Sao Chúa bỏ Con!!!



Sao Chúa bỏ Con!!!

 
Sao Chúa bỏ Con!!!Thánh lễ chiều nay ở giáo xứ Đa Minh Ba Chuông cũng là Thánh Lễ tĩnh tâm, có một bài Thánh Ca mà lần đầu tiên tôi được nghe và thấy xúc động vô cùng. Đó là bài “Sao Chúa bỏ Tôi”, tôi đã được dự nhiều Thánh Lễ trong Mùa Chay của gần 4 năm nay. Không hiểu sao lần này tôi thấy thương Chúa Giêsu quá đỗi.
 
Có lẽ vì biết tôi đang trông mong ở Chúa và điều quan trọng hơn nữa là tôi luôn nghĩ Chúa là một vị Chúa Tể đầy quyền năng, chịu chết chẳng qua là vì muốn thiên hạ biết rằng Chúa đã yêu thương nhân loại một cách trọn vẹn mà thôi. Tôi nghĩ có lẽ tôi đã là Giuđa khi suy nghĩ như thế.
 
Giờ đây ngay khi đang ngồi hát theo ca đoàn bài Thánh ca đầy tâm trạng này, tôi thấy lòng mình ngổn ngang đầy chua xót. Tôi đã cảm thấy sao mình xấu xa thế, sao mình chỉ biết nghĩ cho mình. Sao mình lại có thể đòi hỏi một Người mà đã vì mình chịu đau thương. Giêsu của tôi đường đường là Con Một của một vị Thiên Chúa tối thượng, đường đường là một vị vương giả. Giêsu của tôi đã từng làm cho người chết sống lại, Giêsu của tôi đã trị biết bao nhiêu những bệnh tật nan y mà thiên hạ bó tay. Giờ đây sao Giêsu của tôi lại phải thở than cùng Cha của mình.
 
Lời than thở đó là dành cho Giêsu của tôi hay Giêsu của tôi cất tiếng than đó là dành cho nhân loại tội lỗi. Cha của Người đã từng tuyên bố với thế gian là “Đây là Con Ta yêu dấu…”. yêu dấu mà có lúc Cha Người lại đành lòng nhìn con mình chịu cái đám dân đen tội lỗi hành hình cho đến chết hay sao.
 
Ngồi gẫm bài Thánh ca đó, tôi đã vừa khóc vừa nghĩ lại bản thân mình và những người bạn bè của tôi. Chúng tôi có là gì đâu, không là gì mà lại được Cha Người nhận là con, rồi trao cho Người để Người thêm nặng gánh lo toan. Chúng tôi có làm gì lợi lộc cho Người đâu, nhận họ hàng với chúng tôi Người chỉ thêm phiền lòng vì tội lỗi của chúng tôi. Thế mà chúng tôi lại không chịu hiểu cho Người, suốt ngày cứ mè nheo, đòi hỏi, trách móc, than thở… Sao Chúa bỏ rơi con? Sao Chúa để con khổ như vầy? Sao Chúa lại im lặng một cách đáng sợ khi con cảm thấy mình đang rất cô đơn và lắm khi nghĩ là mình đang lâm vào nguy hiểm? Bao nhiêu lần hỏi tại sao, nhưng hình chư chưa lần nào chúng tôi hỏi Chúa có thấy cô đơn không để con chạy tới chuyện trò và tâm sự với Chúa. Chỉ cần thấy Chúa im lặng là buông lời giận dỗi, là nghỉ chơi với Chúa, là mời Chúa đi tới nhà người khác để mặc con…. Thật sự thì tôi đã chỉ biết cầu xin và đòi hỏi theo ý mình trong hiện tại mà không cần biết là nó sẽ có hại cho tương lai hay nguyện vọng đó là không đẹp lòng Chúa. Ngày tôi càng cảm nhận được Chúa tôi biết tôi cần gì hơn, biết tôi thích gì hơn và tốt hơn cho đời sống bây giờ và đời sau.
 
Tôi kinh nghiệm việc này rất rỏ qua những câu trong Kinh Thánh mà tôi đã từng được dạy để cầu nguyện mỗi ngày. Tôi xin trích ra để quý vị thấy rỏ nét hơn. Đó là những câu:
 
“..Tôi đến để chiên được sống và sống dồi dào…” (Ga 10, 10b)
Tôi đã đặt cuộc sống nặng tính vật chất của tôi vào câu nói này của Chúa để xin xỏ, mặc dù cũng có lúc tôi được Chúa cho thiệt. Và vì thế nên tôi càng đặt nặng cuộc sống vật chất hơn nữa và nhất định không bỏ qua mỗi khi cầu nguyện.
 
 “… Cho đến nay, anh em đã chẳng xin gì mà nhân danh Thầy. Cứ xin đi anh em sẽ được, để niềm vui của anh  em nên trọn vẹn..” (Ga 16,24)
Chỉ chờ có thế, tôi liền áp dụng câu nói Nhân Danh Đức Giêsu ở ngay cửa miệng, mỗi khi cầu nguyện. Hòng nhắc nhở Chúa về lời hứa mà Chúa đã hứa với nhân loại, mà xin cho bằng được những gì mà tôi cho là tốt nhất.
 
