân nước (x. Mt 4:8-11; Lc 4:5-8). Chúa là Con Người đến ‘phục vụ và hiến mạng sống’ (Mc 10:45; x. Mt 20:24-28; Lc 22:24-27)”[5] để xây dựng Nước Thiên Chúa trên trần gian. Người đă hoàn thánh sứ mệnh theo đúng ư Thiên Chúa.

Để thực hiện công tŕnh lớn lao đó, “Chúa Giêsu khước từ quyền lực đàn áp và chuyên chính do các nhà cai trị các quốc gia nắm giữ (x Mc 10:42). Người bác bỏ thái độ tự phụ khi họ tự cho ḿnh là ân nhân (x. Lc 22:25), nhưng Người không trực tiếp chống lại các nhà cầm quyền đương thời. Khi công bố về việc nộp thuế cho Xêda (x. Mc 12:13-17; Mt 22:15-22; Lc 20:20-26), Chúa quả quyết chúng ta phải trả lại cho Thiên Chúa những ǵ của Thiên Chúa. Mặc nhiên Người lên án mọi nỗ lực thần thánh hóa hay tuyệt đối hóa quyền lực trần thế : chỉ một ḿnh Thiên Chúa mới có thể đ̣i con người phải hy sinh tất cả. Đồng thời, quyền lực trần thế có quyền riêng : Chúa Giêsu không coi  là bất công khi phải đóng thuế cho Xêda.”[6] Nếu thế quyền biết rơ giới hạn của ḿnh, mọi vấn đề sẽ được giải quyết ổn thỏa. Khi chấp nhận quyền bính trần thế, Kitô hữu c̣n nh́n thấy quyền năng tuyệt đối của Thiên Chúa trên toàn thể vũ trụ và nhân loại.

Nhưng không tin Thiên Chúa, làm sao thế quyền có thể nh́n thấy giới hạn của ḿnh. “Khi vượt qua giới hạn Thiên Chúa ấn định, quyền bính nhân loại tự biến ḿnh thành Chúa và đ̣i hỏi mọi người phải vâng phục tuyệt đối. Quyền bính đó trở thành Con Thú trong Sách Khải Huyền, một h́nh ảnh về quyền lực của đế vương bách hại v́ ‘say máu dân thánh và máu các chứng nhân của Đức Giê-su.’ (Kh 17:6) Con Thú được ‘ngôn sứ giả’ (Kh 19:20) phục dịch. Ngôn sứ giả này đưa ra những dấu chỉ dối trá, chủ ư lôi cuốn dân chúng thờ lạy Con Thú. Cái nh́n này là một dấu chỉ về những con rắn đă được Satan dùng để thống trị con người, dùng mưu mẹo luồn lách vào tinh thần con người. Nhưng khi đi vào lịch sử nhân loại, Chúa Kitô, Con Chiên Bách Thắng, đă chinh phục mọi quyền lực muốn biến ḿnh thành tuyệt đối. Thánh Gioan cho thấy các vị tử đạo đă kháng cự lại quyền lực đó. Theo lối đó, các tín hữu làm chứng rằng quyền lực thối nát và quỷ quyệt đang bị đánh bại, v́ nó không c̣n quyền hành nào trên họ.” [7]

Thật là ngoài sức tưởng tượng của mọi thế quyền. Bên ngoài có vẻ chiến thắng, nhưng thực tế là chiến bại. Kẻ nắm quyền lực sẽ nếm mùi cay đắng cùng cực, trong khi môn đệ Chúa Kitô reo vang toàn thắng. Đó là phần thưởng lớn lao cho những ai cương quyết theo Chúa Kitô hôm nay.

BÁO ĐỘNG ĐỎ

Chính khi muốn xác định quyền bính vô giới hạn của ḿnh trên các Kitô hữu, thế quyền mới thấy rơ đường ranh quá nghiệt ngă đang vây chặt lấy ḿnh. Liệu thế quyền có mở mắt nh́n ra sức mạnh của Chúa Kitô nơi các môn đệ Người không ? Nếu nhận ra, họ đâu có say máu các môn đệ Chúa như vậy.

