Thơ : Ai Chở Xuân Về

Thơ Vũ Thủy

 

AI CHỞ XUÂN VỀ ?

 

Thơ : Ai Chở Xuân Về

…Ta lượm lặt bên đàng
Chút ngỡ ngàng mùa xuân
Cánh hoa lòng bâng khuâng
Dâng niềm vui khó tả

Cả bầu trời xanh hơn
Chân trời đang rộng mở
Gió chở xuân đang về
Tràn trề hương trong gió

Có chút gì ưu tư
Loang dần như cơn sóng
Chợt nóng cả linh hồn
Bồn chồn trong hơi thở

Ai đã chở xuân về
Cho muôn loài ấm áp
Ta nhấm nháp tình xuân
Nghe con tim rạo rực…

Vũ Thủy
30/1/2013

 

CHÚA ĐÃ GỌI CON

“Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.” (Mc 4, 31-32)

Con đi tìm kiếm Nước Trời
Hai bàn tay trắng giữa đời bao la
Ngỡ rằng Nước Chúa thật xa
Hoài mong con chẳng tìm ra lối nào
Hay là, Nước Chúa trên cao
Tấm thân nhỏ bé làm sao tìm về ?

Hôm nay Lời Chúa tràn trề
Tim con như kẻ thỏa thuê được mùa
Trời cao đã đổ cơn mưa
Hồng ân tuôn xuống chẳng chừa một ai
Gọi con từ thuở hoài thai
Cho con mặc lấy hình hài đẹp xinh
Cho con ơn của Thánh Linh
Để con góp ánh bình minh vào đời

Ra đi gieo giống, vãi Lời
Khả năng hữu hạn, con thời cậy tin
Lòng con thật đã đinh ninh
Cải kia hạt nhỏ sẽ sinh cây cành
Chúa Cha sẽ đổ ơn lành
Cho cây sinh trái cho cành nở hoa…

Chúa ơi, con phận mù lòa
Mà sao Chúa lại thiết tha tin dùng
Cái nhìn của Chúa bao dung
Tình yêu Chúa thật lạ lùng sắt son
Tạ ơn Chúa đã gọi con
Làm người gieo giống vun trồng niềm tin !!!

Vũ Thủy
30/1/2013

 

 

Trả lời