“… Tất cả những gì con có đều là của Cha, tất cả những gì Cha có đều là của con..” (Ga 17,10)
Tôi cũng rất hy vọng nhiều vào câu này ngay khi nhận biết Chúa là Người Yêu giàu có của tôi. Tôi cũng hề bỏ sót lời cầu xin kèm theo nhắc nhở Chúa rằng Chúa giàu thế thì cũng không nên để con thiếu hụt.
 
Còn rất nhiều câu trong Kinh Thánh mà tôi rất thường xuyên cầu khẩn mỗi khi thấy khó khăn trong cuộc sống. Còn một câu rất quan trong và có ý nghĩa đối với tôi, vì tôi tin nhờ vào câu đó mà tôi đã được Chúa ban cho một cách trọn vẹn nhất. Đó là câu:
“…Xin tôn vinh Đấng có thể dùng quyền năng đang hoạt động nơi chúng ta, mà làm gấp ngàn lần điều chúng ta dám cầu xin hay nghĩ tới, xin tôn vinh Người trong Hội Thánh và nơi Đức Kitô Giêsu đến muôn thưở muôn đời. Amen…” (Eph 3,20-21).
 
Thời gian trước, mỗi khi cầu nguyện với Chúa, tôi rất rất thường xuyên và gần như không bao giờ quên cầu đó mỗi khi sắp kết thúc giờ cầu nguyện. Tôi nghĩ Chúa sẽ ban cho tôi gấp ngàn lần những điều kiện vật chất, những gì mà tôi từng mơ ước trong cuộc sống thế gian này. Nhưng thật lòng là trong tôi cũng có chút xíu nghĩ tới việc phải tiếp cận với Chúa nhiều hơn nữa để tìm kiếm chút gì đó đặc biệt.
 
Tạ ơn Chúa, cả đời này của tôi và tôi nghĩ là đời sau của tôi chắc cũng thế. Chỉ có Chúa mới thấu suốt tôi, biết tôi đang cần gì mà trao tặng cho tôi. Người quả thật đã làm cho tôi gấp ngàn lần, tôi nghĩ là còn hơn thế nữa. Cho tới giờ thì Chúa cho tôi biết là vị trí của tôi là thuộc loại gì trong thế gian. Và Chúa đã tôi một ơn trọng thật đặc biệt là hiểu biết Lời Chúa dạy qua Thánh Lễ, tạo nhiều cơ hội cho tôi được cận kề với Người. Tới một lúc nào đó, trong tôi bỗng nhiên được Thánh Thần Chúa khai sáng nhiều vấn đề. Nhờ thế mà đời sống tâm linh của tôi được phong phú hơn, con người của tôi tìm thấy hạnh phúc đích thực hơn và còn nhiều điều hay ho nữa.
 
Có Thánh Thần Chúa kề cận, tôi đã hiểu cuộc sống của tôi dồi dào thế nào khi tôi có Chúa mà không cần phải có nhiều tiền hay việc làm tốt.
 
Có Chúa là Cha, là Thầy thì tôi không phải lo lắng nhiều về những gì mà tôi không có khả năng để thực hiện. Vì Cha của tôi sẽ nâng đỡ và hướng dẫn tôi cách làm thế nào để hoàn tất.
 
Có Cha, tôi không còn sợ nghèo khổ về tình yêu. Nhận biết Cha có nhiều con cái là những người tốt bụng đáng yêu, hay những người chưa được trọn vẹn, là anh chị em của mình thì tôi càng tin rằng. Tất cả những ai là con cái Chúa đều là anh chị em thân thương nhất của tôi. Vì tôi biết chắc là tôi được như thế này thì không thể nào thiếu lời cầu nguyện của họ.
 
Giờ đây khi nghe bài Thánh Ca “Sao Chúa bỏ Tôi” Tôi biết chắc rằng Chúa tôi đã sắp đặt để tôi được nghe và hiểu thêm tâm tình của Chúa, mà bớt than đi, bớt giận dỗi Chúa đi, biết rỏ thân phận của mình và đồng cảm với nỗi cô đơn của Chúa khi Chúa sắp bị người đời sát hại.
 
Chúa ơi! Con thương Chúa, con thương vì Chúa đã sống quá trọn vẹn vì tình yêu đối với chúng con để đến nỗi phải chịu chết. Con xót Chúa vì lúc Chúa đau buồn thì không ai đến để sẻ chia, ngay cả con cùng đã nhiều lần không thèm nghe lời gọi của Chúa, để Chúa cô đơn một mình.
 
Cuối bài tâm tình này con chỉ biết nguyện xin Thiên Chúa cho con biết sống nhạy cảm hơn với những tín hiệu của Chúa. Biết con là ai để không thể đòi hỏi hay mè nheo cho bằng được những gì không đẹp lòng Chúa. Quan trọng hơn nữa là biết gì là của Cha, của Chúa mà xin được chung hưởng gia tài vô giá này.
 
Chân thành cám ơn quý vị đã đọc và đồng cảm với tâm tình của tôi. Xin Chúa luôn ban cho chúng ta những gì cần thiết nhất và tốt lành nhất.
 
Sàigon, ngày 02.4.2012
 
Maria Túc Lynh

Trả lời