Trong cơn say máu, Con Thú bắt đầu lồng lộn trước sức can trường của giáo dân Thái Hà. “Hôm 28/08/2008, khoảng 300 người đă tập hợp trước trụ sở Công an quận Đống Đa, Hà Nội, để cầu nguyện đ̣i trả tự do cho bốn người bị bắt trong vụ tranh chấp đất đai ở giáo xứ Thái Hà. Đến buổi tối, hàng trăm cảnh sát cơ động đến nơi dùng vơ lực giải tán gây thương tích cho nhiều người.”[8] Chính quyền lấy tất cả sức mạnh đè bẹp con người. Nhưng liệu họ có thành công không ? Cần phải xem lại diễn tiến chi tiết mới hiểu được tất cả ư chí quật cường của các môn đệ Chúa Kitô.

Một giáo dân thuật lại : “Lần đầu tiên trong đời, tôi được nh́n thấy tận mắt những điều có thể làm để chứng tỏ sự tàn bạo mà loài người có thể thực hiện, khi mà cả chục người thi nhau dẫm đạp, đấm đá, chọc bằng dùi cui điện ngay giữa đường phố đông đúc với một người dân vô tội đang cầu nguyện ôn ḥa.

Nh́n những cảnh giáo dân bị xâu xé, bị dồn đuổi đánh đập bằng dùi cui điện, bằng giày đinh giữa phố, tôi cứ tưởng tượng đến những h́nh ảnh trên quăng trường cổ xưa kia khi hàng loạt giáo dân đă bị xua ra cho các loại thú dữ bị bỏ đói lâu ngày.

Nhưng giáo dân có nhụt chí ? có sợ hăi trước những cảnh đó không ? Tôi tin là không. Khi những sự việc đă xảy ra, có mặt ở nhà xứ, kể cả những người bị đánh đập trọng thương đă nói : ‘Không đáng sợ, kể cả phải chết,’ đó có phải là điều làm cho những người cầm quyền phải suy nghĩ chăng ?” [9]

Làm sao Con Thú có khả năng suy nghĩ như con người mà đặt vấn đề như thế? Họ chỉ có h́nh dáng con người thôi. Thực tế, “Chúa của họ chỉ là cái bụng.” Mọi suy nghĩ và cứu cánh đều bắt đầu từ cái bụng.

Phần chúng ta, “Thiên Chúa chúng ta uy lực vô biên, trí tuệ khôn lường !” Bước theo Người, chúng ta không sợ bất cứ thế lực nào. “Có Chúa ở cùng tôi, tôi chẳng sợ ǵ. Thách người đời làm chi tôi được. Có Chúa ở cùng tôi mà bênh đỡ, tôi dám nghênh cả lũ địch thù tôi.”

Tóm lại, đứng trước ḍng đời đang lôi cuốn nhân loại, Chúa Kitô lên tiếng kêu gọi con người từ bỏ mọi sự mà theo Người. Tất cả thắc mắc về những đau khổ hôm nay sẽ t́m thấy câu trả lời nơi vinh quang Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con can đảm bước theo tiếng Chúa mời gọi. Xin Chúa thêm sức mạnh Thần Khí cho anh chị em giáo xứ Thái Hà trong cuộc tranh đấu cho công lư để Nước Chúa sớm ngự đến trên quê hương chúng con. Amen.

 đỗ lực 31.08.2008


 


[2] Ibid., 57.

[3] Toát Yếu Học Thuyết Xă Hội Của Giáo Hội, 496.

[4] Ibid., 555.

[5] Ibid., 379.

[6] Ibid.

[7] Ibid., 382.

