Thơ : Cái mũ Caipha, Chúa đã gọi tên

 

CÁI MŨ CỦA CAI-PHA


Thơ : Cái mũ Caipha, Chúa đã gọi tên“Thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt. (Ga: 11, 50)

Thượng tế Cai-pha năm xưa đã chụp cái mũ “chính trị” lên đầu Chúa Giê-su để làm lợi cho ông ta, chứ đâu phải hoàn toàn là vì dân tộc ! còn con, nhiều khi con cũng đã lấy những cái mũ “trái đạo đức”, “sai nguyên tắc”… chụp lên đầu anh chị em mình, để đè đầu họ xuống và cũng là để mình ngoi đầu lên chứ gì ?

Nghĩ lại, con thấy mình thật giống những người đang đứng trong đám đông năm xưa, nắm tay giơ cao, miệng la lớn: “Đóng đinh nó vào thập giá ! Đóng đinh nó vào thập giá !”

Lạy Chúa !
Bàn tay con đã bao lần cầm búa
Đóng những cái đinh vào thập giá Chúa Ki-tô

Đã bao lần con định xô cho đổ
Tình yêu thương hiệp nhất giữa con người
Đã bao lần…?
Con rắp tâm dùng mỹ từ cùng xảo ngữ
Để chụp mũ lên đầu anh em, bè bạn…

Có cái mũ tên là “Sai Nguyên Tắc”
Có cái mũ “Trái đạo đức”, “vô luân”
Rồi, có cả cái mũ “Giả từ nhân”
Con chẳng mấy phân vân khi dùng nó
Để nhấn chìm kẻ đối phương khi có dịp…!

Chúa ơi !
Hôm nay… Con có dịp
Xem lại cái mũ của Cai-pha
Cái mũ “Chính Trị” ông ta đã chụp lên đầu Chúa

Lại vô tình theo kế hoạch của Trời cao
Dẫn Chúa đến con đường lên núi Sọ !
“Mặt trời chính ngọ đã giương cao
Chúa chịu chết, vì sao…? Con đã hiểu
Vì quá yêu con, vì quá yêu nhân loại!

Xin cho con biết yêu thương như Chúa
Để không còn chụp mũ đổ hàm oan
Để hạ mình sống bao dung nhẫn nhịn
Để biết nhìn người anh em với ánh mắt dịu hiền

Thiên Chúa của tôi ơi, mùa chay sắp hết rồi
Xin cho tôi lòng quyết tâm sửa đổi !!!

Vũ Thủy – 31/3/2012


CHÚA ĐÃ GỌI TÊN…

Thơ : Cái mũ Caipha, Chúa đã gọi tênCảm hứng từ đoạn Thánh Kinh:

‘Ông Áp-ram cúi rạp xuống. Thiên Chúa phán với ông rằng : “Phần Ta, đây là giao ước của Ta với ngươi : ngươi sẽ làm cha của vô số dân tộc. Người ta sẽ không còn gọi tên ngươi là Áp-ram nữa, nhưng là Áp-ra-ham, vì Ta đặt ngươi làm cha của vô số dân tộc.”’ (Sáng thế: 17, 3-5)


Cúi xuống thật sâu ! Vũ Thủy ơi…
Để lòng thống hối lệ tuôn rơi
Đồi cao Thập giá tình câm lặng
Còn mãi vọng ngân tiếng của Người !

Ta khát vì yêu hỡi thế nhân,
Dấm chua còn ủ giữa muôn dân
Môi Ta rạn nứt lời rên siết
Người hỡi Ta đau đến bội phần !

Ngước mắt nhìn đi ! Vũ Thủy ơi…
Người trên Thập giá đã buông lời :
Con ơi, Ta khát vì con đó,
Nước mắt con đâu đủ thấm môi !

Đừng sợ theo Ta ! Vũ Thủy ơi…
Tên con, Ta gọi giữa mây trời
”Nước mưa”, nguồn nước Ta ban phát
Con hãy sẻ chia với mọi người!

Cúi xuống thật sâu, Vũ Thủy ơi !
Lòng con âm ấm lệ tuôn rơi…
Tên con, Chúa gọi nghe tha thiết
Biết nói lời chi đáp tạ Người !!!

Vũ Thủy – 29/3/2012


Trả lời