Khi Con Trai Đã Lớn

 

Khi Con Trai Đã Lớn

Khi Con Trai Đã LớnGiờ này con biết mẹ đang ngồi cặm cụi cộng những con số, dò ra những sai sót trong ngày…Mẹ ơi! Ngủ đi, ngày mai làm không được sao?

Ba mẹ àh! Đây là lá thư con trai đã lớn, nó đã biết suy nghĩ về gia đình về cuộc sống. Mỗi ngày dù con không được ở nhà, ở bên cạnh ba mẹ, nhưng con vẫn lo không biết tình hình gia đình mình thế nào, mọi người vẫn ổn cả chứ. Sao ba mẹ ngày nào cũng làm cực khổ quá vậy, ngày nào cũng lận đận tiền nong, về những tờ giấy. Nó theo gia đình mình cũng đã lâu lắm rồi, đã đến lúc ba mẹ nên nghỉ ngơi và hãy sống sao thật hạnh phúc.

Giàu có được gì? Tiền bạc được gì khi nhìn ba mẹ con không cầm lòng được, chỉ thấy mình bất lực khi chưa làm được điều gì trong lúc này cả, ba thì ngày nào cũng chạy hơn năm mươi cây số, nắng mưa đã in hằn lên gương mặt của ba, tóc ba giờ đã bạc hết, sức khỏe ngày càng yếu, đau ốm ngày càng nhiều. Chiếc xe dream nhuốm màu bạc đi bởi những giọt mồ hôi trên từng chặng đường dài mà ba đi qua. Nhà mình có lẽ thiếu vắng đi một nụ cười thiếu đi một phút giây yên bình, bình thản trong cuộc sống. Nỗi lo cơm áo gạo tiền ngày nào cũng văng vẳng bên tai, dù cho có đi đâu thì cũng không thể thoải mái được.

Con đã lớn và con biết suy nghĩ, con không phải là một đứa trẻ khi không hiểu chuyện, khi ra trường con sẽ tự lo tất cả cho bản thân mình, con sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đỡ đần được ba mẹ và xóa đi cái gánh nặng đồng tiền trên đôi vai mà ba mẹ đang phải chịu. Con sẽ tự lo cho việc học của mình! Con suy nghĩ kỹ lắm rồi, con sẽ tự lo bằng chính đồng tiền mình làm ra, có lẽ con sẽ không được đi nhưng ít nhất đó là sự lựa chọn chính xác nhất trong lúc này. Hãy để cho con gánh vác và làm tròn trách nhiệm của một người làm con.

Mỗi ngày có nhiều niềm vui, nhưng cuộc sống đâu chỉ có niềm vui đôi khi là những nỗi buồn phiền nặng trĩu. Những câu chuyện buồn dần tan biến đi bởi những lúc anh em họ hàng tụ họp lại nhà mình, mọi người ăn uống cười nói rôm rã, con điện thoại về dù lúc đó không ở nhà, nhưng thấy vậy lòng con cũng đủ ấm áp rồi. Tết này con sẽ ở nhà không đi đâu cả, vườn hoa nhà mình, có lẽ cỏ giờ cũng mọc um tùm và ngôi nhà cần được sửa soạn tươm tất để đón một cái Tết…

Đến giờ này, con chưa thật sự làm được điều gì cho ba mẹ cả, tiền ăn mỗi tháng con phải nhờ vào tiền ba mẹ gửi, con ước mong sao thời gian qua nhanh và chỉ còn vài tháng nữa thôi. Con có thể lao ra ngoài kia, con có thể chứng minh được những gì mà con nói. Ngày mai hay một ngày nào đó ở xa, đồng tiền sẽ không còn là điều quan trọng nữa, cái quan trọng… đó là hạnh phúc… Ông ngoại bà ngoại cuộc sống đâu cần nhiều đến đồng tiền, nhưng lúc nào lên nhà ngoại, con cũng thấy một điều rằng, có lẽ thế giới ngoài kia đang xoay chuyển trong tíc tắc, nhưng ngay tại mảnh đất ấy, làng quê ấy, nụ cười vẫn không hề thay đổi!

Trời đã gần đến Noel, ở quê mình giờ này lạnh lắm, con nhớ phải mặc hai cái áo mới có thể đủ ấm được, nhớ ngày nào cứ lạnh là con với mẹ đi mua bánh xèo về cho cả nhà ăn. Giờ này con thèm ăn bánh xèo lắm, hay nồi lẩu nóng mà cả gia đình ngồi sum vầy, có anh có chị có bé Ngọc và có thời gian đang dừng lại… Gắng giữ sức khỏe ba mẹ nhá! Con viết bức thư này chỉ để cho ba mẹ biết được rằng, con yêu ba mẹ rất nhiều!

nguyengiakt

 

Trả lời