[9] http://www.vietcatholic.net/News/Html/57835.htm


Lm. Jude Siciliano, OP (Anh Em Học Viện Đaminh G̣ Vấp chuyển ngữ)

Lùi lại để thuộc về và đi theo Chúa
Mt 16, 21-27

Thưa quư vị,

Rất nhiều người lính sau khi từ mặt trận trở về bị Hội Chứng “rối loạn thần kinh”. Tôi nhớ lần đầu tiên nghe đến khái niệm này là thời chiến tranh Việt Nam. Trước đó, những người lính bị suy sụp tinh thần khi ở tiền tuyến hay sau khi đă trở về nhà được gọi là bị “mệt mỏi do chiến tranh”.

Không biết quư vị sẽ gọi bệnh của ngôn sứ Giêrêmia là ǵ? Từ triệu chứng như ông mô tả th́ chúng ta có thể gọi đó là “sự ră rời của một ngôn sứ”. Công việc của ngôn sứ luôn khó khăn. Ngôn sứ không phải là người ở bên ngoài cộng đồng để mà phê phán. Nhưng Thiên Chúa thường kêu gọi một người trong cộng đồng đó để nói lời ngôn sứ cho dân của ḿnh. Đó quả không phải là một việc dễ dàng ǵ. Ngôn sứ thường phê phán chuyện bỏ bê các thực hành thờ phượng của dân, niềm tin sa sút, cùng với sự bất công bất chính của cộng đồng đó. “Hăy sống công chính”, đó là mệnh lệnh của Thiên Chúa dành cho dân của Người. Họ phải thi hành những hành vi công chính, nếu như họ muốn sống theo một Thiên Chúa Đấng đă kư kết giao ước với họ.

Một trong những lời hứa ở cả hai Thánh Ước nằm nơi niềm hy vọng cánh chung, rằng đến thời sau hết, Thiên Chúa sẽ đến chấn chỉnh mọi sự. Trong Tân Ước, Đức Kitô là dấu chỉ của kế hoạch Thiên Chúa dành cho con người, khi Ngài loan báo về triều đại Thiên Chúa ngự đến. Cộng đoàn nhân loại mới này được biểu thị bằng những người sống trong tương quan ngay chính với tha nhân. Thánh Phaolô mô tả một vài đặc trưng của triều đại Thiên Chúa khi ngài nói: “Không c̣n chuyện phân biệt Dothái hay Hylạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà; nhưng tất cả anh em chỉ là một trong Đức Kitô.” (Gl 3,28)

Trong cả Cựu Giao và Tân Ước thời giờ dành cho hành vi công chính không gián đoạn cho đến thời sau hết. Ư định của Thiên Chúa dành cho chúng ta được thực hiện ngay lúc này; tất cả chúng ta đều t́m kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người (Mt 6,33); tất cả chúng ta đều khát khao điều đó (Mt 5,6). Đức Giêsu, trong Các Mối Phúc, chúc phúc cho những ai bị bách hại v́ lẽ công chính (Mt 5,10). Trong cả hai Giao Ước, rơ ràng đều liên quan đến những bách hại, không chỉ để thi hành ư định của Thiên Chúa, nhưng c̣n kêu gọi người khác làm như thế.

Những nhà giảng thuyết ngày nay cảm nghiệm được nỗi đau của các ngôn sứ khi họ bị tấn công v́ giảng về công lư. Họ bị kết án là giảng “vấn đề của họ” – cứ như thể họ nói về một chủ đề ưa thích của ḿnh và bắt cộng đoàn phải nghe. Thật khó khăn cho nhà giảng thuyết cũng như cho các thành viên khác của cộng đoàn khi họ tuyên bố và hành động v́ quyền lợi của những hài nhi chưa được sinh ra, người già, bệnh nhân, người nhập cư, phụ nữ, người đồng tính, cũng như công bằng về kinh tế, ḥa b́nh, sinh thái,… Dường như bản mô tả công việc của người ngôn sứ đă viết sẵn sự bách hại trong đó. Điều này đưa chúng ta trở lại với Giêrêmia trong bài đọc một của ngày hôm nay.

Giêrêmia đă được Thiên Chúa giao cho một nhiệm vụ khó khăn. Giuđa đang bị đe dọa v́ thế người lănh đạo Giuđa t́m kiếm sự trợ giúp từ các nước láng giềng. Nhưng sứ điệp của Giêrêmia gửi đến họ là hăy cậy trông vào Thiên Chúa để được Ngài trợ giúp. Giêrêmia cho rằng dân phải được kiện cường bởi chính thử thách đức tin như thế. Thông điệp của ông: Hăy chỉ tin tưởng vào một ḿnh Thiên Chúa, chứ đừng cậy vào sức mạnh quân sự. Nhưng dân mặc kệ và đi liên minh với các quốc gia khác, hậu quả là người Babylon đă xâm lược, phá hủy Giêrusalem cũng như Đền Thờ và bắt dân đi lưu đày.

Hôm nay, chúng ta nghe những lời than văn nổi tiếng của Giêrêmia. Ông thích một thông điệp khác, một công việc bớt gian khổ hơn. Ông bị cám dỗ giữ yên lặng để khỏi bị bách hại v́ lời của ḿnh: “Con tự nhủ….con sẽ chẳng nhân danh Người mà nói nữa”. Nhưng ông lại nghe được lời mời gọi của Thiên Chúa và Lời Chúa bừng cháy trong tim ông. Ông đáp lại và ông cảm thấy ḿnh không thể ḱm nén. Với sự say mê trong ḷng, ông không thể quay lưng với sứ vụ của ḿnh. Đó là lư do ông cảm thấy ḿnh bị Thiên Chúa lừa vào trong hoàn cảnh như thế - diễn giải chính xác hơn từ “bị lừa” phải là “quyến rũ”.

Giêrêmia đă nghe thấy Lời Chúa và sau đó ông hành động như những ǵ ông nghe được. Điều ǵ sẽ xảy ra nếu chúng ta dành nhiều thời giờ hơn để lắng nghe Lời Chúa ? Chúng ta có thể nghe thấy ǵ ? Chúng ta sẽ được mời gọi bước theo hướng đi nào ? Chẳng hạn như chúng ta nghe thấy một lời đ̣i chúng ta phải thực hiện một thay đổi lớn trong đời ḿnh th́ sao ? Liệu chúng ta có đủ can đảm để làm điều đó không ? Chúng ta nghe thấy ǵ khi tôi yêu cầu mọi người hăy lên tiếng và hành động thay cho ai đó, như những người thời Giêrêmia, đang bị kẻ mạnh bao vây. Chúng ta có sẵn ḷng đứng bên cạnh họ, dẫu cho phải trả giá bằng chính danh dự, an toàn của ḿnh hay không ?

Chúa Nhật trước Đức Giêsu đă chúc phúc cho Phêrô và trao cho ông quyền trên sứ vụ của ông để xây dựng Nước Chúa. Nhưng mọi sự lại đổi hướng nhanh chóng với Phêrô khi Đức Giêsu gọi ông là Satan và gạt ông sang một bên. Giọng nói xua đuổi khiến chúng ta nhớ lại những ǵ Đức Giêsu nói với ma quỷ khi nó cố cám dỗ Người trong sa mạc, “Sata, hăy tránh ra !”

Quư vị không thể trách Phêrô v́ đă cố cứu Thầy ḿnh khỏi đau khổ và khỏi chết. Nhưng có ǵ đó c̣n hơn cả việc ao ước của người tông đồ hết ḿnh muốn bảo vệ người Thầy mà ông yêu mến và đi theo. Đời Kitô hữu không phải là con đường nhung lụa, toàn nụ cười hạnh phúc. “T́m kiếm Đức Giêsu” hay có “Đức Giêsu trong ḷng” có thể lúc đầu mang lại tinh thần hăng hái. Nhưng cuối cùng một bức tranh toàn cảnh của việc bước theo Đức Giêsu sẽ dần lộ ra từng chi tiết. (Giêrêmia lúc đầu đă bị lời mời gọi của Chúa hấp dẫn, nhưng hôm nay lại cảm thấy bị Chúa quyến rũ v́ ơn gọi của ông khiến ông đau khổ).

Có lẽ thánh Phêrô đă hiểu hơn, nên sau cùng, ông bước theo ngôn sứ Giêsu. Nếu Phêrô đă ngẫm thấy qua suốt lịch sử tôn giáo của ḿnh hẳn ông nhớ các ngôn sứ đă bị loại trừ và bị sát hại ra sao. Giờ Phêrô phải dối diện với những ǵ Giêrêmia đă từng đối diện: ông được mời gọi đón nhận vai tṛ ngôn sứ và điều đó sẽ phải trả giá. “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính ḿnh, vác thập giá ḿnh mà theo”.

Quư vị có thể mua một cây thánh giá bằng vàng ở bất kỳ của hàng trang sức nào. Nếu quư vị là ngôi sao nhạc Rock hay ngôi sao điện ảnh th́ có thể đủ tiền để mua một thánh giá lớn mà đeo khi đứng trước những người thần tượng quư vị. Như đó không phải là loại thánh giá mà Đức Giêsu mời gọi Phêrô cũng như chúng ta sẵn ḷng mang lấy mỗi ngày. Chúng ta sẽ không phải chịu đóng đinh giống như Chúa Giêsu đă chịu, nhưng rơ ràng Đức Giêsu mời gọi các môn đệ hy sinh v́ Người và để loan báo Tin mừng.

Hôm nay, thánh Phaolô chỉ ra người môn đệ phải sống ra sao. Chúng ta phải hiến dâng thân ḿnh như “của lễ sống động”. Chúng ta đừng “rập theo đời này…” Nếu chúng ta chọn đi theo Đức Kitô, chúng ta sẽ sống theo những giá trị khác với những ǵ thường thấy quanh ta. Chọn lựa này khiến chúng ta phải trả giá bằng – bạn bè, gia đ́nh, sự nổi tiếng và cả của cải. Chúng ta không thể đi vào các giá trị của nền văn hóa của chúng ta mà trước hết không phải đưa chúng qua lăng kính của Tin mừng. Lúc đầu Phêrô không chấp nhận được khái niệm về mối tương quan mà Đức Giêsu đưa ra. Sự nhấn mạnh đến đau khổ và hy sinh dường như bịt tai ông trước những ǵ xảy đến cùng với cuộc đời thánh giá. Phêrô sẽ nhận được sự sống, như Đức Giêsu đă hứa.

Sau khi chúng ta chứng kiến cảnh Đức Giêsu gạt Phêrô qua một bên th́ chúng ta cũng thấy một cơ hội khác dành cho Phêrô. “Satan, lui lại đằng sau Thầy!” Đó chỉ là lần xua đuổi đầu tiên, Đức Giêsu c̣n bảo Phêrô đi lùi lại phía sau như môn đệ nên làm – đi phiá sau và bước theo Đức Giêsu. Đó cũng là chỗ thích hợp cho mỗi chúng ta, dù rằng chúng ta nhiều lần không thể sống như môn đệ Thầy Giêsu. Như Phêrô, rơ ràng hay không, chúng ta đă từng gạt bỏ t́nh thầy tṛ và nay chúng ta cần cơ hội khác để cố gắng níu giữ tương quan ấy.

Chúng ta được mời gọi lùi lại phái sau để thuộc về và đi theo Đức Giêsu. Cùng với các môn đệ khác, chúng ta cũng sẽ được thánh Matthêu hướng dẫn trong tuần tới khi lắng nghe các giáo huấn của Đức Giêsu. Người môn đệ như chúng ta trên hành tŕnh với Đức Giêsu sẽ nhận ra Ngài đón nhận thập giá mỗi ngày như thế nào; những xua đuổi và phỉ báng vu khống mà Ngài gặp phải trên đường lên Giêrusalem. Đức Giêsu luôn tha thứ cho những ương ngạnh và thậm chí cả những cản lối của môn đệ. Đức Giêsu thấy nơi chúng ta điều mà Ngài thấy nơi Phêrô, sẵn sàng hết ḿnh theo Ngài, ngay cả phải hy sinh tính mạng. Và cùng với Phêrô chúng ta lui ra phía sau Đức Giêsu và theo Ngài lên Giêrusalem.

Lm. Jude Siciliano, OP.

Hăy can đảm đón nhận sứ vụ Chúa trao

 Gr 20,7-9; Rm 12,1-2; Mt 16,21-27

Kính thưa quư vị,

Những ai từng làm t́nh nguyện cho việc mục vụ giáo xứ, hay cho các tổ chức phục vụ người nghèo, đôi khi nói rằng: “Tôi chưa bao giờ thấy công việc phục vụ chiếm quá nhiều thời gian và sức lực”. Những nhân viên được trả lương trong các giáo xứ cũng nói với tôi tương tự như thế. Một số người được trả lương cho những việc bán thời gian thường tiêu phí 40 giờ hoặc nhiều hơn nữa. Những nhân viên làm việc cả ngày nhận thấy họ làm việc nhiều giờ hơn hợp đồng thoả thuận, và quên cả những ngày nghỉ cuối tuần! Không ai trong số những nhân viên này xem ra nhận được tiền lương tương tự như những công nhân lành nghề trong các lănh vực khác. Tăng giờ làm - giảm tiền lương, hoặc không trả toàn bộ tiền lương. Tại sao họ hành động như thế?

Thưa rằng v́ họ cảm thấy được mời gọi làm việc đó. Và công việc giáo xứ có thể làm người t́nh nguyện tiêu hao nhiều sức lực; nói khác đi, hầu hết họ không có được công việc đó. Họ yêu thích những ǵ họ làm, mặc dù nhức đầu và công việc khó nhọc. (Tất nhiên họ sẽ không từ chối tăng lương!) Nếu những người này phản ánh bài đọc ngôn sứ Giêrêmia th́ có lẽ họ sẽ nói với vị ngôn sứ rằng: “Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đă quyến rũ con, và con đă để cho Ngài quyến rũ. Ngài mạnh hơn con, và Ngài đă thắng”.

Đoạn lời Chúa hôm nay là một trong những “Lời Thú nhận” của ngôn sứ Giêrêmia (xc. Gr 15,10-21.17,12-18). Những “Lời Thú nhận” cho chúng ta một cái nh́n sơ lược vào đời sống nội tâm của vị ngôn sứ và bày tỏ ḷng bác ái của ông. Hăy nhớ rằng, lần đầu khi ông được mời gọi làm ngôn sứ, ông đă quả quyết: “Ôi! Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, con đây c̣n quá trẻ, con không biết ăn nói!” (Gr 1,6). Thiên Chúa phán với ông: “Đừng sợ chúng, v́ Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA”. Ông Giêrêmia đón nhận sứ vụ của ḿnh, nhưng mặc dù Thiên Chúa diễn tả sứ vụ của ông là “để nhổ, để lật, để huỷ, để phá, để xây, để trồng” (Gr 1,10), th́ có người thắc mắc rằng ngôn sứ Giêrêmia chỉ nghe thấy phận vụ xây và trồng. Phải chăng ông quên rằng Thiên Chúa cũng phán với ông rằng ông phải nhổ và lật sao? Hay ông nghĩ rằng sự hiện hữu của Thiên Chúa trong sứ vụ ngôn sứ của ông sẽ làm cho phận vụ của ông được dễ dàng?

Quả thực, xét thấy đoạn lời Chúa hôm nay thật không dễ dàng chút nào, và ngôn sứ Giêrêmia không ngần ngại thốt lên lời than phiền: “Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đă quyến rũ con, và con đă để cho Ngài quyến rũ”. Ngôn sứ Giêrêmia hết sức can đảm; nghe như ông đang buộc tội Đức Chúa đă làm cho ông mê muội. Ông giống như những người t́nh nguyện và những nhân công trong giáo xứ, họ lấy làm lạ v́ đă không đảm nhận nhiều hơn những ǵ họ có thể đảm nhận với ḷng nhiệt thành giúp đỡ người khác, hay phục vụ theo đúng chức vụ. Tôi cam đoan chúng ta, những người đă từng “ở trong vườn nho” đă lâu, đôi khi cũng cảm nghiệm như ngôn sứ Giêrêmia, nhất là khi phải đương đầu với những ai làm những điều bất công, hay những người mạnh thế áp bức người yếu đuối và vô tội. Như ngôn sứ Giêrêmia, chúng ta có thể cảm thấy ḿnh c̣n trẻ và thiếu kinh nghiệm (bất kể tuổi tác) khi lần đầu tiên đón nhận sứ vụ.

Các bậc phụ huynh có thực sự biết họ đang dính líu vào những ǵ khi họ có con cái hay không? Các cặp vợ chồng có ư kiến ǵ không khi việc kết hôn diễn ra? Những tu sĩ chúng tôi có lư do ǵ cho việc thi hành những lời khấn hứa trong ṿng 20 giây sẽ đ̣i hỏi chúng tôi vượt qua trong suốt cuộc đời hay không? Những người độc thân, chọn ở một ḿnh và không kết hôn chỉ v́ mục đích lập gia đ́nh, có hoài nghi những ǵ mà cảnh cô đơn đang ở trước mắt họ hay không? C̣n các thầy cô giáo th́ sao, họ có thắc mắc v́ sao họ có đủ nghị lực để duy tŕ suốt sự nghiệp hay không? Những ai làm việc v́ hoà b́nh, hay hiến dâng đời ḿnh cho việc nuôi dưỡng người nghèo, có biết công việc đó có thể làm nản ḷng bất cứ lúc nào hay không?

Chúng ta chẳng khác ǵ so với ngôn sứ Giêrêmia. Chắc hẳn chúng ta sẽ có những khoảnh khắc, như Giêrêmia, khi chúng ta t́m đến Đức Chúa cùng với sự thất bại không nhỏ v́ chúng ta không thành công hay hoàn toàn mệt mỏi và thốt lên rằng: “Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đă quyến rũ con, và con đă để cho Ngài quyến rũ…”

Ban đầu, ngôn sứ Giêrêmia cưỡng lại ơn gọi của ông, nhưng giờ đă quá trễ rồi. Thiên Chúa đ̣i ông loan báo sứ điệp về “bạo lực và lăng nhục” cho dân riêng của Người - cho dân tộc ông biết và yêu mến. Quả là một sứ điệp đầy khó khăn phải không!? C̣n ǵ tệ hại hơn khi dân tộc ông không hiểu rơ giá trị sứ điệp ông loan báo, bởi v́, xét cho cùng, họ là dân tộc được Thiên Chúa tuyển chọn. Thiên Chúa không bao giờ để họ ngă xuống hay bị dân tộc khác khuất phục. V́ thế, họ nhạo báng ngôn sứ Giêrêmia.

Trước lời khước từ này, Thiên Chúa không an ủi người tôi trung bị bủa vây. Trong câu trả lời, ngôn sứ Giêrêmia quyết định sẽ không nói nhân danh Thiên Chúa nữa. Nhưng quư vị nhớ rằng Lời Chúa đă được gieo vào ḷng ông, đó là Lời hằng sống bừng cháy, không thể làm ngơ được. Ông chống chế trong vô vọng: “Con nén chịu đến phải hao ṃn, nhưng làm sao nén được”. Giêrêmia là khí cụ của Thiên Chúa và ông không thể cưỡng lại trách vụ Thiên Chúa đă đặt nơi ông - dầu ông bị dân chúng chế giễu khi thi hành nhiệm vụ Thiên Chúa trao.

Chúng ta có thể cảm thông với cuộc đấu tranh ơn gọi của ngôn sứ Giêrêmia. Làm sao ông có thể hoàn trọn sứ vụ khi ông cảm thấy bị Thiên Chúa phụ bạc? Thực ra, Giêrêmia cảm thấy bị Thiên Chúa bắt phải đón nhận sứ vụ Người trao cho ông, “…Ngài mạnh hơn con, và Ngài đă thắng”. Giêrêmia đă không nắm bắt thời cơ và xem ra ông tự hỏi: “Làm thế nào mà tôi đă rơi vào hoàn cảnh thế này đây?”

Thật không dễ t́m ra câu trả lời trong đoạn Lời Chúa hôm nay. Nhưng phải chăng lời ấy khích lệ và làm tỉnh táo khi nghe lời than phiền thẳng thừng và táo bạo của ngôn sứ Giêrêmia đối với Thiên Chúa? Thiên Chúa của ông đích thân mạc khải cho ông để bày tỏ cơn thịnh nộ mà ông nhận ra. Chúng ta giống như những khán giả đang xem trận đấu vật và biết chắc ai sẽ giành chiến thắng!

Chúng ta biết câu chuyện sẽ bộc lộ ra sao. Giêrêmia sẽ trung thành với sứ vụ làm ngôn sứ, bất kể sứ vụ ấy khó khăn thế nào. Mẫu gương trung tín của ông là cách thức chúng ta mong muốn trong cuộc đời ḿnh, v́ thế, chúng ta có thể dừng lại và hoàn trọn lời mời gọi mà mỗi chúng ta đă được trao cho khi lănh nhận Bí tích Thanh tẩy, đó là trở thành “tư tế, ngôn sứ và vương giả”. Nếu Giêrêmia là mẫu gương, phận vụ ngôn sứ trong lời mời gọi của chúng ta có vẻ là phận vụ khó khăn nhất. Tuy nhiên cuộc đời ông, gặp nhiều khó khăn, được trợ sức bởi Thiên Chúa, Đấng đă phán với ông trong khi ông c̣n trẻ: “Đây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi” (Gr 1,9). Những ǵ Thiên Chúa gieo vào ḷng chúng ta, Người sẽ nuôi dưỡng và dơi theo cho đến khi hoàn tất.

Gần đây, tôi được nhắc nhớ về những lời đă nghe ở đây trong tu viện chúng tôi. Chúng tôi tiếp nhận 3 tập sinh mới vào cộng đoàn của ḿnh. Gần cuối nhiệm kỳ, vị giám tỉnh của chúng tôi, người đă tiếp nhận 3 tập sinh vào Ḍng Đa Minh, đă nói: “Nguyện xin Thiên Chúa hoàn tất những ǵ tốt đẹp Người đă khởi sự nơi anh em”. Những lời này thật đúng cho các tập sinh của chúng tôi; cho ngôn sứ Giêrêmia cũng như cho chúng ta. Thiên Chúa sẽ hoàn trọn công việc riêng tư và khó khăn mà Người đă trao cho chúng ta. Chúng ta cầu nguyện để có được cảm thức sâu sắc về ơn gọi trong cuộc đời ḿnh, đồng thời trong Thánh lễ này, chúng ta cũng cầu xin có đủ ư thức để nhận biết khi nào phải từ bỏ, và để Thiên Chúa là Thiên Chúa đối với chúng ta.